Tô Tín gật gật đầu không nói thêm lời nào, tình huống của Thôi Phán Quan không giống với hắn.
Tô Tín không có chút tình cảm nào với Tô gia, ngược lại là đại địch sinh tử của hắn.
Nếu như Tô Tín có năng lực diệt Tô gia, hắn sẽ không do dự làm Tô gia gà bay chó chạy.
Thôi gia là nơi nuôi lớn Thôi Phán Quan, chấn hưng Thôi gia cũng là hi vọng cả đời của phụ thân Thôi Phán Quan.
Hiện tại Thôi Phán Quan mốn triệt để phá hủy nó, hắn thật sự không thể hạ tay được.
Chuyện này với Thôi Phán Quan cũng là chuyện tốt, hắn áp lực quá lâu, hôm nay giãy giụa trói buộc, triệt để không còn bị áp chế, có thể nói nhất phi trùng thiên, Dương Thần có hi vọng.
- Hôm nay phải cảm tạ ngươi, nếu không có ngươi, chỉ sợ đừng nói diệt toàn bộ Thôi gia, chỉ sợ ta muốn thoát thân cũng không dễ dàng.
Thôi Phán Quan không phải lấy lòng Tô Tín, mà là nói thật.
Nếu không có Tô Tín ra tay đánh chết tên võ giả Dung Thần Cảnh Thôi gia và một đám võ giả Hóa Thần Cảnh, Tiêu gia sẽ không lui.
Tuy Tiêu Doanh Nghiễm không nổi danh trên giang hồ nhưng chỉ bằng đối phương là người Tiêu gia, thực lực của hắn không tính là yếu.
Mình muốn mang người thoát thân trong tay năm tên võ giả Dung Thần Cảnh, sợ rằng cũng phải trải qua ác chiến.
Tô Tín khoát khoát tay nói:
- Không cần cảm tạ, đều là người Địa phủ, các ngươi giúp ta không phải một hai lần.
Thôi Phán Quan gật gật đầu, cũng không có nói thêm cái gì, hắn cầm một tờ giấy giao cho Tô Tín, phía trên vẽ một thanh tàn kiếm.
Thanh kiếm này kiểu dáng rất hoa lệ, chuôi kiếm có hình đầu rồng, miệng rồng nuốt thân kiếm, thân kiếm thiếu một phần ba.
- Đây là vật gì?
Tô Tín hỏi.
Thôi Phán Quan nói:
- Xem như tạ lễ của ta, thanh kiếm gãy này tên là Đoạn Long, có quan hệ với Cửu Trọng Kiếm Các.
- Hiện tại đã tìm được chín chuôi chìa khóa Cửu Trọng Kiếm Các, nghe nói người chế tạo chín thanh chìa khóa Cửu Trọng Kiếm Các ngày xưa đã từng có một thanh kiếm xuất hiện sai lầm, làm cho chuôi kiếm bẻ gẫy, không thể làm chài khóa, cho nên những người kia lại đúc thêm một thanh.
- Thanh Đoạn Long này chính là chìa khóa bị gãy lúc trước, bị hậu nhân Cửu Trọng Kiếm Các mang ra, vẫn truyền lưu đến nay.
- Không ai biết tình huống trong Cửu Trọng Kiếm Các hiện tại thế nào, nhưng có thể nghĩ bên trong có không ít hung hiểm.
- Những người Cửu Trọng Kiếm Các ngày xưa mang theo chuôi kiếm gãy ra khỏi Cửu Trọng Kiếm Các, thứ này chắc chắn không phải phế vật, mà là có diệu dụng nào đó, nói không chừng sẽ chiếm được chút tiên cơ khi thăm dò Cửu Trọng Kiếm Các.
- Hiện tại cái thanh Đoạn Long này đang ở trong tay thế lực nhị lưu Đan Hỏa Kiếm Các Ninh gia tại Giang Nam đạo, ta muốn đoạt thanh kiếm này cho mình dùng, hiện tại ngươi cầm đi đi.
Tô Tín gật gật đầu, hắn cũng không sĩ diện cãi láo từ chối.
Nếu người trong Địa phủ muốn nhờ người ra tay, nhất định phải trả thù lao, cho dù là Địa Tạng Vương cũng không thể ngoại lệ.
Nếu như việc nhỏ có thể không quan tâm, giống như Huyền Quan lần trước muốn giết Tô Tín, Trừng Ác Phán Quan Vương Ngọc đến thông tri.
Hiện tại Tô Tín lại giúp Thôi Phán Quan chém giết một tên võ giả Dung Thần Cảnh và hơn mười tên võ giả Hóa Thần Cảnh, giúp Thôi Phán Quan một đại ân, Thôi Phán Quan nhất định sẽ trả thù lao đủ phân lượng.
Tranh đoạt Cửu Trọng Kiếm Các chính là đại sự, thứ này còn trân quý hơn Phượng huyết hư vô mờ mịt do Tô Tín tạo ra rất nhiều, đến lúc đó cường giả Chân Vũ Cảnh như Địa Tạng Vương cũng sẽ ra tay, Tô Tín có thể chiếm được tiên cơ trong đó, có thể đạt được chỗ tốt rất lớn.
- Đúng rồi, kế tiếp ngươi chuẩn bị mang theo con gái của ngươi đi đâu?
Tô Tín hỏi.
Thôi Phán Quan suy nghĩ và nói:
- Ta chuẩn bị dẫn theo Nguyệt Linh đi Địa phủ xem một chút, ta đã cầm được đan phương bí truyền của Thôi gia, tự ta có thể cung cấp đủ tinh huyết.
- Luân Chuyển Vương không chỉ có am hiểu thiên cơ thuật số, hắn cũng am hiểu luyện chế đan dược, cho nên ta muốn mời hắn ra tay giúp Nguyệt Linh luyện chế đan dược đủ tốt, triệt để chữa tốt thiếu hụt huyết mạch của nàng, sau đó cho nàng tu luyện trong Địa phủ tới tu vi nhất định lại đi ra.
Tô Tín gật gật đầu:
- Như vậy rất tốt, đã như thế ta liền đi trước, dù sao ta cũng được Thôi gia mời tới tham gia hôn lễ, ta rời khỏi tầm mắt mọi người quá lâu, khó bảo toàn sẽ không bị người ta hoài nghi.
Sau khi nói xong Tô Tín liền quay người rời đi, Thôi Phán Quan nhìn bóng lưng Tô Tín rời đi liền thở dài một hơi.
Có lẽ chuyện chính xác nhất trong đời hắn là tiến cử Tô Tín vào Địa phủ.
Lúc trước Thôi Phán Quan tiến cử Tô Tín vào Địa phủ với nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì khi đó Địa phủ đã cảm giác được chính mình kém Thiên đình, cho nên chuẩn bị bồi dưỡng võ giả thế hệ trẻ làm lực lượng trung kiên chân chính của Địa phủ.
Chính vào thời điểm này Tô Tín mới chính thức tiến vào Quan trong mắt Thôi Phán.
Chỉ có điều Thôi Phán Quan lúc trước muốn bồi dưỡng Tô Tín trở thành thành viên vòng ngoài của Địa phủ, hắn cũng không nghĩ tới Tô Tín lại gây ra động tĩnh lớn trong Giang Nam đạo như vậy, cuối cùng thậm chí làm cho Địa Tạng Vương đại nhân tự mình mở miệng phá lệ cho hắn thành thành viên vòng trong chân chính.
Sự thật chứng minh cho dù hắn hay Địa Tạng Vương đều không có nhìn lầm, tốc độ phát triển của Tô Tín vượt quá bọn họ đoán trước.
Lúc này mới qua vài năm, ngay cả võ giả Dung Thần Cảnh tầm thường đối mặt với Tô Tín cũng không có nắm chắc, không biết chừng qua một thời gian, Tô Tín có thể bình khởi bình tọa với hắn.