Bất lực và miễn cưỡng, cô thu dọn đồ đạc với tâm trạng không tình nguyện lắm, sau đó nắm tay Tiểu Xuyên rời đi. Lúc rời đi, cô quay đầu lại nhìn, kết quả chẳng nhìn thấy gì, mọi người đã đi vào nhà từ lâu, e là cũng muốn nhanh chóng đuổi cô đi. Trên đường trở về, Cố Tiểu Xuyên nhảy nhót rất vui mừng, cậu bé đã mong được trở về từ lâu rồi. Những ngày qua ở nhà bà ngoại toàn ăn những thứ gì đâu, trong nồi không có lấy nổi một miếng bột...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.