Trưởng tàu càng thêm tức giận, một đám vô dụng, đã là lúc nào rồi còn rút dây động rừng, đúng là không có đầu óc. Hai người nhìn nhau, vội đồng ý rồi nhanh chóng rời khỏi văn phòng. Mãi cho đến khi cánh cửa đóng lại mới thở phào nhẹ nhõm. Trưởng tàu này lúc nổi giận thật đáng sợ. “Sở...” A Đông ngủ được một giấc, đầu óc tỉnh táo rất nhiều, sau đó nhớ tới một vấn đề quan trọng. Lô lương thực của họ đã đi đâu? Anh ta vội hỏi. Đến khi nhìn thấy...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.