Lần trước bọn họ đều tới đây, chỉ là không đi vào. Lần này chẳng mất bao lâu, đi đến nơi này một cách quen thuộc. Một nhóm người được dẫn vào trong phòng, Tiểu Bảo nhìn thấy Lưu Dịch, cậu bé liền chạy tới. “Chú! Chú!” “Đây...” Lưu Dịch trả lời, sau đó vươn tay ôm lấy Tiểu Bảo, trên khuôn mặt lạnh lùng có vài tia ôn nhu. “Chú ơi, đã mấy ngày rồi Tiểu Bảo không nhìn thấy chú, Tiểu Bảo rất nhớ chú.” Tiểu Bảo nói với giọng tủi thân. “Phải không đấy, đã mấy ngày...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.