“Vợ à, có gì ăn nấy, anh không kén ăn, em cũng không cần đi đến những chỗ đó nữa.” “Ở đâu chứ?” Sở Y Nhất biết Cố Hướng Đông đang nói cái gì, nhưng vẫn không nhịn được mà hỏi. Chủ yếu là vì ngữ khí của anh khiến cô cảm thấy hơi không vui. Những nơi đó, người khác có thể đi, tại sao cô lại không thể? “Y Nhất, anh là cảnh sát, em là người trong gia đình. Có một vài chuyện, người khác có thể làm nhưng em thì không thể. Mặc dù đó là...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.