Tranh đấu hoàng quyền xưa nay cực kỳ tàn khốc, trong lịch sử kiếp trước cũng xảy ra thường xuyên.
Tô Tín gõ gõ cái bàn hỏi:
- Vậy việc này có liên quan gì với việc ngươi làm hay sao?
Trần Kính nói ra:
- Đương nhiên là có quan hệ, những năm qua Triệu Nguyên Điển kết giao những nhân sĩ giang hồ cũng không phải bản thân hắn coi tiền như rác, chỉ có những hạng người vô năng mới xem Triệu Nguyên Điển trở thành kẻ coi tiền như rác, người chân chính có tài năng đều bị Triệu Nguyên Điển dùng số tiền lớn mời chào.
- Lúc này Triệu Nguyên Điển tổ chức cái gọi là thưởng kiếm đại hội, mục đích trong đó là muốn nhân sĩ võ lâm giúp hắn, thuận tiện cường tráng thanh thế, làm cho những kẻ phản đối hắn thừa kế ngôi vị hoàng đế Đông Tấn nhìn thấy thực lực của mình.
- Cho nên lần này Triệu Nguyên Điển cắn răng chuyển những thứ tốt trong hoàng cung Đông Tấn ra ngoài, ai bảo hắn là tiểu nhi tử được mẫu thân sủng ái chứ.
- Ta có liên lạc với Triệu Nguyên Điển, nếu lần này ta kéo thêm ngươi, chắc hẳn Triệu Nguyên Điển sẽ móc ra không ít đồ vật...
- Đồng thời ta còn nhận được tin tức, lần này tam hoàng tử Đông Tấn Triệu Thành Kiến và người ủng hộ chuẩn bị phát động ám sát, sẽ ám sát Triệu Nguyên Điển ngay trên thưởng kiếm đại hội.
- Tin tức này do mật thám Lục Phiến Môn chúng ta phí rất nhiều khí lực mới thăm dò ra, tuyệt đối là thật, ngươi nói đến lúc đó chúng ta cuối cùng có thể trợ giúp Triệu Nguyên Điển ngăn cản ám sát lần này, cuối cùng có thể đạt được bao nhiêu chỗ tốt?
- Ta và ngươi hợp tác, đối phương có võ giả Nguyên Thần Cảnh đến chúng ta cũng không sợ, sau đó Triệu Nguyên Điển cho thù lao, ngươi cầm sáu thành ta lấy bốn thành.
- Ta thân là tập sự tổng bộ đầu tại Đông Tấn, lấy được Triệu Nguyên Điển tín nhiệm sẽ có thể giúp ta dễ dàng tìm hiểu tin tức tại Đông Tấn, cho nên ngường ra một thành xem như thành ý.
Tô Tín nghi ngờ nói:
- Ta là tổng bộ đầu Giang Nam đạo, cho dù ta nguyện ý giúp Triệu Nguyên Điển, nhưng Triệu Nguyên Điển nguyện ý tin tưởng ta sao?
Trần Kính cười lạnh nói:
- Ta ở Đông Tấn ngốc thời gian dài như vậy, ta hiểu đức hạnh của hoàng tộc Đông Tấn là như thế nào.
- Cho dù bọn chúng đã sửa lại những mục nát sa đọa của Đại Tấn ngày xưa, nhưng tranh quyền đoạt lợi trong đó cực kỳ tàn khốc, còn mạnh hơn Đại Chu vương triều rất nhiều.
- Vì tranh đoạt ngôi vị hoàng đế tiếp nhận Đại Chu trợ giúp không coi là đại sự gì, ngươi tin nếu Đại Chu có thể cam đoan Triệu Nguyên Điển trăm phần trăm leo lên ngôi vị hoàng đế, Triệu Nguyên Điển thậm chí nguyện ý nhường một phần mười Đông Tấn cho Đại Chu đấy.
Ánh mắt Tô Tín lộ ra một tia hàn quang, nói:
- Nếu như vậy không bằng chúng ta liên thủ giết Triệu Nguyên Điển và đoạt túi giới tử của hắn, đến lúc đó hắn mang bảo tàng trong vương cung Đông Tấn ra đều là của chúng ta, cần gì phế nhiều khí lực như vậy?
Trần Kính bị dọa kêu to một tiếng, đều nói vị tổng bộ đầu Giang Nam đạo hung uy thái thịnh, hiện tại xem ra quả nhiên là như thế.
Trần Kính vội vàng ngăn cản suy nghĩ của hắn:
- Nếu ngươi thật giết Triệu Nguyên Điển, chúng ta không chiếm được thứ gì cả.
- Túi giới tử của hoàng tộc Đông Tấn không phải hàng thông thường của chúng ta, mà là có ấn ý bản thân, trừ Triệu Nguyên Điển ra, ai cũng mở không ra, hơn nữa cưỡng ép mở sẽ phá hủy túi giới tử.
- Huống chi đối với Đại Chu chúng ta mà nói, lưu lại Triệu Nguyên Điển lại đấu với các hoàng tử Triệu Thành Kiến tuyệt đối nếu tốt hơn giết hắn nhiều, khi đó Đông Tấn sẽ triệt để thống nhất.
Tô Tín gật gật đầu đồng ý, Đông Tấn nội đấu có liên quan tới lợi ích Đại Chu vương triều hay không chẳng quan hệ gì với Tô Tín, hắn là tổng bộ đầu Giang Nam đạo, cũng không phải tổng bộ đầu Lục Phiến Môn, tất cả tự nhiên dùng lợi ích của mình làm đầu.
Đã không cách nào cường đoạt, dựa theo Trần Kính nói mà xử lý, dù sao nhiệm vụ chủ yếu của Tô Tín lần này chính là nhiệm vụ Địa phủ, thưởng kiếm đại hội càng loạn càng tốt, dù sao không thể cho người Thiên đình đoạt được Long Ngâm Phượng Huyết Kiếm là đủ.
Đúng lúc này, ‘ Thất Sát Thương ’ Diêm Đông Thần bị Tô Tín đánh bại đi vào quán rượu, trực tiếp đi về phía hai người Tô Tín.
Tô Tín vốn cho rằng Diêm Đông Thần tới tìm phiền toái, nhưng không nghĩ tới Diêm Đông Thần đi tới bên cạnh sau đó đặt Tử Kim trường thương sang một bên, thi lễ với Tô Tín:
- Tô huynh, tại hạ thua ngươi tâm phục khẩu phục, nhưng có mấy vấn đề võ đạo muốn thỉnh giáo Tô huynh, không biết Tô huynh có thể vui lòng chỉ giáo?
Tô Tín kinh ngạc nhìn Diêm Đông Thần, võ giả tốp mười Nhân Bảng đều có kiêu ngạo của mình, tối thiểu hắn còn chưa thấy qua có ai bị sau khi đánh bại còn đi thỉnh giáo người khác.
Người như vậy có thể có hai dạng người, một, hắn là kẻ tâm cơ thâm trầm tới mức đáng sợ, lòng mang sát cơ lại làm ra gương mặt tươi cười chào đón ngươi.
- Một còn lại chính là đối phương chấp nhất với võ đạo, chấp nhất đến mức có thể quên đi thắng bại.
Dùng nhãn lực của Tô Tín, dù sao hắn không nhìn ra Diêm Đông Thần là loại người thứ nhất.
- Diêm huynh khách khí, mọi người nghiệm chứng võ học với nhau, chưa nói tới thỉnh giáo gì.
Tô Tín nói.
Diêm Đông Thần lúc này mới chú ý tới Trần Kính bên cạnh, chắp tay nói:
- Không biết vị huynh đài này là?
Trần Kính cười ha hả nói:
- Tại hạ Trần Kính, xuất thân La Thiên tông.
La Thiên tông chỉ là tông môn nhị lưu bình thường mà thôi, chính nhờ vào Trần Kính, La Thiên tông mới là tiểu tông môn được người giang hồ biết tới.