Độc Cô thị đã bị suy yếu một ít, Tô gia tổn thương nguyên khí nặng nề, thế lực võ lâm còn lại không người dám đối kháng, có thể nói Bắc Nguyên đạo đã hoàn toàn bị Lục Phiến Môn khống chế.
Kể từ đó xem như triệt để hoàn thành nhiệm vụ Lục Phiến Môn, tốc độ Tô Tín hoàn thành nhiệm vụ còn nhanh hơn đám người Thiết Chiến.
Dù sao đám người Thiết Chiến cũng không dám làm lớn như Tô Tín, bọn họ phải tiến hành theo chất lượng, nhiệm vụ này không có một năm nửa năm sẽ không kết thúc.
Tô Tín cũng kiểm tra danh vọng của mình tại Bắc Nguyên đạo, trực tiếp tăng vọt lên hơn hai mươi vạn.
Đối với Tô Tín, danh vọng hơn hai mươi vạn còn thiếu rất nhiều, vẫn còn kém xa Giang Nam nói.
Chuyện Bắc Nguyên đạo lần này, Tô Tín chủ yếu lộ mặt lúc ban đầu và cuộc chiến cuối cùng tại Ngô Đồng Sơn cho nên mới tìm được hơn hai mươi vạn danh vọng.
Nếu như Tô Tín nói ra chi tiết Phượng huyết lần này, đoán chừng danh vọng của Tô Tín tại Bắc Nguyên đạo sẽ tăng vọt tới gần trăm vạn, chuyện này tuyệt đối không khuếch đại.
Dù sao dùng mọt thứ hư vô mờ mịt lừa gạt năm thế lực lớn xoay vòng vòng, thậm chí còn làm năm tên cường giả Dương Thần Cảnh ra mặt tranh đoạt điên cuồng, đây chính là việc tát vào mặt cả võ lâm.
Tô Tín chán sống mới dám làm như vậy, một mình hắn đùa giỡn năm thế lực, cho dù là triều đình cũng không bỏ qua cho hắn.
Sau khi giải quyết xong việc Bắc Nguyên đạo, Tô Tín muốn nghỉ ngơi trước, sau đó lại tiềm tu một thời gian ngắn.
Cho dù một chỉ Thiên Địch hay kiếm hai mươi ba của Tô Tín đều là vũ kỹ tổn thương thân thể rất lớn.
Sau trận chiến Ngô Đồng Sơn, Tô Tín bị thương không nhẹ, cho nên trong thời gian một tháng sau Tô Tín đều dưỡng thương, sau khi thương thế tốt hơn cũng không xuất quan, mà là bắt đầu bế quan dốc lòng nghiên cứu võ đạo.
Kiếm hai mươi ba tiêu hao phẩm mang cho Tô Tín sức bật cường đại trong nháy mắt.
Sau khi sử dụng kiếm hai mươi ba, tất cả lý giải kiếm đạo bản thân Tô Tín đều ngưng tụ trong một kiếm này, cho dù thời gian sử dụng tiêu hao phẩm qua đi nhưng Tô Tín không quên cảm giác này mang lại.
Cho nên trong khoảng thời gian này Tô Tín vẫn bế quan, trên cơ bản đều tu luyện làm thế nào ngưng tụ kiếm đạo bản thân, cho dù không cách nào trực tiếp lĩnh ngộ ra kiếm hai mươi ba, tương lai Tô Tín lại hối đoái kiếm hai mươi ba, độ thuần thục cũng tăng nhiều.
Nhưng rất đáng tiếc, Tô Tín cũng không bế quan bao lâu liền bị Hoàng Bỉnh Thành đánh thức.
Cũng không phải đại sự gì, mà là một đống việc nhỏ trong Lục Phiến Môn cần Tô Tín xử lý.
Thiết Ngạo chỉ phụ trách đại sự mang tính phương hướng của Lục Phiến Môn, các sự vụ còn lại đều do tứ đại thần bộ xử lý.
Nhưng hiện tại Thiết Chiến và ba người kia đều ở bên ngoài, chỉ có một Tô Tín sớm hoàn thành nhiệm vụ nên ở lại trong tổng bộ Lục Phiến Môn, những thứ này đương nhiên sẽ giao cho hắn xử lý.
Một ít chuyện không lớn, Hoàng Bỉnh Thành có thể làm chủ giúp Tô Tín, dù sao ban đầu Hoàng Bỉnh Thành ở Giang Nam đạo đều làm những việc này.
Hiện tại Tô Tín thành tứ đại thần bộ, sự vụ liên quan rất rộng, Hoàng Bỉnh Thành cũng không dám dễ dàng quyết định, cho nên hắn cũng chỉ có thể gọi Tô Tín đang bế quan đi ra ngoài xử lý.
Tô Tín xoa xoa đầu, thủ hạ dưới tay hắn thiếu một người như Hoàng Bỉnh Thành, nếu như có người văn võ song toàn có thể độc lập chấp chưởng một phương thì rất tốt.
Giống như ‘ Thần Ưng ’ Thiết Ngạo, hắn cần quan tâm những việc nhỏ này hay sao?
Nhưng hiện tại trong tổng bộ Lục Phiến Môn chỉ có một mình hắn có thể làm chủ, Tô Tín cũng không thể từ chối, hắn dứt khoát xuất quan, sau khi xử lý xong những tạp vụ này rồi nói sau.
Những chuyện này đều được Hoàng Bỉnh Thành phân loại theo nặng nhẹ, Tô Tín xử lý vô cùng thuận tiện.
Những sự vụ này có một chuyện trọng yếu làm Tô Tín xử lý.
Đó là một tấm thiệp mời, chính là Thanh Nguyên Thôi thị mời Lục Phiến Môn, một tháng sau, Thanh Nguyên Thôi thị sẽ quan hệ thông gia với Giang Nam Tiêu thị, Thanh Nguyên Thôi thị sẽ gả một đích nữ cho một con trai trưởng Tiêu thị.
Thanh Nguyên Thôi thị lúc trước là một trong lục đại thế gia, nhưng gần đây xuống dốc, thậm chí đã rơi ra khỏi hàng ngũ lục đại thế gia nhưng nội tình vẫn rất thâm hậu, tối thiểu lịch sử của Thanh Nguyên Thôi thị còn lâu dài hơn Giang Nam Tiêu thị.
Huyết mạch dòng chính của Giang Nam Tiêu thị vô cùng trân quý.
Tiêu thị đi theo con đường của Tô gia, đều là lộ tuyến tinh anh, tất cả huyết mạch dòng chính Tiêu thị đều vô cùng trân quý.
Tiêu thị không giống Tô gia, Tiêu gia cũng rất xem trọng huyết mạch chi thứ.
Đối với Tiêu gia, cả gia tộc như đại thụ che trời, huyết mạch dòng chính chính là căn cơ của gia tộc, số lượng huyết mạch chi thứ khổng lồ nhất chính là trụ cột gia tộc.
Dùng huyết mạch dòng chính hiệu lệnh những huyết mạch chi thứ, trật tự cả gia tộc vô cùng ổn định.
Huống chi Tiêu gia không luận huyết mạch dòng chính và chi thứ nghiêm khắc như Tô gia.