Chu Lộ mặc dù bị thái độ thật sự của La Văn Quyên đối với mình làm cho kinh ngạc, nhưng tận đáy lòng cô ấy vẫn là một người dịu dàng tốt bụng, tất nhiên sẽ không so đó với một đứa trẻ, nhìn chủ nhiệm La trở về một mình, cô ấy thò đầu nhìn sau lưng anh ta, khi không nhìn thấy La Văn Quyên đâu, không khỏi phàn nàn với anh ta vài lời. “Nó tự đi đến trường rồi, không sao đâu, con đường đó nó đi một mình cũng lâu rồi, sẽ không có...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.