Mục lục
Tối Cường Phản Phái Hệ Thống
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cơ Hạo Điển ném cho Tô Tín một nhiệm vụ khó giải quyết như thế, điều này làm cho Tô Tín khẽ mắng hắn ở trong lòng, đồng thời cũng thấy vô cùng bất đắc dĩ.

Quá xuất sắc cũng không phải một chuyện tốt, đó cũng không phải là do Tô Tín tự kỷ, mà là ở trong tất cả mọi người tại đây thì cũng chỉ có Tô Tín là có kinh nghiệm trong việc xử lý loại chuyện này.

Thực lực của Dược Vương Cốc cũng không mạnh, nếu thật sự muốn ra tay thì ở đây lại có không ít võ giả cảnh giới Dương Thần, tùy tiện phái một người trong đó cũng có hiệu quả hơn so với Tô Tín, thế nhưng hết lần này tới lần khác lại không thể trực tiếp sử dụng bạo lực, chuyện này cần phái Tô Tín vào sân. 

Mà lúc này, Phương Cửu Nguyên và Liễu Vô Tiền đứng sau lưng Tô Tín cũng cúi đầu, sắc mặt cũng vô cùng xấu.

Bọn họ cũng không phải là kẻ ngốc, đương nhiên có thể nhìn ra chỗ khó giải quyết của nhiệm vụ này.

Đương nhiên, chuyện khiến cho bọn họ khó chịu hơn là do lời nói của Cơ Hạo Điển, rõ ràng là đặt bọn họ phía dưới Tô Tín, bảo bọn họ nghe theo lệnh của Tô Tín mà làm việc. 

Dù gì bọn họ cũng là một trong Tứ Đại Thần Bộ giống như Tô Tín, kết quả bây giờ lại giống như trở thành thuộc hạ của Tô Tín.

Lúc này, người của Tả Đạo Minh cũng nói.

- Trong chuyến đi đến Dược Vương Cốc lần này, bọn ta cũng muốn đi cùng Tô đại nhân, Ngưng Thần Hoa này không thể so sánh với những linh dược bình thường khác, nhất định phải dùng cách đặc biệt để duy trì sức sống của nó mới được. 

- Nếu không thì chỉ cần Ngưng Thần Hoa này rời khỏi mặt đất hơn 1 canh giờ thì sẽ lập tức khô héo, dược hiệu trực tiếp biến mất.

Cơ Hạo Điển chỉ điểm một chút, lúc này lại có ba người Tả Đạo Minh đứng ra chuẩn bị đi Dược Vương Cốc với Tô Tín.

Ba người này lần lượt là đồ đệ bị vứt bỏ của Mặc Môn - Dương Nghị, đồ đệ bị vứt bỏ của Thiên Cơ Cốc - Huyền Tiêu Đạo Nhân và võ giả cảnh giới Dung Thần nói chuyện lúc trước, đồ đệ bị vứt bỏ của Dược Vương Cốc - Tôn Bất Hại. 

Nhắc tới ba người này thì danh tiếng của bọn họ thật sự cũng không nhỏ trên giang hồ.

Mặc Môn không chuộng chiến tranh, tuy nhìn qua vị đồ đệ vứt bỏ này của Mặc Môn - Dương Nghị có vẻ hàm hậu thành thật, thế nhưng hắn lại âm thầm nghiên cứu một trong những cấm thuật của Mặc Môn là Ma Linh Khôi Lỗi, thậm chí dùng người sống để luyện chế, muốn tái hiện món vũ khí sắc bén giết người đã dấy lên vô số gió tanh mưa máu ở thời Thượng Cổ này, cuối cùng hắn bị người Mặc Môn phát hiện nên dẫn đến nghiên cứu của hắn thất bại.

Bởi vì không nghiên cứu thành công Ma Linh Khôi Lỗi này, hơn nữa sư phụ của Dương Nghị ở Mặc Môn chính là một vị Tông Sư có bối phận rất già ở Mặc Môn, cho nên dù Dương Nghị bị bọn họ bắt ngay tại chỗ nhưng Mặc Môn cũng không giết hắn, chỉ đuổi hắn khỏi Mặc Môn, thậm chí cũng không phế bỏ võ công của hắn. 

Kết quả, khi Dương Nghị không bị ai ràng buộc đi tới giang hồ thì lại càng trắng trợn hơn, hắn chuyên môn chế tạo một số con rối cơ quan vô cùng tàn nhẫn hoặc là một số món như bẫy rập rồi bán cho một vài thế lực võ lâm.

Nếu như chỉ có thế thì thôi đi nhưng Dương Nghị này lại bắt đầu bắt tay nghiên cứu Ma Linh Khôi Lỗi của hắn, thậm chí ra tay tàn sát mấy trăm mạng người, sau đó khiến cho toàn bộ Mặc Môn bắt tay đuổi giết hắn, sư phụ hắn cũng bị hắn làm cho tức chết.

Tuy vị Huyền Tiêu Đạo Nhân của Thiên Cơ Cốc trông có vẻ tiên phong đạo cốt nhưng thật sự cũng không phải là một người dễ đối phó gì. 

Thiên Cơ Cốc thích nghiên cứu trận pháp Toàn Cơ, Huyền Tiêu Đạo Nhân cũng vô cùng thíchnnhưng hắn lại thích nghiên cứu một vài sát trận thời Thượng Cổ, thậm chí  ngần ngại vì nó mà đào mộ quật mộ, ngay cả những lăng tẩm tổ tiên của các thế lực lớn cũng bị hắn động tới, cuối cùng gây ra chuyện lớn bị Thiên Cơ Cốc đuổi giết mấy vạn dặm, nhưng nhờ vào tu vi Trận Đạo của hắn mà tránh thoát được.

Cuối cùng, vị đồ đệ bị vứt bỏ này của Dược Vương Cốc làm người ta kinh ngạc hơn cả, hắn chính là người thừa kế đời trước của Dược Vương Cốc, là sư đệ của Cốc chủ Dược Vương Cốc đời này, “Độc Thủ Dược Vương” Tôn Bất Hại, đứng hàng thứ 3 Bảng Đen, còn cao hơn cả vị “Vạn Độc Ma Quân” Cừu Phi Dư mà Tô Tín đã đánh chết.

Dược Vương Cốc trị bệnh cứu người nhưng hắn lại luyện độc giết người, thậm chí cuối cùng hắn còn tạo ra cách lấy độc trị độc gì đó, chuyên môn dùng độc dược chữa bệnh cho người ta, loại hành vi này cũng đã chạm đến điểm mấu chốt của Dược Vương, cho nên hắn trực tiếp bị tước lấy vị trí người thừa kế Dược Vương Cốc, giam cầm cả đời. 

Nhưng ai có thể ngờ tới vị Độc Thủ Dược Vương này lại không phụ danh hiệu của hắn, thế mà hắn lại dùng một vài thảo dược chữa thương thường để luyện chế ra một phần kịch độc, dùng độc giết hơn mười võ giả Dược Vương Cốc trông coi hắn, thoát khỏi Dược Vương Cốc.

Những năm gần đây, Tôn Bất Hại thật sự cứu được không ít người, bất kể ngươi là chính đạo hay là ma đạo, chỉ cần ngươi có thể lấy đồ ra, chắc chắn Tôn Bất Hại sẽ ra tay chữa thương cho ngươi.

Mặc dù hắn cứu nhiều người nhưng mấy năm nay hắn lại dùng người sống để thử thuốc, luyện dược giết chết người càng nhiều, nếu không thì hắn cũng sẽ không đứng hàng thứ 3 trên Bảng Đen. 

Trừ ba người đi theo này ra, Cơ Hạo Điển lại bỗng nhiên nói.

- Nam Hằng, lần này ngươi cũng đi cùng Tô đại nhân đi, trông nom Ngưng Thần Hoa cho tốt, đừng để cho nó xảy ra chuyện bất ngờ gì.

Nam Hằng nghe vậy thì lập tức cung kính vái lạy rồi nói. 

- Xin tuân theo ý chỉ của bệ hạ.

Cơ Hạo Điển ho khan mấy tiếng rồi nói.

- Đã thế thì các vị về chuẩn bị trước đi, ngược lại xuất phát càng nhanh càng tốt. 

Nói xong, Cơ Hạo Điển nhờ Đường Hiển nâng đỡ rời đi, lúc này Tôn Bất Hại đi qua bên cạnh Tô Tín, hỏi.

- Tô đại nhân, lúc nào thì chúng ta xuất phát?

Trên người của vị Độc Thủ Dược Vương có hơi thở u ám tà dị, việc chuyên nghiên cứu chất độc quanh năm khiến cho bản thân hắn cũng lây nhiễm một chút khí độc lạnh lẽo, nếu một vài người cảnh giới Tiên Thiên có thực lực yếu một chút mà đứng cạnh hắn thì sợ không được bao lâu đã bị chất độc giết chết. 

Tô Tín suy nghĩ một chút rồi nói.

- Đại khái thì ta chỉ cần sắp xếp một chút bên Lục Phiến Môn là được, ngày mai có thể xuất phát.

Tôn Bất Hại gật đầu, tiếp đó chắp tay một cái rồi rời đi. 

Vị Độc Thủ Dược Vương này có tiếng tăm vô cùng vang dội ở trên giang hồ, tương tự mấy năm nay hắn cũng có thể lăn lộn giữa chính đạo và ma đạo trong thời gian dài như vậy, dù tính tình của hắn có hơi kỳ lạ khi tiếp nhận đãi người ta nhưng hắn cũng không phải kẻ ngu ngốc.

Hắn sẽ không làm chuyện sai lầm gì ở trước mặt Tô Tín, đừng thấy bây giờ hắn đứng hàng thứ ba trên Bảng Đen, tiếng dữ lừng lẫy mà lầm, trên thực tế số người mà hắn giết chẳng bằng số lẻ mà số người Tô Tín giết.

Mấy năm nay, hắn làm không ít chuyện dùng người thử thuốc và giết người luyện thuốc, thế nhưng dù vậy thì hắn có thể giết được mấy người? Nhưng mà thủ đoạn của hắn tàn nhẫn quá mức, cộng thêm thực lực của hắn cũng thật sự đủ mạnh nên lúc này mới có thể đứng hàng thứ ba Bảng Đen. 

Mà trong mấy năm gần đây, Tô Tín làm mấy chuyện phá nhà diệt môn giết người còn nhiều hơn hắn, khi so sánh với Tô Tín thì chẳng qua hắn chỉ là một kẻ lập dị làm việc tà dị, Tô Tín mới là loại người to lớn chỉ dùng một lời là có thể quyết định sống chết của một môn trên giang hồ.

Tô Tín đi ra khỏi cung điện, mắt thấy đỉnh đầu chói mắt, Tô Tín bỗng nhắm mắt lại, cũng che dấu luồng sát khí trong lòng hắn.

Cho dù lúc này, trong lòng Cơ Hạo Điển có ấn tượng không tồi với Tô Tín nhưng hắn vẫn là người ngoài mà thôi. 

Cơ Hạo Điển có thể giao chuyện lớn khác cho Tô Tín làm, nhưng chuyện lần này lại liên quan đến tính mạng của Cơ Hạo Điển, cho nên lần này hắn ta sẽ không yên tâm khi hoàn toàn giao nó cho Tô Tín, lại phái Nam Hằng tới kìm hãm Tô Tín, nói đơn giản một chút thì sợ khi Tô Tín lấy được Ngưng Thần Hoa thì sẽ có ý đồ gì khác, cho nên phái người đến trông chừng.

Chuyện quan trọng nhất bây giờ là Cơ Hạo Điển đã bị bí pháp trường sinh này khiến cho hắn ta có chút điên cuồng, đã không còn suy nghĩ hậu quả khi làm việc nữa, loại trạng thái này rất là nguy hiểm, mặc dù dáng vẻ bây giờ của Cơ Hạo Điển không thể thiếu công lao của Tô Tín.

Giữa một Nhân Hoàng sống vĩnh viễn và một Hoàng Đế có bệnh sắp chết thì người nào có lợi hơn cho Tô Tín, trước đây Tô Tín thấy không thể xác định được, nhưng mà thông qua chuyện ngày hôm nay thì Tô Tín đã biết. 

Sau khi trở lại Lục Phiến Môn, Tô Tín chỉ sắp xếp cho Hoàng Bỉnh Thành và Tề Long rồi lại trở về nhà mình, hắn còn chưa dùng lần rút thưởng của nhiệm vụ nhánh, trước đó hắn vẫn luôn chuyên tâm tu luyện cho nên không dùng, Tô Tín định dùng cơ hội rút thưởng này trước khi đi.

Tiến vào trong không gian hệ thống, Tô Tín hỏi.

- Bây giờ ta còn bao nhiêu số lần rút thưởng và giá trị nhân vật phản diện? 

Hệ thống nói.

- Bây giờ kí chủ có tổng cộng 2 lần rút thưởng cao cấp, 147 lần rút thưởng sơ cấp, giá trị nhân vật phản diện là 8069 điểm.

Tô Tín gật đầu, thu hoạch cũng không tệ, có thể dùng hết hai lần rút thưởng cao cấp, còn giá trị nhân vật phản diện thì tạm thời giữ lại, chỉ cần rút được công pháp có thể khiến Tô Tín động lòng, chắc chắn hắn tuyệt đối sẽ không dùng giá trị nhân vật phản diện. 

- Tiến hành một lần rút thưởng cao cấp, lựa chọn loại công pháp.

Màn ảnh lớn bên trong không gian bắt đầu chuyển động, đợi đến khi kim đồng hồ dừng lại, cuối cùng một khuôn mặt anh tuấn xuất hiện, khí phách không tầm thường, là một người đàn ông trung niên có mang theo chút tà khí giữa hai lông mày.

- Chúc mừng kí chủ đã rút được nhân vật Tà Vương Thạch Chi Hiên, có mang công pháp “Tâm Pháp Thiên Nhất”, “Phá Liên Bát”, “Thân Pháp Huyễn Ma Thân Pháp”, “Ấn Pháp Bất Tử”, “Bất Tử Thất Huyễn”. 

- Đánh giá cấp bậc nhân vật: 4 sao, đánh giá cấp bậc công pháp: 3.5 sao tới 4.5 sao.

- Chú ý: Bởi vì ký chủ rút ra nhân vật tự mang công pháp hơn 4.5 sao, cho nên lần rút thưởng này không hỗ trợ dùng giá trị nhân vật phản diện để tiến hành rút thưởng chỉ định, đồng thời có tỷ lệ 40% rút thưởng trống.

- Ký chủ có thể dùng giá trị nhân vật phản diện để gia tăng xác xuất thành công, cứ 1000 điểm giá trị nhân vật phản diện gia tăng xác xuất thành công 10%. 

Tô Tín cau mày một cái, lại là Tà Vương Thạch Chi Hiên, chuyện này khiến hắn có hơi bối rối.

Nói thật hắn có hơi chướng mắt công pháp của Thạch Chi Hiên, thứ duy nhất có thể khiến cho Tô Tín nhìn trúng là Bất Tử Thất Huyễn.

Bất Tử Thất Huyễn dùng Ấn Pháp Bất Tử Ấn Pháp làm nền móng, có dung hợp với sự học cả đời của Thạch Chi Hiên, có thể nói uy lực rất đáng sợ. 

Nhưng mà nếu bây giờ rút thưởng, dù Tô Tín dùng giá trị nhân vật phản diện gia tăng xác xuất thành công nhưng cũng có khả năng rút được công pháp vô dụng với Tô Tín, cảm thấy không lời.

Cho nên Tô Tín nói thẳng.

- Trực tiếp tiến hành rút thưởng đi. 

Vòng xoay bắt đầu chuyển động trên mỗi công pháp, cuối cùng kim đồng hồ lại lướt đến chỗ trống.

- Lần rút thưởng này rút vào chỗ trống.

Tô Tín lắc đầu, vốn hắn cũng không ôm nhiều hy vọng với lần rút thưởng này, cho nên hắn nói thẳng. 

- Tiến hành rút thưởng cao cấp một lần nữa.

Vòng xoay bắt đầu chuyển động lần nữa, nhưng mà lần chuyển động này hơi lâu, trong lòng Tô Tín khẽ động.

Tôi Tín đã thăm dò rõ một ít uy tắc ẩn dấu của hệ thống, thời gian rút thưởng càng dài, càng dễ dàng xuất hiện một vài nhân vật mạnh mẹ. 

Đợi đến khi vòng xoay dừng lại, lại có một bóng người cao lớn xuất hiện trên màn ảnh lớn, hai tay nắm thành nắm đấm, trong mắt có sự bất đắc dĩ hoặc có sự tang thương, nhưng thứ khiến hắn ấn tượng nhất lại là khí phách vô biên!

Đây là một người có thể khiến ngươi quên dung mạo của hắn nhưng ngươi sẽ vĩnh viễn nhớ kỹ khí thế trên người hắn, cho dù ở trong nghìn vạn người, ngươi cũng chỉ có thể chú ý tới hắn đầu tiên!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK