Tô Tín giật mình, nam tử trẻ tuổi này chính là đệ tử đàn chủ Hạ đàn Niên Bang ‘ Bất Nhị Đao ’ Kim Khả Tín, là Tiêu Ma Vân, cũng là một trong những nhân vật trẻ tuổi kiệt xuất của Niên Bang thế hệ này.
Nói về thực lực đơn thuần, Tiêu Ma Vân còn muốn mạnh hơn Địch Vân Phi, hắn đã là Linh Khiếu Cảnh viên mãn.
Bởi vì Tiêu Ma Vân trước kia vẫn bế quan tu hành trong Niên Bang, chiến tích của hắn còn kém Địch Vân Phi rất nhiều, cho nên bài danh của hắn trên Nhân Bảng thấp hơn Địch Vân Phi một ít, bài danh sáu mươi ba.
Lần trước hắn muốn khiêu chiến Địch Vân Phi, chuẩn bị triệt để đoạt lấy bài danh của hắn nhưng không nghĩ tới Địch Vân Phi không có ra tay, hắn bảo thủ hạ Vụ Ẩn Giao Long Bàng Phi Vân động thủ, một người liền giải quyết các cao thủ trong tay Tiêu Ma Vân.
Đối mặt Tô Tín, Địch Vân Phi một đấu một giao thủ với hắn, đó là bởi vì Tô Tín trong mắt Địch Vân Phi chỉ là kẻ yếu, nếu còn chơi quần công với Tô Tín, vậy Địch Vân Phi hắn cho dù thắng cũng sẽ bị người ta chê cười thắng không võ.
Nhưng đối chiến với Tiêu Ma Vân không cần chú ý nhiều như vậy, cho dù cùng xông lên một lần cũng phải làm Tiêu Ma Vân ăn thiệt thòi.
Cho nên lần trước hắn xám xịt rời đi, chuẩn bị mời chào mời chào một ít cường giả cảnh giới Tiên Thiên mới đi tìm Địch Vân Phi báo thù, nhưng không nghĩ tới hôm nay hắn vừa mới quay về Đông Lâm phủ, chợt nghe thấy Địch Vân Phi bị Tô Tín đánh bại, hơn nữa thủ hạ dưới tay bị đồ sát gần như không còn.
Sau khi nghe được tin tức như thế, Tiêu Ma Vân lập tức tới tìm Tô Tín.
Đương nhiên hắn không phải tới cảm tạ Tô Tín, mà là vì đánh bại Tô Tín.
Tô Tín đánh bại Địch Vân Phi, sau khi Nhân Bảng tháng sau xuất bản thì hắn nhất định sẽ thay thế bài danh của Địch Vân Phi.
Lúc này Tiêu Ma Vân đánh bại Tô Tín, bài danh năm mươi bảy Nhân Bảng phải thuộc về Tiêu Ma Vân hắn.
Trong nội tâm có chủ ý như thế, Tiêu Ma Vân cười nói với Tạ Chỉ Yến: “Tạ cô nương đương nhiên có thể tới Tương Nam, nhưng tranh đấu giữa chúng ta với nhau, có lẽ Tạ cô nương không có hứng thú tham gia ah?”
Nói thật Tiêu ma Vân vô cùng kiêng kị nữ nhân như Tạ Chỉ Yến.
Cho dù hiện tại Tạ Chỉ Yến cũng chỉ là Linh Khiếu Cảnh, còn chưa đột phá Thần Cung Cảnh nhưng đã bài danh hai mươi mốt trên Nhân Bảng, thực lực của nàng bỏ qua Tiêu Ma Vân tám con phố.
Dịch Kiếm Môn có tứ đại kiếm điển sinh, tử, huyễn, diệt, bí quyết chữ diệt Thái Thượng Cửu Kiếp Kiếm có uy lực lớn nhất, đồng thời cũng là kiếm pháp nguy hiểm nhất.
Thái Thượng Cửu Kiếp, cửu kiếp này không phải chỉ nhắm vào địch nhân, còn nhắm vào mình.
Tu luyện môn này kiếm pháp này đến đại thành, trong Dịch Kiếm Môn từ trước tới nay không bao nhiêu người làm được, chín thành chín người đều bị kiếm pháp cắn trả và nửa đường vẫn lạc.
Nữ nhân này cũng dám tu luyện kiếm pháp không khác gì tự sát này, Tiêu Ma Vân xem ra quả thật không khác gì kẻ điên.
Ra tay với Tô Tín rất đơn giản, Tô Tín chẳng qua là người cô đơn, nhưng nhìn bộ dạng Tạ Chỉ Yến quen thuộc Tô Tín như vây, nếu như nàng cùng xông lên, Tiêu Ma Vân cũng chỉ có thể nửa đường bỏ cuộc.
May mà Tạ Chỉ Yến chỉ lắc đầu, nàng nói: “Ta không có hứng thú tham dự vào chuyện của các ngươi tại Tương Nam, cũng không muốn tham dự, chỉ cần các ngươi đừng liên lụy đến Dịch Kiếm Môn ta là được.”
Tiêu Ma Vân cười to nói: “Đương nhiên ta biết rõ, ta cũng không ngu ngốc đi không động tới người phát ngôn của các ngươi.”
Tin tức của Niên Bang còn linh thông hơn Tranh Kiếm Minh nhiều, trước khi tới Tương Nam, Tiêu Ma Vân cũng biết rõ đại phái Trung Nguyên âm thầm bồi dưỡng thế lực tại Tương Nam, cho nên hắn cũng tránh đi mời chào những thế lực như vậy.
Đáng tiếc Địch Vân Phi không biết, hơn nữa còn đâm đầu vào và dẫn Dịch Kiếm Môn Tạ Chỉ Yến tới.
Kỳ thật nếu không có Tô Tín ra tay, Địch Vân Phi đoán chừng cũng thê thảm.
Với tính cách kiêu ngạo của hắn sẽ không phục Tạ Chỉ Yến, đến lúc đó vừa động thủ, Tạ Chỉ Yến sẽ hảo hảo dạy Địch Vân Phi nên làm người như thế nào.
Tiêu Ma Vân nhìn sang Tô Tín, trên mặt hắn lộ ra thần thái khác thường.
“Tô huynh ngươi đánh bại Địch Vân Phi, ngươi làm ta rất ngạc nhiên, không hổ là người dùng cảnh giới Hậu Thiên tiến vào Nhân Bảng, quả nhiên danh bất hư truyền, hôm nay ta muốn thỉnh giáo Tô huynh ngươi mấy chiêu, không biết Tô huynh có đáp ứng hay không?”
Nếu không có Tạ Chỉ Yến ở đây, Tiêu Ma Vân cũng không cần nói nhảm nhiều như vậy, hăn sẽ trực tiếp động thủ.
Có Tạ Chỉ Yến ở chỗ này, hắn cũng không dám quá mức bá đạo, chỉ có thể dùng cớ luận bàn động thủ với Tô Tín.
Huống hồ trong lòng của cũng không có nửa phần khinh thường Tô Tín.
Tô Tín có thể đánh bại Địch Vân Phi, cũng đã chứng minh Tô Tín có thực lực trước sáu mươi trên Nhân Bảng.
Thực lực võ giả Nhân Bảng giai đoạn này chênh lệch không nhiều, Tiêu Ma Vân tự tin có thể đánh bại Địch Vân Phi, nhưng đối mặt Tô Tín có thể đánh bại Địch Vân Phi thì hắn cũng không có khinh thường.
Địch Vân Phi đã được dự định là người thừa kế Tranh Kiếm Minh, hắn có rất nhiều người cạnh tranh trong Niên Bang, cho nên hắn làm việc cẩn thận hơn rất nhiều.
Địch Vân Phi bại nhưng hắn vẫn là người thừa kế Tranh Kiếm Minh, hắn bại, Niên Bang sẽ hạ thấp bồi dưỡng hắn một bậc.
Cho nên lần này động thủ cũng chỉ thăm dò thực lực Tô Tín, hắn sẽ không ngu xâẩn giống Địch Vân Phi, dám đơn đả độc đấu với Tô Tín trước mặt nhiều người, hơn nữa còn đại bại.