Huyền Chân cầm một kiện áo cà sa tùy ý khoác lên thân thể, thản nhiên nói:
- Tại sao hôm nay ngươi rãnh tới tìm ta? Là tà ma cửu đạo xuất thế hay lão gia hỏa Huyền Khổ gặp chuyện khó giải quyết?
Nghe được Huyền Chân nói thế, Huyền Minh cười khổ một tiếng, hắn không tôn kính mình chút nào cũng bỏ đi, dù sao mình là sư huynh Huyền Chân nhưng thực lực lại kém hắn rất xa.
Nhưng thái độ của Huyền Chân với phương trượng Huyền Khổ cũng như thế, không có chút tôn kính nào, cho dù trong trường hợp chính thức Huyền Chân cũng không gọi là phương trượng, cao lắm chỉ gọi một tiếng sư huynh mà thôi.
Huyền Minh biết rõ nguyên nhân trong đó là gì, thậm chí rất nhiều võ giả Thiếu Lâm tự cũng biết nguyên nhân là cái gì.
Bởi vì trong cảm nhận của Huyền Chân, hắn tán thành phương trượng Thiếu Lâm tự chỉ có một người, đó chính là phương trượng đời trước ‘ Già Diệp Tôn Giả ’ Huyền Đàm.
Ngày xưa ‘ Già Diệp Tôn Giả ’ Huyền Đàm còn chưa đảm nhiệm phương trượng Thiếu Lâm tự đã là thủ tọa Giảng Kinh đường, Huyền Chân là một tay hắn dạy bảo, tên là sư huynh đệ nhưng quan hệ càng hơn sư đồ.
Chữ lót Huyền trong Thiếu Lâm tự anh tài xuất hiện lớp lớp, quan hệ cũng không tệ, Huyền Chân vẫn cho rằng, những lão bất tử đời trước của Thiếu Lâm tự muốn hủy bỏ vị trí phương trượng của Huyền Đàm, nếu như Huyền Khổ cự tuyệt tiếp nhận vị trí phương trượng thì không xảy ra chuyện như vậy.
Dù sao lúc trước Thiếu Lâm tự trừ Huyền Đàm cũng chỉ có Huyền Khổ là cường giả Chân Vũ Cảnh, hắn không nhận vị trí này, Thiếu Lâm tự cũng không thể khả năng tìm một vị cường giả Dương Thần Cảnh tới đảm nhiệm phương trượng a?
Dù sao từ khi sáng lập Thiếu Lâm tự đến bây giờ, vị trí phương trượng đều do cường giả Chân Vũ Cảnh đảm nhiệm, hiện tại nếu đổi thành Dương Thần Cảnh, như vậy chẳng phải người bên ngoài nói Thiếu Lâm tự đã xuống dốc sao?
Chính bởi vì nguyên nhân này, trong lòng Huyền Chân vẫn oán hận Huyền Khổ, cho rằng chính hắn ham vị trí phương trượng mới ép sư huynh Huyền Đàm.
May mà Huyền Chân vẫn biết rõ nặng nhẹ, trong lòng có oán hận Huyền Khổ nhưng phàm là chuyện liên hệ đến lợi ích Thiếu Lâm tự thì hắn vẫn suy nghĩ vì Thiếu Lâm tự.
Huyền Minh thở dài một tiếng, lúc này mới nói:
- Vài ngày trước từng có dị tượng xuất hiện trên Ngô Đồng Sơn, hơn nữa là hai lần, trên giang hồ đồn đãi có Phượng huyết xuất thế, người dùng có thể đặt chân vào Chân Vũ Cảnh, diễn biến huyết mạch Phượng Hoàng, bất tử bất diệt, kém nhất cũng có thể kéo dài mấy ngàn năm thọ nguyên.
- Hiện tại tin tức này đã bị phần đông thế lực võ lâm hai địa phương Bắc Nguyên đạo cùng Hà Nam đạo biết được, Bắc Nguyên đạo Độc Cô thị đã phái người tiến đến, chúng ta cũng không thể trì hoãn được nữa, dù sao trì hoãn càng lâu tin tức sẽ truyền càng xa, đến lúc đó người tranh đoạt sẽ càng nhiều...
- Phương trượng cần tọa trấn Thiếu Lâm tự, thực lực ngươi mạnh hơn ta, cho nên vẫn do ngươi đi một chuyến.
Huyền Chân cười mỉa mai, nói:
- Lão gia hỏa Huyền Khổ ngồi vị trí phương trượng chưa đủ nghiền, hiện tại cũng muốn trường sinh bất tử?
Huyền Minh thở dài nói:
- Sư đệ, ngươi nên biết phương trượng không có tư tâm vì Thiếu Lâm, hắn không muốn Phượng huyết nhưng hắn tuyệt đối không cho phép thế lực khác đoạt được.
- Lần này phương trượng cũng biết ta chuẩn bị phái ngươi đi, hắn cũng biết thái độ của ngươi với hắn, nhưng hắn vẫn phái ngươi đi, cho dù ngươi cuối cùng không giao Phượng huyết cho hắn, chính mình phục dụng cũng không sao.
- Dù sao ngươi là người Thiếu Lâm tự, bất kể ai phục dụng Phượng huyết, chỉ cần là người Thiếu Lâm tự ta, vậy thì đại biểu Thiếu Lâm tự ta có thể cơ hội quật khởi mới.
Huyền Chân im lặng nửa ngày, Huyền Minh nói đúng, nếu như Huyền Khổ thật sự có tư tâm vì mình, như vậy hắn sẽ phái Huyền Minh trung thành và tận tâm với hắn đi, cho dù thực lực Huyền Minh yếu hơn hắn một bậc.
Phái chính mình đi, cho dù mình đạt được Phượng huyết, cũng bởi vì oán hận Huyền Khổ hoặc một ít chuyện khác nên phục dụng Phượng huyết.
Huyền Khổ cũng biết những chuyện khác, nhưng hắn vẫn phái Huyền Chân đi, nguyên nhân trong đó đúng như Huyền Minh nói, phương trượng Huyền Khổ không có tư tâm với Thiếu Lâm tự.
Sau nửa ngày, Huyền Chân gật đầu nói:
- Có thể, lần này ta sẽ tự mình dẫn người tới.
Nhìn Huyền Chân gật đầu đáp ứng, Huyền Minh cũng thở ra một hơi.
Cho tới nay Giảng Kinh đường ra tay chưa bao giờ thất bại, trừ phi có cường giả Chân Vũ Cảnh ra tay, Dương Thần Cảnh có thể địch nổi Huyền Chân có thể đếm được trên đầu ngón tay.
Tại Bắc Nguyên đạo và Hà Nam đạo, duy nhất có cường giả Chân Vũ Cảnh của Đại Chu.
Huyền Khổ tọa trấn Thiếu Lâm tự cũng vì nhìn chằm chằm vào Đại Chu, nếu như Đại Chu chuẩn bị ra tay với tồn tại lánh đời đã lâu kia, Huyền Khổ cũng sẽ động.
Trên giang hồ hiện tại, cường giả Chân Vũ Cảnh đã là tồn tại chí cường, sẽ không dễ dàng động thủ.
Một khi thực động thủ, nhất định là tràng diện khủng bố quyền toái sơn hà, đất cằn ngàn dặm, trừ phi song phương triệt để vạch mặt, nếu không đã trở thành cường giả cấp bậc Chân Vũ Cảnh lục địa thần tiên sẽ không dễ dàng động thủ.
Lúc này tại nơi khác trong Hà Nam đạo, Thái Hành sơn trại hùng vĩ đại khí cũng ở nơi này.
Dưới sơn mạch, từng dãy sơn trại nằm san sát, có ba mươi sáu sơn trại, mỗi sơn trại đều có một đao đường, khí huyết cường đại xông lên trời, vô số võ giả đang vung vẩy đủ loại trường đao.
Từ trước đến nay, võ giả giang hồ dùng kiếm làm vũ khí còn nhiều võ giả dùng đao.