Lưu Dịch mặt đầy râu ria, dưới mắt còn có quầng thâm đen sì. Anh máng áo khoác qua vai mình một cách tùy tiện, mắt nheo lại, cảm nhận ánh nắng đã đánh mất từ lâu. “Lưu Dịch.” Sở Y Nhất nhìn người đi ra, nhanh chóng vẫy tay. Lưu Dịch ổn định lại tinh thần, bước về phía cô. Chỉ có một mình Sở Y Nhất. Mấy ngày không gặp, bụng của cô lại to hơn rất nhiều. “Vất cả cho cô rồi! Tôi thực sự rất cảm ơn cô, phải hao tâm tổn sức vì chuyện của...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.