Mục lục
Tối Cường Phản Phái Hệ Thống
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tuy Lạc Vũ sơn trang kết thù oán với Tô Tín đã lâu, kỳ thật Quý Hải Sơn vẫn không đặt Tô Tín vào trong lòng.

Bởi vì đủ loại nguyên nhân, Lạc Vũ sơn trang của bọn họ chịu thua trước mặt Tô Tín cũng không đại biểu bọn họ sợ Tô Tín, tối thiểu có Quý Hải Sơn hắn ở đây, Tô Tín sẽ không dám động đến Lạc Vũ sơn trang.

Gần đây hắn nghe được Tô Tín lại dùng thực lực Thần Cung Cảnh đánh chết Hóa Thần Cảnh trung kỳ Hướng Thiên Long, hơn nữa còn diệt Thiên Long đạo tràng, tru tuyệt cả nhà người ta, nội tâm Quý Hải Sơn sinh ra cảm giác tâm thần không yên.

Tốc độ phát triển của Tô Tín thật sự quá nhanh, nhanh đến mức vượt quá Quý Hải Sơn tưởng tượng.

Hiện tại Tô Tín đã có thể đánh chết võ giả Hóa Thần Cảnh, như vậy chờ hắn tấn thăng Hóa Thần Cảnh thì mình có thể làm thế nào?

Trong ba thế lực nhất lưu, Lạc Vũ sơn trang của mình kết thù kết oán với Tô Tín sâu nhất, huống chi võ giả Dung Thần Cảnh hai thế lực khác đang lúc chính trực tráng niên, chỉ có Quý Hải Sơn hắn đã sắp già, đến lúc đó chờ hắn viên tịch, Lạc Vũ sơn trang có thể ngăn cản Tô Tín hay không?

Hơn nữa trong khoảng thời gian này, Lạc Vũ sơn trang của bọn họ lại có xung đột với Lục Phiến Môn, hơn nữa thái độ vô cùng cường thế.

Quý Hải Sơn cũng không biết chuyện này, nếu hắn biết rõ nhất định sẽ lựa chọn dụ dỗ một ít, dùng biện pháp ôn hòa giải quyết cho hai bên cùng vừa lòng.

Nhưng chuyện này do Quý Vô Thành xử lý, hiện tại Lạc Vũ sơn trang cũng do Quý Vô Thành phụ trách quản lý.

Quý Vô Thành chính là phụ thân Quý Lâm bị Tô Tín giết.

Trong võ giả Hóa Thần Cảnh đời thứ hai của Lạc Vũ sơn trang, Quý Hải Sơn vốn xem trọng Quý Vô Không, bởi vì Quý Vô Không ám sát Tô Tín thất bại, lại bị Tô Tín trả thù, cho nên Lạc Vũ sơn trang tổn thất khá lớn nhưng lại bồi tính mạng Quý Lâm.

Khuyết điểm này cần Quý Vô Không diện bích suy nghĩ mấy năm, thậm chí hắn bị tước đoạt tất cả quyền lợi trong Lạc Vũ sơn trang.

Cho nên vì đền bù tổn thất mất nhi tử của Quý Vô Thành, hiện tại tất cả sự vụ lớn nhỏ trong Lạc Vũ sơn trang đều do hắn quản lý, Quý Hải Sơn lớn tuổi, không tâm tư và tinh lực xử lý những việc này.

Nhưng nhi tử Quý Vô Thành vốn chết dưới kiếm Tô Tín, thái độ của hắn với Lục Phiến Môn Giang Nam đạo có thể nghĩ, cho nên lúc này hắn mới cường thế như vậy.

Vào lúc Quý Hải Sơn trầm tư suy nghĩ phải làm thế nào mới có thể giúp Lạc Vũ sơn trang an ổn truyền thừa sau khi hắn chết, một đệ tử Lạc Vũ sơn trang vội vàng chạy tới gõ cửa.

- Trang chủ không tốt! Tô Tín dẫn người đánh đến tận cửa!

Tay Quý Hải Sơn lập tức run lên, đồng thời trong mắt cũng lộ ra thần thái giận dữ.

Quả nhiênTô Tín đã tự tin tới cực điểm, hắn cho rằng diệt Thiên Long đạo tràng, giết một tên võ giả Hóa Thần trung kỳ là có thể không đặt Lạc Vũ sơn trang vào mắt sao?

Quý Hải Sơn kiêng kị Tô Tín, nhưng hắn chỉ kiêng kị sau khi mình chết đi, sau khi Tô Tín đột phá đến Nguyên Thần Cảnh chứ không phải Tô Tín hiện tại.

- Đi, đi ra xem!

Lúc này ngoài cửa lớn Lạc Vũ sơn trang, người Lạc Vũ sơn trang đang giằng co với Tô Tín dẫn phần đông tổng bộ châu phủ Giang Nam đạo, không khí giương cung bạt kiếm.

Hơn nữa chung quanh còn có người thế lực võ lâm khác âm thầm quan sát, bọn họ cũng bị động tác của Tô Tín dọa sợ.

Lá gan của vị này quá lớn, vừa vừa bước vào đệ nhất Nhân Bảng đã dám đi gây phiền toái cho Lạc Vũ sơn trang, chẳng lẽ Tô Tín thật sự tự tin tới mức quên đi cân lượng của mình hay sao?

Mọi người nghĩ lại vẫn cảm thấy không có khả năng.

Tông môn võ lâm Giang Nam đạo liên hệ với Tô Tín cũng không phải một ngày hay hai ngày, bọn họ đã tự mình lãnh giáo qua tâm cơ và thủ đoạn của vị đại gia này, Tô Tín cũng không phải là người ngu ngốc.

Lúc này tại cửa lớn Lạc Vũ sơn trang, Tô Tín nhìn người Lạc Vũ sơn trang, sắc mặt lạnh nhạt nói:

- Ta nói, giao người tổn thương bộ khoái Lục Phiến Môn ta ra đây, ta hiện tại sẽ đi, bằng không các ngươi tự biết hậu quả.

Quý Vô Thành nhìn Tô Tín, ánh mắt của hắn biến thành đỏ thẫm, dù sao con của hắn chết trong tay Tô Tín.

- Lạc Vũ sơn trang ta cho tới bây giờ không có thói quen giao đệ tử của mình cho kẻ khác!

Quý Vô Thành lạnh lùng nói.

Tô Tín lắc lắc đầu nói:

- Vậy thì rất tốt, Lục Phiến Môn Giang Nam đạo ta chưa từng có thói quen bị người ta đánh vẫn im lặng.

- Ngươi đánh người của ta, như vậy chính là đánh mặt ta. Lạc Vũ sơn trang mạnh nhưng Lục Phiến Môn Giang Nam đạo cũng không sợ, giao người hay khai chiến, các ngươi lựa chọn đi.

- Ah, đúng rồi, ngươi thật sự không có tư cách làm chủ, bảo Quý Hải Sơn xuất hiện đi.

Quý Vô Thành cười lạnh nói:

- Cuồng vọng! Chỉ bằng các ngươi cũng muốn khai chiến với Lạc Vũ sơn trang chúng ta? Dựa vào cái gì?

Sắc mặt Tô Tín lạnh lẽo nói:

- Như thế nào, ngươi muốn thử xem?

Lúc này trong Lạc Vũ sơn trang có giọng nói già nua vang lên:

- Tô tổng bộ đầu cần gì nóng tính như vậy? Có chuyện gì mọi người có thể chậm rãi thương lượng với nhau.

Quý Hải Sơn bước ra khỏi Lạc Vũ sơn trang, những đệ tử Lạc Vũ sơn trang liền vội cung kính hành lễ gọi một tiếng trang chủ.

Tô Tín nhìn thấy Quý Hải Sơn đi ra, hắn cũng chắp tay nói với Quý Hải Sơn:

- Quý trang chủ, không phải ta nóng tính, mà là người Lạc Vũ sơn trang các ngươi không có đặt Tô Tín ta vào trong mắt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK