Chỉ có điều là không có ai trong số bốn người lên tiếng cả, mà lại như đang xem diễn hài kịch.
Vương Ngọc truyền âm nói với Tô Tín:
- Người này chính là người của Ác Nhân Cốc? Vừa lúc, chúng ta cũng đỡ phải tìm người hỏi đường, ngươi tới giải quyết đi.
Tên Lâu Kính Đào kia đi tới phía trước đám người Tô Tín, không để ý đến lời khuyên can của Lưu chưởng quỹ, lạnh lùng nói:
- Các ngươi đều là người ở đâu đến? Có biết quy củ của Lương Châu đạo không hả?
Đám người Tô Tín đều cười, chỉ có Hắc Vô Thường là không cười, dĩ nhiên là cho tới tận bây giờ Tô Tín cũng chưa từng thấy hắn cười dù chỉ một lần.
- Quy củ? Ngươi đứng ở đây nói quy củ với ta ư? Ngươi phải biết là dù Cừu Phi Dư, “Vạn Độc Ma quân” của Ác Nhân Cốc các ngươi có đứng ở trước mặt ta cũng không dám nói lời này.
Tô Tín dùng ánh mắt bình thản nhìn hắn, nhưng không biết vì sao, Lâu Kính Đào lại xuất hiện cảm giác sợ hãi hết hồn hết vía.
Hắn cũng là xem như là rất cảnh giác, thấy thế vội vàng tạo thủ thể với những người ở phía ngoài, để cho bọn họ đi báo cho những người khác của Ác Nhân Cốc.
Hắn vừa định nói cái gì đó, nhưng khí thế trên người Tô Tín đang liên tục lan toản ra trước mắt hắn, toàn bộ tửu lâu đều bị một luồng khí thế mạnh mẽ bao phủ, tất cả mọi người đêu có cảm giác không thở nổi, một luồng cảm xúc lạnh lẽo dâng lên từ trong lòng, lập tức ngay cả mặt đất cũng ngưng tụ nên một lớp băng mỏng, cảnh tượng khủng khiếp đến cực điểm.
- Dung Thần Cảnh! Là cường giả Dung Thần Cảnh!
Trong mắt Lâu Kính Đào đã hiện lên nỗi hoảng sợ vô tận, hắn đoán chắc là bốn người này không hề đơn giản, nhưng lại không thể ngờ tới rằng bốn người bọn họ đều là cường giả Dung Thần Cảnh!
Mặc dù ba người kia không để lộ ra thực lực tu vi của bản thân, nhưng có thể ngồi cùng một bàn ăn cơm với cường giả Dung Thần Cảnh, không phải là tồn tại Dung Thần Cảnh thì còn có thể là cái gì?
Những người khác trong tửu lâu vội vàng cách ra xa, chứng kiến tình cảnh này trong lòng bọn họ cũng có chút hả hê, lần này tên Lâu Kính Đào kia đã đá trúng tấm sắt rồi.
Thực lực của võ lâm Lương Châu đạo rất mạnh, chỉ có điều là loại mạnh này không phải là ở ngoài mặt, mà là ẩn ở phía trong.
Thế lực ở nơi này là các hung tặc ác đồ khắp nơi tới hội tụ, ngay cả một số cường giả ma đạo tay đầy máu tanh cũng tồn tại.
Chính bởi vì như thế, khiêm tốn là phương thức sinh tồn tốt nhất cho bất kỳ kẻ nào khi đến Lương Châu đạo này, bởi vì ngươi vĩnh viễn không thể biết được người ngươi chọc tới là ai, nói không chừng chính là ma đạo ác đồ mang tội ác ngập trời ở trong Hắc bảng.
Nhưng sau khi thế lực của Ác Nhân Cốc càng ngày càng mạnh, Lâu Kính Đào thân là người của Ác Nhân Cốc, làm gì cũng càng ngày càng lớn lối, bây giờ thì hay rồi, đá phải vào tấm sắt rồi đi?
Dưới áp lực cực lớn của Tô Tín, là người đứng mũi chịu sào, Lâu Kính Đào cảm giác rằng nếu còn tiếp tục như thế, có khả năng là hắn sẽ bị luồng uy áp mạnh mẽ này đè cho chết sống!
Thế nên Lâu Kính Đào đã đưa ra quyết định rất nhanh, vậy mà hắn lại trực tiếp quỳ xuống trước mặt Tô Tín, lớn tiếng nói:
- Xin chư vị tiền bối bớt giận, tiểu nhân có mắt như mù, đụng phải chư vị tiền bối, kính xin chư vị tiền bối niệm tình, cho Ác Nhân Cốc một chút mặt mũi mà tha cho tiểu nhân một con đường sống!
Tất cả mọi người ở đây đều bị dáng vẻ vô sỉ này của Lâu Kính Đào làm cho kinh ngạc, bọn họ thật sự không thể tưởng tượng nổi, nói thế nào thì tên Lâu Kính Đào này cũng đã là võ giả Hóa Thần Cảnh, bây giờ lại quỳ rạp trước mặt người ta, quả thực là không có một chút khí phách nào.
Dầu gì võ giả Hóa Thần Cảnh cũng là Tông Sư Võ Đạo, cũng phải có tôn nghiêm, bọn họ chưa bao giờ thấy giống loại người nào khúm núm như tên Lâu Kính Đào này, quả thực chính là khiến cho võ giả Hóa Thần Cảnh mất hết thể diện.
Chỉ có điều ở trong mắt Lâu Kính Đào tôn nghiêm khí phách chả là cái gì, dưới tình huống mạng sống bị đe dọa thì chả có thứ gì đáng để quan tâm cả.
Nhớ ngày đó hắn còn là Thiên Thần Cung Cảnh, ở võ lâm Trung Nguyên bị những người chính đạo sĩ kia đuổi giết đến mức có chạy lên trời cũng không thoát được, địa ngục cũng không có cửa vào, mỗi ngày đều đều gặp phải nguy cơ bị tử vong khủng bố đến mấy lần.
Ngay từ cái thời điểm ấy hắn đã biết rằng, cái con mẹ gì cũng không quan trọng bằng tính mạng của mình!
Thế nên bây giờ đối mặt với Tô Tín có thực lực rất mạnh, hắn có thể không chút băn khoăn mà quỳ xuống chịu thua, hoàn toàn không cần tôn nghiêm hay khí phách gì hết.
Tô Tín cười như không cười nhìn hắn:
- Nể mặt Ác Nhân Cốc? Chẳng qua Ác Nhân Cốc còn chưa có đủ mặt mũi để ta nể đâu.
Trong mắt Lâu Kính Đào đã bắt đầu hiện lên một tia tuyệt vọng, hắn tin rằng Tô Tín sẽ dám giết chết hắn ở ngay tại chỗ này.
Hắn nhìn người luôn rất chuẩn, đây cũng là lý do vì sao trước kia hắn có thể tránh được sự đuổi giết của võ lâm chính đạo, cuối cùng còn có thể an an ổn ổn thăng cấp tu vi đến Hóa Thần Cảnh.
Người trước mắt này hắn nhìn không thấu, thậm chí đối phương còn không dề có chút kiêng dè gì với Ác Nhân Cốc, vậy thì càng thêm sẽ không xem hắn là chuyện to tát gì rồi.
Đang lúc Lâu Kính Đào nghĩ đến đối phương sẽ xử lý mình thế nào, bỗng nhiên Tô Tín lại lên tiếng:
- Dẫn chúng ta tới Ác Nhân Cốc.
Nghe thế Lâu Kính Đào lập tức sửng sốt.
Bốn người này muốn làm gì, tìm Ác Nhân Cốc để gây chuyện ư?
Phải biết rằng Ác Nhân Cốc đứng ở trong năm thế lực hàng đầu của cả Lương Châu đạo, bây giờ “Vạn Độc Ma quân” Cừu Phi Dư lại còn đạt đến cảnh giới Dung Thần Cảnh đỉnh phong, đã bắt đầu thử trùng kích Dương Thần Cảnh rồi, dù cho cả bốn người này đều là Dung Thần Cảnh, nhưng muốn tìm Ác Nhân Cốc gây phiền toái thì cũng rất là khó khăn, Ác Nhân Cốc còn có bảy vị cường giả Dung Thần Cảnh tồn tại.
- Thế nào, ngươi không bằng lòng dẫn đường cho chúng ta?
Tô Tín liếc mắt nhìn hắn.
- Bằng lòng! Tiểu nhân bằng lòng!
Lâu Kính Đào liên tục gật đầu không ngừng.
Đám người Tô Tín trực tiếp đứng dậy, để cho Lâu Kính Đào dẫn đường ở phía trước.
Những người xem náo nhiệt ở phía ngoài vội vàng tản đi, dõi mắt nhìn Lâu Kính Đào dẫn theo đám người Tô Tín đi Ác Nhân Cốc.
Nhìn thấy cái cảnh tượng này, trong lòng tất cả mọi người đều rất kinh ngạc, chỉ sợ là chuyện này sẽ gây nên một vụ ồn ào lớn!
Thật ra thì quy củ ở Lương Châu đạo vẫn rất là đơn giản, chính là lấy thực lực vi tôn.
Chỉ cần ngươi có thể chúng tỏ được thực lực của bản thân mình, vậy thì ngươi sẽ có thể thượng vị.
Thường xuyên sẽ có cường giả từ bên ngoài đến trực tiếp đánh sụp thế lực ở bản địa, sau đó tiếp thu toàn bộ thủ hạ của thế lực đối phương, loại chuyện này vẫn luôn thường xuyên xảy ra.
Với những kẻ hung đồ ác tặc ở Lương Châu đạo này, ngươi căn bản là không cần để ý xem bọn họ có thể có bao nhiêu liêm sỉ, bọn họ có thể không cầm dao găm đâm sau lưng ngươi thì đã coi như là không tệ rồi.
Nhưng điều kiện tiên quyết để có thể thượng vị chính là ngươi phải giết chết được cường giả đầu lĩnh của đối phương, mà bây giờ Tô Tín bọn họ chỉ có bốn người, đi tìm Ác Nhân Cốc có bảy tên cường giả Dung Thần Cảnh để gây chuyện, đây không phải là điên rồi sao?
Trong đám người có một số võ giả Hóa Thần Cảnh mang thực lực khá là mạnh đều nhíu mày, bọn họ cảm thấy trang phục của bốn người này có chút quen mắt, thật giống như là đã từng nghe ở đâu đó, nhưng lại nghĩ mãi không ra.
Chỉ là khi nhìn thấy Tô Tín bọn họ ra khỏi thành, những người khác bên trong Lũng Nam phủ đều không quan tâm gì thêm nữa, chỉ những người có chút thực lực là vội vàng đuổi theo, chuẩn bị đi xem náo nhiệt một chút.
Suy cho cùng Ác Nhân Cốc cũng được xem là thế lực lớn đứng đầu ở cả Lương Châu đạo, gần với những tông môn đứng đầu kia, nếu như bốn người này thật sự có thể khiến cho Ác Nhân Cốc nhận phải một chút thương tổn, vậy thì vận mệnh của các thế lực ở Lương Châu đạo bọn họ chắc chắn sẽ được sửa lại.
Mà lúc này tại Ác Nhân Cốc ngoài Lũng Nam phủ, chuyện của Lâu Kính Đào cũng đã truyền đến bên trong Ác Nhân Cốc.
Ác Nhân Cốc chính là một tòa sơn cốc khổng lồ, vách núi ở hai bên cũng phải cao đến hơn trăm trượng, có thể cản trở hết ánh nắng chiếu xuôgns, phần lớn thời gian Ác Nhân Cốc đều bị bao phủ trong bóng tối, tạo thành khung cảnh âm u đến cực điểm.
Thời điểm trước kia Ác Nhân Cốc này chỉ là một địa điểm dùng để vứt xác.
Nếu là có người bên trong Lũng Nam phủ động tay động chân dẫn đến đánh mất tính mạng, vậy thì thi thể của bọn họ sẽ bị ném vào trong Ác Nhân Cốc, chậm rãi hư thối mục nát.
Bởi vì bị mấu thịt của những võ giả này tẩm bổ cả một khoảng thời gian dài, thế nên tất cả những loại thực vật bên trong Ác Nhân Cốc này đều có thiên hướng âm tà, nơi đây có vô số loại hoa cỏ kịch độc, hơn nữa còn có rất nhiều độc vật âm tà nấn ná ở bên trong.
Mặc dù Ác Nhân Cốc này nhờ có “Vạn Độc Ma quân” Cừu Phi Dư, một trong bảy đại ác nhân vào cư trú mới được gọi là Ác Nhân Cốc, nhưng không thể phủ nhận rằng đó cũng chính là nguyên nhân khiến cho Ác Nhân Cốc tràn đầy âm lãnh tà dị.
Lúc này, trong một tòa đại điện đen kịt tại trung tâm Ác Nhân Cốc, bảy tên võ giả Dung Thần Cảnh với hình tượng khác nhau đang ngồi ở trong đó, toàn bộ diện cũng đều toát ra vẻ âm trầm đến cực điểm.
Cho dù mấy người này không tu luyện công pháp ma đạo, nhưng cũng là cái loại này hung đồ ác tặc giết chóc vô số, huyết sát chi khí trên người vốn là rất kinh khủng, bây giờ bọn hắn ngồi cùng một chỗ lại càng khiến loại không khí này lan tỏa đến cực hạn.
Trong số bảy người này, kẻ cầm đầu chính là “Vạn Độc Ma quân” Cừu Phi Dư.
Vị Vạn Độc Ma quân này tuy là có tiếng xấu trong võ lâm, lấy người sống để luyện độc, phạm vào lẽ trời, nhưng trên thực tế bề ngoài của hắn cũng không tệ lắm.
Nếu không nói ra danh hào của hắn, chắc chắn là người bên cạnh sẽ không hè nghĩ rằng cái người nam tử trung niên có tướng mạo đĩnh đạc nho nhã mang theo chút cảm giác tà mị trước mắt này, chính là người được gọi là Vạn Độc Ma quân.
Sau khi tin tức ở Lũng Nam phủ được truyền đến, một gã đại hán tướng mạo hung ác trong đó lạnh lùng hừ ra tiếng rồi nói:
- Lại là cái tênLâu Kính Đào kia! Ban đầu ta đã nói rồi, tên tiểu tử này quá mức thiển cận, chỉ biết vì cái trước mắt, căn bản là không có tư cách để đi quản lý Lũng Nam phủ, bây giờ xong chưa, chọc ra mối họa lớn như thế kia rồi!
- Hiện tại đang là thời khắc mấu chốt để Ác Nhân Cốc ta trùng kích Cửu Ngục Tà Ma, kết quả lại rước về một đám kẻ địch mạnh như thế, ngay cả đại ca cũng phải vội vã xuất quan, tên Lâu Kính Đào này thật không nên sống!
Có một vị võ giả vóc dáng gầy yếu khác, mang trên mặt một tia âm tàn thì lại lạnh lùng cười nói:
- Thường Di Sơn, ngươi nói vậy là có ý gì? Rõ ràng là bốn người này muốn tìm Ác Nhân Cốc ta để gây phiền toái, coi như là không có Lâu Kính Đào thì bọn họ cũng sẽ tới.
- Bây giờ chuyện đầu tiên chúng ta phải làm chính là xem thử người tới đến tột cùng là ai, từ đó đưa ra phương án giải quyết như thế nào, chứ không phải ở chỗ này bàn chuyện trách nhiệm do ai.
Hai gã võ giả này đứng ở vị trí thứ ba và thứ tư trong Ác Nhân Cốc.
Tên đại hán lên tiếng đầu tiên chính là “Hắc Vân Ma Quân” Thường Di Sơn, cũng là một nhân vật có danh tiếng trong ma đạo, mà võ giả trông có vẻ hơi gầy yếu kia chính là đồ đệ bị từ bỏ của Dược Vương Cốc, “Độc Thủ Dược Sư” Sầm Vô Lãnh.
Nơi nào có người nơi đó ắt có đấu tranh, chứ đừng nói đến chỗ mà hung đồ ác tặc tụ tập như Ác Nhân Cốc.
Hai người Thường Di Sơn và Sầm Vô Lãnh này vẫn luôn nhìn nhau không vừa mắt, thường xuyên phát sinh xung đột.
Tên Lâu Kính Đào kia chính là người của Sầm Vô Lãnh, cho nên lần này sau khi bắt được nhược điểm, Thường Di Sơn liền bắt đầu nhân cơ hội công kích hắn, chụp mũ lên đầu Sầm Vô Lãnh.
Mà những đầu lĩnh khác của Ác Nhân Cốc thì chỉ bày ra vẻ mặt xem náo nhiệt, việc không liên quan đến mình thì không cần phải xen vào.
Cừu Phi Dư ngồi ở chủ vị cau mày, lạnh giọng hừ một tiếng hô:
- Đủ rồi! Cũng không xem thử bây giờ là lúc nào, chỉ biết ầm ĩ!
- Hiện tại Ác Nhân Cốc chúng ta đã đi tới một bước này rồi, đã không còn khả năng lui về phía sau nữa.
- Đừng nói bốn người này không biết là ở đâu ra, coi như là có võ giả Dương Thần Cảnh ra tay, chúng ta cũng phải cứng rắn chống cự!