Trong mắt ma ảnh sau lưng Tô Minh Viễn tỏa ra hào quang hung tàn, ma ảnh vốn là lực lượng bản thân Tô Minh Viễn biến thành nhưng giống như có sinh mệnh, nó mở hai tay ra và ôm Tô Minh Viễn vào trong ngực.
Chuyện càng khủng bố hơn xuất hiện ở phía sau, thân thể Tô Minh Viễn bị ma ảnh ôm liền vỡ vụn từng khúc, trên mặt lộ ra hoảng sợ không che giấu được.
Cho dù thời điểm võ giả Dung Thần Cảnh đối mặt tử vong cũng không cách nào thoát khỏi sợ hãi từ trong nội tâm, càng không cần nói Tô Minh Viễn dùng phương thức chết thảm thiết như vậy.
Chỉ sợ Tô Minh Viễn học được Ma Thần tế vẫn chưa thi triển qua một lần, một lần thi triển duy nhất cần phải trả giá bằng tính mạng của mình.
Tô Minh Viễn đã chết, trong nháy mắt cả Ngô Đồng Sơn yên tĩnh, qua một lúc sau mới bắt đầu tranh đoạt Phượng huyết.
Cho dù mọi người đánh lâu như vậy, kỳ thật võ giả Hóa Thần Cảnh chính thức bị giết không nhiều.
Dù sao mọi người không phải chém giết sinh tử, mà là tranh đoạt Phượng huyết.
Giết người không phải mục đích, đoạt bảo mới là mục đích cuối cùng của bọn họ, cho nên Tô Minh Viễn chết là việc mọi người không nghĩ tới.
Đại đa số mọi người nơi đây không biết ân oán giữa Tô Tín và Tô Minh Viễn, cho nên bọn họ cảm nhận hành động của Tô Tín lần này tăng thêm vài phần điên cuồng.
Nhưng điên cuồng thì điên cuồng, Tô Tín hôm nay chứng minh thực lực bài danh Địa Bảng của mình trước mặt mọi người.
Võ giả Dung Thần Cảnh bình thường muốn đánh chết võ giả cùng giai không phải chuyện dễ dàng, kết quả Tô Tín tốt rồi, hắn giết hai người trong thời gian cách nhau vài tháng.
Hơn nữa chiến tích Tô Tín lần này càng có sức thuyết phục hơn lần giết Huyền Quan lúc trước nhiều.
Dù sao lúc này Tô Tín ra tay trước mặt nhiều người, hơn nữa còn giết gia chủ Ninh Viễn Đường Tô gia Tô Minh Viễn.
Lần này Tô Tín có thể giết được Tô Minh Viễn cũng nhờ có Độc Cô Diêm liên thủ ép Tô Minh Viễn vào tuyệt lộ, mọi người lại nhìn thấy uy năng Ma Thần tế của Tô Minh Viễn.
Ngay cả Độc Cô Diêm muốn đối chiến Ma Thần tế cũng bị đánh bay đi.
Tuy mọi người biết rõ Độc Cô Diêm cũng có át chủ bài, trong mọi người nơi đây, có mấy võ giả Dung Thần Cảnh có thể ngăn cản Ma Thần tế?
Tô Tín sử dụng Thiên Địch vô cùng kinh diễm, đối chiến một kích Ma Thần tế của Tô Minh Viễn lúc sắp chết, xem ra hắn đã dùng hết toàn lực, võ giả chiến đấu sinh tử chỉ nhìn kết quả, không nhìn quá trình.
Kết quả cuối cùng làTô Minh Viễn bị Ma Thần tế cắn trả tử vong, nhưng Tô Tín vẫn sống sót.
Lúc này trong mắt nhiều người nhìn Tô Tín mang theo sát cơ.
Nơi này có không ít người có thù với Tô Tín và muốn giết hắn, đối với bọn họ, hiện tại là thời điểm Tô Tín suy yếu nhất, lúc này không giết thì chờ tới khi nào?
Lúc này liền có bốn gã võ giả Hóa Thần Cảnh hướng về Tô Tín vọt tới.
Trong bốn võ giả Hóa Thần Cảnh, trong đó ba người là đệ tử Tô gia, Tô Minh Viễn bị giết, số ít võ giả Dung Thần Cảnh dòng chính Tô gia chết trong tay Tô Tín, người Tô gia sớm hận hắn thấu xương.
Một người còn lại là Hóa Thần Cảnh từ một tiểu thế lực Bắc Nguyên đạo.
Hắn không có thù hận lớn với Tô Tín, thế lực của hắn bị Tô Tín bức bách di chuyển đến chung quanh Tô gia, kỳ thật hắn không gặp nhiều tổn thất.
Hắn muốn giết Tô Tín hoàn toàn vì hai chữ: danh lợi.
Tô Tín nhấc lên nhiều sống gió trong Bắc Nguyên đạo, gần như tất cả thế lực Bắc Nguyên đạo đều không có hảo cảm với hắn.
Nếu hôm nay hắn có thể giết Tô Tín, vậy uy danh của hắn tại Bắc Nguyên đạo đạt tới tình trạng không người có thể so sánh.
Hắn lại không quan tâm việc Lục Phiến Môn trả thù, trên giang hồ có rất nhiều thế lực có thù oán với Tô Tín, Tô gia chính là lựa chọn không tệ.
Nếu hắn giết Tô Tín, Tô gia nhất định sẽ toàn lực che chở cho hắn và thế lực của hắn.
Chỉ tiếc thế gian này chưa bao giờ thiếu kẻ thấy lợi tối mắt, Tô Tín tới bây giờ cũng không phải kẻ dễ giết, cũng không phải dễ chết như vậy.
Nhìn bốn người xông tới, trên miệng Tô Tín nở nụ cười vui vẻ.
Hắn trực tiếp móc đan dược ăn vào, thấy mọi người lắc đầu, bị tổn thương nghiêm trọng như thế, tạm thời phục dụng thuốc chữa thương hữu dụng sao?
Người Lục Phiến Môn muốn đi hỗ trợ, đáng tiếc cũng như Tô Tín và Độc Cô Diêm vây công Tô Minh Viễn, bọn họ bị người Tô gia cuốn lấy.