Mục lục
Tối Cường Phản Phái Hệ Thống
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Độc Cô Diêm bị Tiêu Xước giội nước lạnh lên đầu, lúc này mới tỉnh táo lại, không hề nói tới báo thù Tô gia.

Kỳ thật Tiêu Xước nói cũng đúng, vị trí của hắn hiện tại không nhất định có thể gây phiền toái cho Tô gia, bởi vì việc này không phù hợp lợi ích của Độc Cô thị.

Hoàng Vũ đã bị giết, nhưng chỉ cần Độc Cô thị không giống trống khua chiên nói ra, ai dám trắng trợn tuyên truyền Hoàng Vũ là con riêng của Độc Cô Diêm hắn chứ?

Nếu ai dám loạn truyền, như vậy sẽ kết thành tử thù với Độc Cô thị và Tô gia.

Nếu bên ngoài không có ai truyền tin tức này, những người khác trong Độc Cô thị tự nhiên không muốn tích cực, dù sao hắn chỉ là con riêng của Độc Cô Diêm, mà không phải đệ tử Độc Cô thị.

Tô gia một lần nữa đặt chân giang hồ, hơn nữa lựa chọn Bắc Nguyên đạo, việc này lúc trước đã làm Độc Cô thị rất cảnh giác.

Trong khoảng thời gian này Tô gia rất thành thật, trừ những võ giả chủ động đầu nhập bọn họ ra, Tô gia cũng không biểu hiện tính công kích quá lớn, điều này cũng làm cho người Độc Cô thị yên tâm không ít.

Hiện tại cũng bởi vì một con riêng của Độc Cô Diêm, một ít trưởng lão Độc Cô thị sẽ không cho phép Độc Cô Diêm đánh nhau với Tô gia vào lúc này, như vậy không có lợi với lợi ích của Độc Cô thị.

Thân là gia chủ Độc Cô thị, Độc Cô Diêm trước tiên phải suy nghĩ lợi ích cả Độc Cô thị mà không phải lợi ích của Độc Cô Diêm.

- Vậy ngươi làm sao bây giờ? Chẳng lẽ cứ nhịn xuống như vậy hay sao?

Độc Cô Diêm nhìn gương mặt thanh tú, xinh đẹp tuyệt trần của Tiêu Xước, không cam lòng hỏi.

Tiêu Xước vẫn không quan tâm, nói:

- Hiện tại ngươi cũng chỉ có thể nhịn mà thôi, ngươi muốn làm gia chủ Độc Cô thị thì phải vứt bỏ rất nhiều thứ.

- Nếu như ngươi khư khư cố chấp, dùng thân phận gia chủ Độc Cô thị của ngươi đưa ra quyết định dẫn lực lượng Độc Cô thị đi đánh Tô gia, nhưng kết quả chính là ngươi lưỡng bại câu thương cùng Tô gia, hơn nữa thương thế của ngươi sẽ nặng hơn nhiều.

- Các trưởng lão Độc Cô thị sẽ không cho phép người như vậy ngồi lên vị trí gia chủ, nói không chừng lão tổ sẽ đích thân ra mặt.

- Ngươi bây giờ muốn báo thù cho con của ngươi hay tiếp tục làm gia chủ, ta sẽ không can thiệp, chính ngươi lựa chọn.

Im lặng suốt nửa ngày, Độc Cô Diêm gọi một gã hạ nhân, sắc mặt âm trầm nói:

- Đi đuổi người Hoàng gia đi, nói cho bọn họ biết thành thành thật thật không được sinh sự.

Tên hạ nhân kia gật gật đầu, lập tức chạy ra ngoài an bài.

Giữa gia chủ và báo thù, cuối cùng Độc Cô Diêm vẫn lựa chọn vị trí gia chủ.

Nhìn thấy Độc Cô Diêm đưa ra lựa chọn, Tiêu Xước đứng nhìn Độc Cô Diêm và nói:

- Quân tử báo thù mười năm không muộn, Tô gia nằm ở ngay Bắc Nguyên đạo, bọn họ cũng chạy không được, cơ hội ngươi báo thù còn nhiều

- Nếu như ngươi còn muốn tiếp tục con trai, có thể tìm nữ nhân khác sinh cho ngươi, ngươi năm nay vừa mới qua sáu mươi, đối với võ giả Dung Thần Cảnh có ba trăm năm thọ nguyên, thậm chí còn không tính là trung niên.

- Đương nhiên điều kiện tiên quyết là thứ kia của ngươi còn có thể sử dụng, dù sao ngươi đã thời gian rất lâu không có qua giường của ta, nó còn dùng được hay không ta cũng không rõ ràng lắm.

Nói xong Tiêu Xước xoay người rời đi, chỉ lưu lại một mình Độc Cô Diêm ở lại trong phòng.

Hắn hừ lạnh một tiếng trực tiếp đánh cái bàn trước mặt thành bột mịn, cũng không biết hắn hận Tô gia giết con hắn hay hận những lời Tiêu Xước vừa nói.

Vào lúc này chung quanh Ngô Đồng Sơn, mật thám Lục Phiến Môn đã truyền tin tức trở về, người báo tin của Hoàng gia đã tới Độc Cô thị, kết quả không đến một giờ liền bị đuổi đi, hơn nữa Độc Cô thị cũng không có động tĩnh chút nào, việc này Tô Tín biết rõ, kế hoạch đầu tiên vẫn thất bại.

Một con riêng chết vẫn không đủ làm Độc Cô thị gây chiến, cho dù Độc Cô Diêm đỏ mắt muốn báo thù Tô gia, nhưng chỉ cần những trưởng lão Độc Cô thị kia không ngốc, bọn họ tuyệt đối sẽ ngăn cản Độc Cô Diêm.

Nhưng không sao, Hoàng Vũ chết chỉ là một lời dẫn, là lời dẫn giúp Tô Tín kíp nổ Bắc Nguyên đạo.

Lúc này Hoàng gia chủ Hoàng Minh Đức đang lo lắng.

Hắn đã bảo ngươi mang tin tức truyền tới chỗ Độc Cô thị, hiện tại đang chờ kết quả từ Độc Cô thị.

Chính mình không tốt làm cho nhi tử Độc Cô Diêm bị giết, cho dù hắn là nhạc phụ Độc Cô Diêm, đoán chừng cũng sẽ bị liên quan.

Không chờ được người Độc Cô thị đến đây, hắn lại chờ được Tô Trọng Viễn và mấy tiểu thế lực phụ thuộc vào hắn.

Nhìn thấy Tô Trọng Viễn dẫn theo người tới vây quanh Hoàng gia, Hoàng Minh Đức lập tức có cảm giác không tốt, hắn liền vội vàng hỏi:

- Các vị có ý gì? Hoàng gia ta cũng không có đắc tội các ngươi ah?

Tô Trọng Viễn cười lạnh một tiếng không nói gì, Vương Nghiễm lại đứng ra quát lớn:

- Tiểu tử Hoàng gia các ngươi dám nói năng lỗ mãng với đại nhân nhà ta, chuyện này đã sỉ nhục Tô gia, như vậy còn chưa tính là đắc tội sao?

Vừa nói ra lời này, thiếu chút nữa Hoàng Minh Đức đã tức giận chửi ầm lên.

Nhìn thấy khi dễ người nhưng chưa thấy ai khi dễ người như vậy.

Hoàng Vũ lúc trước có mắng Tô Trọng Viễn hay không, việc này không có ai biết.

Nhưng hiện tại Hoàng Vũ cũng đã chết, các ngươi còn đánh tới tận cửa, đây quả thật là khinh người quá đáng.

Hoàng Minh Đức cũng biết nếu bằng vào thực lực của mình sẽ không đánh lại Tô Trọng Viễn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK