“Quách Hòa Bình, anh tuổi chó à, chỗ tôi có cái gì anh cũng đều biết. Có phải anh lén nhìn trộm túi đồ của tôi không?” Cố Hướng Đông không khách sáo, cầm túi đậu phộng gì đó mà vợ anh đã gửi cho anh, lấy ra ngoài. “Cố Hướng Đông, cậu nhìn cái điệu bộ keo kiệt của cậu đi. Trước đây cậu đâu có như vậy, kết hôn xong sao lại biến thành người khác rồi.” Miệng của Quách Hòa Bình phàn nàn, nhưng tay lại không khách sáo, nhanh chóng tóm bốc một ít đậu phộng....
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.