“Anh biết rồi, anh sẽ bảo Tiểu Xuyên qua đây để xin lỗi với em dâu.” Im lặng một hồi, Cố Kiến Quốc ngước đầu lên và nói với ánh mắt kiên định. Cố Hướng Đông nhìn bóng lưng Cố Kiến Quốc rời đi, trong lòng thở dài. Tiểu Xuyên thành ra như thế này cũng không thể đổ hết lên đầu Trần Chiêu Đệ được, anh cả cũng có một phần trách nhiệm. “Đi rồi sao?” “Ừ, Tiểu Xuyên chạy ra ngoài nên bị cảm lạnh và phát sốt, anh cả qua tìm anh để lấy thuốc hạ sốt.”...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.