Có người muốn động thủ, nhưng có người khác cản lại.
Cho dù bọn họ muốn giết ba gã võ giả Tiên Thiên cũng không có khả năng vô thanh vô tức, vạn nhất dẫn xuất động tĩnh gì đó đưa tới những người khác, bị Tô Trọng Viễn nhìn thấy bọn họ tụ tập ở chỗ này, như vậy sẽ có phiền toái.
Với tính cách của Tô Trọng Viễn, hơn phân nửa sẽ nghĩ bọn họ đang thương nghị việc đối phó hắn, nói không chừng lại làm ra việc gì đó khó xử bọn họ.
Đám người Vệ Trường Đông đều là truy phong tuần bổ kinh nghiệm nhiều năm, lần này vì lập công lao nên làm việc rất to gan, lại dám diễn trò trước mặt võ giả Hóa Thần cảnh.
Vạn nhất trong mấy người này có kẻ xúc động dễ giận, nói không chừng sẽ giết bọn họ tại chỗ.
Đương nhiên mấy người kia cũng là kẻ nhu nhược, ban ngày Tô Trọng Viễn quá phận như vậy, kết quả chỉ có một mình Tô Trọng Anh đứng ra nói chuyện, từ điểm đó bọn họ có thể đoán được những người Tô gia kia có đức hạnh gì, cho nên bọn họ mới dám chơi như vậy, nếu đổi thành người khác, bọn họ không dám mạo hiểm như vậy.
Đợi đến lúc đám người Vệ Trường Đông giả vờ như không có việc gì và rời đi, đám người Tô Trọng Anh nhìn nhau, trong mắt lộ ra vẻ mặt khuất nhục.
Tốt xấu gì bọn họ cũng là võ giả Hóa Thần Cảnh, kết quả lại bị vài tên võ giả cảnh giới Tiên Thiên nói là không có tâm huyết, việc này càng làm bọn họ tức giận và không thể làm gì.
Bởi vì đám người Vệ Trường Đông nói đúng, bọn họ thật sự ẩn nhẫn lùi bước.
Bây giờ bọn họ nghe đám người Vệ Trường Đông nói cả buổi, đám người Tô Trọng Anh lại do dự.
Vài tên tiểu bối cảnh giới Tiên Thiên còn biết tôn nghiêm võ giả không thể nhục, cho dù bọn họ chưa từng đi ra ngoài lưu lạc giang hồ, nhưng dầu gì cũng là võ giả Hóa Thần Cảnh, chẳng lẽ bọn họ cam tâm tình nguyện bị người ta xem là nô tài hay sao?
Lúc này có người bỗng nhiên nói:
- Mấy tên võ giả vừa rồi nói chuyện cũng có đạo lý, không bằng chúng ta làm chuyện này lớn hơn nữa, bởi vì cái gọi là pháp không trách chúng, ta cũng không tin gia chủ dám động thủ với tất cả đệ tử chi thứ.
- Huống hồ chuyện này chúng ta chiếm lý, Tô Trọng Viễn làm như vậy là quá ép buộc, có bản lĩnh thì hắn xuống núi đòi cung phụng của tất cả thế lực đi, nhìn xem sẽ có kết quả gì?
Kỳ thật các đệ tử chi thứ Tô gia cũng không có nhiều kinh nghiệm giang hồ, bọn họ chỉ có một ưu điểm mạnh hơn huyết mạch dòng chính, đó chính là bọn họ biết rõ mình có cái gì, biết rõ mình kém ở đâu và đền bù như thế nào.
Ví dụ như hiện tại rời khỏi Ninh Viễn Đường, bọn họ cũng biết chiến lực của mình thấp cho nên thường xuyên có đệ tử chi thứ thi đấu trong diễn võ trường, hơn nữa còn là chiến đấu tương đối chân thật, tuy không phải sinh tử đấu nhưng song phương đều bị thương.
Trái lại trong diễn võ trường không nhìn thấy bao nhiêu huyết mạch dòng chính, bọn họ còn cho rằng có thời gian này không bằng tu luyện nhiều hơn một ít, đến lúc đó mình có thể dùng cảnh giới nghiền áp tất cả.
Hơn nữa bọn họ sống trong Ninh Viễn Đường thời gian dài như vậy, luận bản lính tính toán và tâm cơ còn không bằng những võ giả tán tu lưu lạc chân trời.
Cho nên bọn họ hiện tại phụ trách quản lý sự vụ lớn nhỏ trong Ninh Viễn Đường cũng là một loại học tập, trước kia Tô Minh Viễn nguyện ý dùng bọn họ cũng là vì điểm này.
Không biết xử lý sự vụ có thể đi học, nhưng những đệ tử huyết mạch dòng chính ngay cả học cũng lười học, chuyện này làm hắn không có biện pháp gì.
Hiện tại bọn họ không thừa nhận cũng không được, trước kia đám người Vệ Trường Đông nói chuyện đưa ra phương pháp xử lý còn tốt hơn chủ ý cùi bắp của bọn họ, cho nên bọn họ liền quyết định thật nhanh, quyết định dựa theo lời đám người Vệ Trường Đông bọn nói, đó chính là làm lớn việc này.
Kỳ thật thực lực huyết mạch chi thứ Tô gia cũng không yếu, cao thủ Dung Thần Cảnh cũng có hơn mười người.
Chỉ có điều Tô gia hiện tại chỉ dựa vào một mình lão tổ Tô gia, mà lão tổ Tô gia chính là cao thủ Dương Thần Cảnh.
Có thể nói chỉ cần chi thứ Tô gia hiện tại xuất hiện cao thủ Dương Thần Cảnh.
Như vậy đám người chi thứ Tô gia sẽ có thể xuất đầu.
Đám đệ tử dòng chính Tô gia cũng không phải người ngu, bọn họ khiếm khuyết kinh nghiệm đấu tranh giang hồ nhưng không thiếu kinh nghiệm nội đấu, là điển hình nội đấu thành thạo, ngoại đấu thường thường.
Cho tới nay, những võ giả chi thứ Tô gia đều không có quyền lợi lựa chọn công pháp, toàn bộ đều là do sư trưởng huyết mạch dòng chính Tô gia chọn lựa vì bọn họ.
Một môn võ công tốt có tác dụng lớn với võ giả, Tô gia cho huyết mạch chi thứ võ công không thể nói là kém cỏi nhất nhưng cũng không khá hơn chút nào.
Trọng yếu nhất là, bọn họ cho những huyết mạch chi thứ võ công không phù hợp với bọn họ, tu luyện một môn võ công không thích hợp với mình lại có thể đột phá Dung Thần Cảnh là không tồi, Dương Thần Cảnh thì đừng nghĩ nhiều.
Đương nhiên cũng không bài trừ có thế hệ kinh tài tuyệt diễm đột phá Dương Thần, nhưng trong huyết mạch chi thứ Tô gia lại không xuất hiện n gười như thế.
Đám người Tô Trọng Anh đã có quyết định, bọn họ đi tìm những trưởng bối huyết mạch chi thứ kia.
Người có uy vọng lớn nhất trong huyết mạch chi thứ Tô gia chính là Tô Minh Kỳ, thực lực Dung Thần Cảnh đỉnh phong, tuổi của hắn cũng lớn nhất.
Nếu như nói huyết mạch dòng chính Tô gia luôn có ma sát và tính toán lẫn nhau, như vậy những huyết mạch chi thứ lại rất đoàn kết.
Dù sao tình cảnh của huyết mạch chi thứ bọn họ rất gian nan, nếu bọn họ còn không đoàn kết với nhau, như vậy mới thật hết thuốc chữa.
Tô Minh Kỳ trước kia từng đảm đương chức quản sự đan dược phường của Tô gia, chuyên môn phụ trách luyện đan cho huyết mạch dòng chính Tô gia.
Hắn vì trung gian kiếm lời túi riêng, nuốt riêng những đan dược luyện chế nên bị Tô gia trọng phạt, chấp hành gia pháp, cảnh tượng khi đó vô cùng thê thảm.
Chỉ có điều Tô Minh Kỳ không vì thế mà bị người ta chán ghét, ngược lại hắn càng được đệ tử chi thứ tôn kính.
Bởi vì Tô Minh Kỳ trung gian kiếm lời túi tiền riêng những đan dược kia cũng không phải cho mình dùng, hắn phân cho tất cả đệ tử chi thứ trẻ tuổi.
Thời điểm Tô gia ở trong Ninh Viễn Đường đã thiếu tài nguyên tu luyện, cho nên bất cứ tài nguyên tu luyện nào cũng được ưu tiên cung cấp cho huyết mạch dòng chính, huyết mạch chi thứ không có phần.
Tô Minh Kỳ nuốt riêng những đan dược kia cũng vì không muốn nhìn thấy chênh lệch thực lực giữa huyết mạch chi thứ và huyết mạch dòng chính kéo dài quá xa, cho nên hắn mới làm như vậy.
Sau khi trải qua việc này, uy vọng của Tô Minh Kỳ tăng lên cao nhất, thậm chí cho dù gia chủ Tô gia và lão tổ Tô gia cũng không có uy vọng và đáng tôn kính bằng Tô Minh Kỳ.
Ngày xưa Tô Minh Viễn làm gia chủ cũng kiêng kỵ người này, hắn phân công rất nhiều huyết mạch chi thứ đảm đương công việc quản lý Tô gia nhưng lại không dùng Tô Minh Kỳ, thậm chí Tô Minh Viễn từng động sát tâm với Tô Minh Kỳ m.
Nhưng lúc đó Tô gia chính cần phát triển, cho dù là võ giả Tiên Thiên cũng là tài phú, càng không cần nói võ giả Dung Thần Cảnh.
Huống hồ Tô Minh Kỳ cũng là võ giả Dung Thần Cảnh, Tô Minh Viễn không nghĩ ra tội gì có thể giết hắn, không nói mà giết một Dung Thần Cảnh cảnh của huyết mạch chi thứ, cho dù là lão tổ Tô gia cũng không cho phép.
Hiện tại bốn người Tô Trọng Anh muốn làm lớn việc này, như vậy bọn họ nhất định phải tới xin Tô Minh Kỳ giúp đỡ.
Tô Minh Kỳ rất rãnh rỗi trong Tô gia, phải nói từ khi Tô Minh Viễn sinh lòng kiêng kị hắn đã không hề phân công cho Tô Minh Kỳ làm bất cứ việc gì.
Các võ giả Hóa Thần Cảnh và Dung Thần Cảnh của chi thứ được phân công tác nhiều việc, mà Tô Minh Kỳ lại rãnh rỗi ở trong nhà, đương nhiên Tô gia cũng không cho hắn bao nhiêu tài nguyên.
Tuy hiện tại Tô Minh Viễn đã chết, nhưng cảm giác tồn tại của hắn không mạnh, cho nên Tô Minh Lễ hiện tại lên làm gia chủ cũng không có chú ý tới hắn, cho nên hắn vẫn rãnh rỗi như trước.
Thời điểm bốn người Tô Trọng Anh đến tìm Tô Minh Kỳ, hắn đang uống rượu với củ lạc, nhìn hắn không giống võ giả Dung Thần Cảnh, nhìn hắn chẳng khác gì tiểu thương bán hàng rong ngoài chợ.
Tướng mạo của Tô Minh Kỳ rất khủng bố.
Tướng mạo của võ giả Tô gia rất trẻ tuổi, bởi vì huyết mạch Tô gia cho nên đệ tử chi thứ đều đột phá Hóa Thần Cảnh trước bốn mươi tuổi, cho nên dung mạo của bọn họ vẫn trẻ tuổi.
Tô Minh Kỳ lại rất già nua, trên đầu đã có tóc bạc, hàng chân mày nhíu lại, nhìn hắn không khác gì lão đầu sáu mươi tuổi.
Kỳ thật hắn cùng hế hệ với Tô Minh Viễn và Tô Minh Lễ, tướng mạo hai người kia mới hơn bốn mươi, hơn nữa dung mạo rất tuấn tú.
Làm cho người ta cảm thấy khủng bố nhất chính là hai vết roi đỏ thẫm trên mặt Tô Minh Kỳ, hơn nữa trên tay hắn còn có vết bỏng.
Theo lý mà nói, Tô Minh Kỳ đã thân là tồn tại Dung Thần Cảnh, cho dù hắn không phải võ giả chuyên tu luyện thể nhưng cường độ thân thể rất kinh người.
Những vết sẹo này, chỉ cần võ giả Dung Thần Cảnh nguyện ý, bọn họ hoàn toàn có thể dùng nội lực trực tiếp khống chế da thịt sinh trưởng và tiêu trừ vết bỏng.
Nhưng đám người Tô Trọng Anh biết rõ, không phải Tô Minh Kỳ không muốn tiêu trừ những vết thương này, mà là hắn tiêu trừ không được, bởi vì những này vết thương kia là vết thương khi Tô gia thi hành gia pháp.
Gia pháp của Tô gia vô cùng tàn khốc, trong đó có một ít hình phạt dù là võ giả cũng không chịu nổi.
Ví dụ vết roi trên mặt Tô Minh Kỳ, Tô gia dùng một loại roi đặc chế đánh mạnh.
Cây roi kia dùng hỏa văn cương chế tạo thành dây thép và bện thành, chỉ cần quán chú nội lực, cây roi hỏa văn cương sẽ bộc phát nhiệt độ kinh người.
Quan trọng hơn chính là, nếu đánh vào trên người, hỏa độc sẽ lập tức dung nhập vào cơ thể, vết roi như giòi bọ trong xương, không ai có thể tiêu trừ.
Cường độ hỏa độc quyết định bởi cường độ nội lực của người thi hành gia pháp.
Người hành hình Tô Minh Kỳ chính là lão tổ Tô gia, lực lượng Dương Thần Cảnh xâm nhập vào trong hỏa văn cương sẽ sinh ra hỏa độc uy lực Dương Thần Cảnh, có thể nói chỉ cần Tô Minh Kỳ không tới Dương Thần Cảnh, hắn vĩnh viễn không thể tiêu trừ vết thương này.
Hơn nữa không chỉ không thể tiêu trừ thương thế, hiện tại hỏa độc đã dung nhập vào cơ thể, thời điểm giữa trưa mỗi ngày, khi đó là lúc nóng nhất, Tô Minh Kỳ sẽ cảm thấy thống khổ đáng sợ, làm cho người ta sống không bằng chết.
Có thể nói Tô Minh Kỳ hiện tại không bị hành hạ điên khủng cũng có thể thấy được tâm trí của hắn kiên định và cứng cỏi.