Mục lục
Tối Cường Phản Phái Hệ Thống
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Kinh Thần chỉ bộc phát kinh thiên phối hợp với Huyết Hà Thần Kiếm làm tên võ giả ứng phó mệt mỏi, hắn càng đánh càng kinh hãi, cuối cùng hắn đành phải thu đao lui về phí sau và quát lớn:“Tô Tín! Ngươi muốn dã hạ phạm thượng hay sao?”

Tô Tín cũng thu kiếm và nói: “Dĩ hạ phạm thương? Ngươi là ai?”

Tên võ giả kia hừ lạnh một tiếng, hắn móc lệnh bài trong ngực ra và nói: “Ta chính là một trong những phó tổng bộ đầu Giang Nam đạo, ‘ Liệt Diễm Đao ’ Lôi Viễn!”

Tô Tín kinh ngạc nhìn Giang Hạc Lưu, giống như cười mà không phải cười nói: “Giang trang chủ quả nhiên bản lãnh ah, giao du rộng lớn, ngay cả người triều đình cũng muốn đứng bên ngươi a.”

Lôi Viễn lạnh lùng nói: “Tô Tín, đừng chỉ cây dâu mắng cây hòe, ta không có đứng bên phía Giang trang chủ, ngươi hôm nay làm quá phận rồi.”

“Chỉ là hoài nghi mà thôi, ngươi liền xông vào Nhân Nghĩa Trang, còn đánh nhau tại nơi này, ngươi có biết ngươi mang tới bao nhiêu phiền toái Lục Phiến Môn Giang Nam đạo hay không?”

“Lại nói ngươi chỉ là truy phong tuần bổ, là ai cho ngươi tư cách dám tra Nhân Nghĩa Trang? Ngươi có lập hồ sơ với Kim Vũ Lâm đại nhân hay không? Không hiểu quy củ!”

Tô Tín lúc này cười khinh thường và nói: “Lôi Viễn phó tổng bộ đầu đúng không? Ta thực hoài nghi thân phận của ngươi có phải là thật hay không, thân là người Lục Phiến Môn, ngươi không phân rõ chức trách của Lục Phiến Môn hay sao?”

“Dĩ hạ phạm thượng, xin hỏi ngươi tính là cái gì, cũng dám nói ta dĩ hạ phạm thượng? Ngươi là phó tổng bộ đầu một đạo mà thôi, ta là truy phong tuần bổ, Lục Phiến Môn có quy định nào nói địa vị ta dưới ngươi?”

“Ngươi...”

Lôi Viễn chỉ vào Tô Tín, hắn lập tức nghẹn lời.

Quy củ Lục Phiến Môn không có nói địa vị phó tổng bộ một đạo cao hơn truy phong tuần bổ, đây là quy tắc ngầm được hiểu với nhau.

Địa vị truy phong tổng trong Lục Phiến Môn thấp hơn tổng bộ đầu một đạo, đây là quy tắc ngầm, thực lực ngươi mạnh hơn nữa, thế lực cũng không coskhar năng sánh bằng tổng bộ đầu một đạo trong Đại Chu vương triều.

Tổng bộ đầu một đạo có được từ một tới hai phó tổng bộ đầu, địa vị thực tế của bọn họ còn trên truy phong tuần bổ, đương nhiên loại chuyện này là quy tắc ngầm, không có khả năng nói rõ.

Tô Tín tiếp tục lạnh lùng nói: “Còn nữa, truy phong tuần bổ chúng ta tự thành hệ thống, cho dù phá an hay làm nhiệm vụ, phân bộ Lục Phiến Môn các đạo còn phải hỗ trợ vô điều kiện.”

“Ta cho tới bây giờ chưa từng nghe nói qua truy phong tuần bổ phá án còn phải lập hồ sơ với tổng bộ đầu một đạo, Kim Vũ Lâm kim tổng bộ đầu uy phong thật to ah.”

“Hắn muốn làm gì? Hắn cho rằng tại Giang Nam đạo thiên là lão đại, hắn là lão nhị, có thể bỏ qua mệnh lệnh tổng bộ Lục Phiến Môn, hay hắn cho rằng mình mới là đương gia của Lục Phiến Môn?”

Sắc mặt Lôi Viễn biến hóa.

“Tô Tín ngươi ít chụp mũ người khác! Kim tổng bộ đầu nói qua lời này lúc nào?”

Tô Tín kinh ngạc nói: “Không phải ngươi vừa mới nói hay sao? Như thế nào, hiện tại ngươi không muốn nhận sao?”

Lôi Viễn hừ lạnh nói: “Tô Tín, truy phong tuần bổ có chức trách của truy phong tuần bổ, Lục Phiến Môn Giang Nam đạo cũng có chúc trách Lục Phiến Môn Giang Nam đạo.”

“Ngươi hô phong hoán vũ trong Nhân Nghĩa Trang là làm võ lâm Giang Nam đạo hỗn loạn, kết quả không phải Lục Phiến Môn Giang Nam đạo chúng ta chùi đít cho ngươi sao?”

Tô Tín chỉ vào đám võ giả trong đại sảnh và cười lạnh nói: “Ta điều tra một người ở đây liền làm võ lâm Giang Nam đại loạn? Chỉ bằng đám phế vật này cũng có thể làm võ lâm Giang Nam đại loạn? Lục Phiến Môn Giang Nam đạo các ngươi đúng là quá phế vật rồi.”

Hắn vừa nói ra lời này làm võ giả trong đại sảnh và Lôi Viễn tức giận và trợn mắt nhìn Tô Tín.

Lúc này Thiết Dao Hoa vẫn không nói gì lại ném lệnh bài dưới chân Lôi Viễn, ngữ khí lạnh lùng nói: “Lôi phó tổng bộ đầu, ta nghĩ ngươi nên biết lệnh bài này đại biểu cho cái gì, quyền tự chủ Lục Phiến Môn các đạo rất lớn nhưng các ngươi đừng quên chức trách của mình là cái gì?”

Lôi Viễn nhặt tấm lệnh bài kia lên, sắc mặt hắn lập tức biến đổi, hắn muốn nói cái gì đó nhưng nghẹn lời, cung kính giao lệnh bài vào trong tay Thiết Dao Hoa sau đó quay người rời đi.

Hắn có quan hệ không tệ với trang chủ Nhân Nghĩa Trang Giang Hạc Lưu không sai, trong những năm tại nhiệm, Giang Hạc Lưu đã giúp hắn không ít chỗ tốt, càng có quan hệ với Nhân Nghĩa Trang cho nên thế lực võ lâm khách khí với hắn rất nhiều.

Nhưng tấm lệnh bài của Thiết Dao Hoa có địa vị thật quá lớn, thậm chí có thể nói muốn lăn lộn trong Lục Phiến Môn thì không thể đắc tội đối phương.

So sánh với tiền đồ tương lai của mình, chút giao tình giữa hắn và Giang Hạc Lưu không tính là cái gì.

Tô Tín kinh ngạc nhìn Thiết Dao Hoa, địa vị Thiết cô nương không chỉ là người Thiết gia đơn giản như vậy.

Xoay đầu lại, Tô Tín như cười mà không cười nói với Giang Hạc Lưu: “Giang trang chủ, không biết chúng ta hiện tại có thể đối chiếu mảnh vỡ lệnh bài kia hay không?

“Có người dám làm càn trong Nhân Nghĩa Trang như vậy đúng là quý hiếm, cũng may mắn hôm nay không có đại ca ta ở đây, nếu có đại ca ta ở đây, một gia hỏa không tiến vào top mười Nhân Bảng cũng dám hung hăng càn quáy ở đây sao?”

Trong phòng có giọng nói hung hăng càn quấy vang lên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK