- Nhốn nháo cái gì mà nhốn nháo! Tai vạ đến nơi không tìm đường lui, lại chỉ biết nhao nhao tại nơi này, nếu Từ gia dựa vào các ngươi đã sớm diệt tộc!
Nhìn thấy Từ Nguyên Đức tức giận, cả đám lập tức không nói lời nào.
Từ Nguyên Đức thở dài một hơi nói:
- Chuyện cho tới bây giờ cũng không có biện pháp, chúng ta chỉ có thể nghĩ tất cả biện pháp làm Tô Tín rời đi..
Một tên võ giả Hóa Thần Cảnh Từ gia cẩn thận nói:
- Nếu như chúng ta bây giờ giao người Tư Đồ gia ra? Có thể làm Tô Tín rút đi hay không?
Một đám người Từ gia dùng ánh mắt như nhìn thằng ngu nhìn tên võ giả Hóa Thần Cảnh kia, hắn cũng lập tức câm miệng, hắn hiểu chủ ý của mình quá cùi bắp.
Nếu như Tư Đồ gia vừa đến cầu Từ gia, bọn họ liền cự tuyệt thu lưu Tư Đồ gia, cái người trên giang hồ sẽ chỉ nói Từ gia bọn họ nhát gan sợ chết, thấy chết mà không cứu mà thôi.
Nhưng hiện tại Từ gia bọn họ đã thu lưu người Tư Đồ gia, hơn nữa còn thu đồ của người ta.
Kết quả hiện tại Tô Tín vừa đánh tới, bọn họ lập tức kinh sợ, muốn giao người Tư Đồ gia ra đổi lấy bình an cho mình, bọn họ có thể tưởng tượng ra người giang hồ Bắc Nguyên đạo sẽ đánh giá Từ gia bọn họ ra sao.
Bởi như vậy, thanh danh Từ gia tại Bắc Nguyên đạo sẽ thối tận trời, thậm chí về sau không cần lăn lộn tại Bắc Nguyên đạo.
Từ gia không giống với Tư Đồ gia, Tư Đồ gia căn cơ nông cạn, thanh danh cũng không quá tốt.
Cho nên Tư Đồ gia chỉ cần đầy đủ lợi ích, về sau liền chuẩn bị di chuyển tới địa phương là được.
Nhưng Từ gia cắm rễ Bắc Nguyên đạo mấy trăm năm, kinh doanh nhiều nhân mạch như thế, đổi địa phương khác, tổn thất của Từ gia quá lớn.
Cho nên không tới tình trạng vạn bất đắc dĩ, bọn họ tuyệt đối sẽ không giao người Tư Đồ gia hi sinh thanh danh chính mình.
Từ Nguyên Đức thở dài một và nói:
- Như vậy, chúng ta đi liên hệ với hành quân đại tổng quản Bắc Nguyên đạo Trần Trung Đình, lúc ban đầu Đại Chu còn chưa đứng vững gót chân, lúc đó Kim Trướng Hãn Quốc xâm lấn chính Từ gia chúng ta trợ giúp bọn họ ngăn cản Kim Trướng Hãn Quốc, lúc ấy chúng ta phối hợp với Trần Trung Đình.
- Quân đội cùng Lục Phiến Môn đều thuộc về triều đình, chúng ta mời Trần Trung Đình ra mặt biện hộ thay, nói không chừng có một ít kỳ hiệu.
- Còn nữa, lập tức phái người phát thiệp mời, mời mời một ít thế gia quan hệ sâu đậm với Từ gia chúng ta cùng biện hộ với Tô Tín.
- Dù sao pháp không trách chúng, ta cũng không tin Tô Tín dám mạo hiểm đắc tội võ lâm Bắc Nguyên đạo mà đối phó Từ gia chúng ta.
Nói đến đây lão tổ Từ gia vẫn có vài phần tự tin.
Từ gia bọn họ những năm qua kinh doanhh nhân mạch rộng khắp Bắc Nguyên đạo, cũng có giao tình với các thế lực lớn nhỏ.
Nhiều thế lực cùng bày ra đó, Tô Tín ngươi có thể diệt tất cả hay không?
Phân phó mọi người xong, Từ Nguyên Đức lại nói với Từ Minh Sơn:
- Ngươi đi tìm Độc Cô thị, thỉnh cao thủ Độc Cô thị đi ra hỗ trợ biện hộ.
Từ Minh Sơn gật đầu, hắn thân là Từ gia chủ tự mình đi tới Độc Cô thị, lúc này mới có thể chứng minh Từ gia bọn họ coi trọng Độc Cô thị.
Một đám đệ tử Từ gia lập tức xuất động, đây chính là đại sự liên quan tới cả Từ gia, qua loa không được.
Ba ngày sau, triệt để tiêu diệt toàn bộ thế lực ở biên giới Bắc Nguyên đạo, Tô Tín tiếp tục dẫn người đi xuống phía nam, thế lực võ lâm mạnh nhất vùng này là Di Ninh phủ Từ gia, tự nhiên cũng là đối tượng Tô Tín diệt trừ.
Ban đầu Tô Tín còn nghĩ sẽ thêu dệt tội danh cho Từ gia, nhưng nghĩ cả buổi không nghĩ ra được.
Bởi vì Từ gia có danh vọng thật cao tại Bắc Nguyên đạo, Từ gia bọn họ làm những chuyện kia làm bộ làm tịch cũng không có gì, nhưng tối thiểu nhất Từ gia là cọc tiêu thế lực chính đạo tại Bắc Nguyên đạo, ngay cả người Độc Cô thị cũng phải khách khí với bọn họ.
Cho nên Tô Tín tìm thật lâu cũng không tìm ra trên người Từ gia có chuyện gì không ổn.
Tô Tín nghe nói người Tư Đồ gia lại chạy tới Từ gia tìm kiếm che chở, chuyện này đã cho Tô Tín cơ hội, đây không phải cái cớ rất tốt sao?
Kết quả ba ngày sau, Tô Tín dẫn theo một đám bộ khoái Lục Phiến Môn tiến thẳng tới Di Ninh phủ, cả Di Ninh phủ lập tức thần hồn nát thần tính.
Tất cả võ giả đều nấp trong bóng tối nhìn tất cả, không biết Từ gia cuối cùng có thể làm cho Tô Tín lui lại hay bị ép giao người Tư Đồ gia ra.
Vào lúc này trong Từ gia lại bối rối, một tên võ giả vẻ mặt như đưa đám nói:
- Lão tổ, ta căn bản không có nhìn thấy hành quân đại tổng quản Bắc Nguyên đạo Trần Trung Đình đã bị người quân đội tìm cớ qua loa đuổi về, Trần Trung Đình đang ở Bắc Nguyên đạo nhưng cho dù thế nào hắn cũng không gặp ta.
Sắc mặt Từ Nguyên Đức biến thành âm trầm, giao tình nhiều năm như vậy, Trần Trung Đình vẫn không muốn vì hắn đắc tội Lục Phiến Môn sao?
Kỳ thật đạo lý rất đơn giản, Từ Nguyên Đức còn không có mặt mũi lớn tới mức làm Trần Trung Đình vì hắn đứng ra chống lại Tô Tín.
Quân đội và Lục Phiến Môn là hai hệ thống, nhưng hai hệ thống này không đối địch với nhau, trái lại có chút thời điểm còn cần giúp đỡ lẫn nhau một phen.
Ví dụ như quân đội cần tập sự mật thám Lục Phiến Môn cung cấp các loại tư liệu tuyệt mật, Lục Phiến Môn đối mặt với cường địch nhưng cao thủ không đủ sẽ đi cầu viện quân đội, cả hai xem như hỗ trợ cùng có lợi.