Cảnh giới này với Tô Tín đã không còn độ khó, bởi vì Tô Tín tích lũy đủ nhiều.
Từ trước tới nay Tô Tín đánh chết gần mười võ giả Dung Thần Cảnh, hiện tại lại có hai tên võ giả Dương Thần Cảnh chết trong tay hắn.
Chiến đấu sinh tử với cường giả, Tô Tín có khả năng thu hoạch đồ vật còn vượt qua hắn tưởng tượng.
Sau khi thành công dung hợp kiếm hai mươi ba, Tô Tín đã cảm ngộ Dung Thần Cảnh như nước chảy thành sông, hiện tại Tô Tín trực tiếp buông nguyên thần ra, lại cho Hóa Thần của mình đắm chìm vào trong thiên địa, thần dung thiên địa!
Trong nháy mắt vô số nguyên khí thiên địa điên cuồng rót vào trong cơ thể Tô Tín, làm cho toàn thân Tô Tín như hóa thành một lỗ đen lớn, không ngừng hút lấy lực lượng thiên địa chung quanh.
Từ bên ngoài đám người Lý Phôi cảm giác được lực lượng như vậy, Lưu Hạo kinh ngạc nói:
- Đại nhân chuẩn bị đột phá đến Dung Thần Cảnh?
Lý Phôi gật đầu, mọi người nơi này vô cùng vui mừng.
Bọn họ đều là tâm phúc của Tô Tín, có thể nói cùng chung vinh nhục với Tô Tín.
Thực lực Tô Tín càng mạnh, thế lực càng lớn, chỗ tốt với bọn họ cũng càng nhiều.
Lúc này quá trình Tô Tín thu nạp nguyên khí thiên địa tiếp tục trong ba ngày mới đình chỉ, chênh lệch lực lượng giữa Dung Thần Cảnh và Hóa Thần Cảnh vô cùng kinh người.
Nguyên thần của Tô Tín cũng thu nạp đủ lực lượng, Hóa Thần đã thần dung thiên địa, sau khi ấn chức Dung Thần Cảnh, Biến Thiên Kích Địa Tinh Thần Đại Pháp của Tô Tín có độ thuần thục đạt tới 100%, đây là niềm vui ngoài ý muốn.
Thời điểm Tô Tín muốn xuất quan, bỗng nhiên trong đầu của hắn xuất hiện âm thanh.
- Chúc mừng kí chủ đạt tới trăm vạn danh vọng trị tại Giang Nam đạo, hoàn thành nhiệm vụ chính tuyến giang hồ cự phách.
Nhiệm vụ ban thưởng: 3000 điểm phản phái trị, ba lượt rút thưởng cao cấp, một thanh Thiên binh trung cấp hoặc cơ hội một lần Địa binh tấn chức Thiên binh.
Tô Tín nghe xong âm thanh này liền sững sờ.
Trước khi bế quan Tô Tín mới tra xét tiến độ nhiệm vụ của mình Giang Nam đạo thật đạt tới chín mươi vạn, khi đó chuyện Cửu Trọng Kiếm Các đã truyền ra ngoài, cho nên mới có hiệu quả như vậy, chẳng lẽ trong khoảng thời gian này lại có đại sự gì liên quan tới mình cho nên danh vọng của hắn tại Giang Nam đạo đạt tới mười vạn?
Trong nội tâm Tô Tín khó hiểu, cho nên hắn tạm thời buông việc rút thưởng, dù sao cũng không nóng nảy, chờ hiểu rõ sự việc lại rút thưởng cũng không muộn.
Đi ra khỏi mật thất, đám người Lý Phôi đang chờ đợi tại chỗ, nhìn thấy Tô Tín đi ra, Lý Phôi lập tức nói:
- Đại nhân, xảy ra chuyện.
- Chuyện gì?
Sắc mặt Lý Phôi ngưng trọng nói:
- Thanh Thành kiếm phái công nhiên thả ra tin tức, muốn không chết không thôi với đại nhân, hơn nữa chưởng môn Thanh Thành kiếm phái ‘Cửu Nguyên Chân Quân’ Lệ Trường Hải tự mình hạ lệnh, hiện tại đã truyền khắp cả giang hồ.
Đây là chuyện lớn, đối với đại tông môn trên giang hồ, bất cứ tông môn gì dùng danh nghĩa tông môn phát tin tức ra ngoài đều đại biểu thái độ của tông môn đó.
Giống như Tô Tín nói ‘ta nhất định không chết không thôi với tông môn...’, nhưng đây chỉ là phóng ngoan thoại mà thôi.
Đối với một tông môn, trừ phi là ngươi thật uy hiếp lợi ích chân chính của đối phương, mẫu thuẫn giữa song phương không cách nào điều hòa, nếu không đối phương sẽ không đưa ra quyết định như thế.
Hiện tại tin tức này do chưởng môn Thanh Thành kiếm phái ‘Cửu Nguyên Chân Quân’ Lệ Trường Hải tự mình hạ lệnh, hơn nữa dùng danh nghĩa Thanh Thành kiếm phái phát ra, chuyện này thật sự là không chết không thôi.
Nhớ rõ lần trước là Dịch Kiếm Môn dùng thông cáo như vậy truyền tin tức ra giang hồ, lúc trước Cản Thi Phái tìm được thi thể lão tổ sáng lập Dịch Kiếm Môn đã muốn chiếm làm của riêng, kết quả làm cho Dịch Kiếm Môn cùng Cản Thi Phái không chết không thôi, cuối cùng song phương lưỡng bại câu thương, thiếu chút nữa bị đánh tàn.
Còn lần này Thanh Thành kiếm phái tuyên bố như vậy chẳng khác gì muốn mạng của Tô Tín, đây là chuyện làm người ta kinh hãi.
Có thể nói sau này nhân thủ bên người Tô Tín không đủ có thể sẽ bị võ giả Thanh Thành kiếm phái vây công.
Trừ phi Tô Tín cả đời co đầu rút cổ trong thành Thịnh Kinh hoặc Lục Phiến Môn một đạo, nếu không một khi hắn ra ngoài làm việc một mình sẽ rất nguy hiểm.
Chuyện này gây ra động tĩnh rất lớn, cho nên mới làm cho danh vọng của Tô Tín trên giang hồ tăng lên rất lớn, thuận tiện giúp hắn hoàn thành nhiệm vụ chính tuyến.
Kỳ thật tông môn muốn không chết không thôi với Tô Tín nhất chính là Bạch Liên giáo.
Tô Tín giết Hắc Liên Thánh Sứ đã tạo thành đả kích lớn đối với Bạch Liên giáo.
Nhưng Bạch Liên giáo hiện tại không có tâm tư đi gây phiền toái cho Tô Tín.
Bạch Liên giáo dám can đảm tính kế Thiên đình, xếp cây đinh vào trong Thiên đình đã làm cho lợi ích của Thiên đình trong Cửu Trọng Kiếm Các giảm mạnh, việc này làm người Thiên đình nổi giận.
Cho nên sau khi trở về, Thiên đình lập tức điều động lực lượng ra tay với Bạch Liên giáo.
Hiện tại Bạch Liên giáo đã bắt đầu co đầu rụt cổ, sợ bị người Thiên đình tìm được.
Bọn họ trốn còn không kịp, thời điểm này sẽ không đi chọc Tô Tín.
Lý Phôi hơi có vẻ lo lắng hỏi:
- Đại nhân, hiện tại chúng ta nên làm cái gì bây giờ?
Tô Tín không sao cả, khoát tay nói:
- Đầu tiên không cần quản Thanh Thành kiếm phái, hiện tại bọn họ chỉ hung ác ngoài miệng mà thôi, chuyện nội bộ của bọn họ còn chưa xử lý xong đâu, hiện tại thả ra tin tức này chỉ vì dịch chuyển ánh mắt các tông môn khác, tối thiểu bọn họ hiện tại không có khả năng ra tay với ta.
Nói đến đây trong mắt Tô Tín xuất hiện hàn quang:
- Về sau Thanh Thành kiếm phái có muốn không chết không thôi với ta hay không, chuyện này không phải do bọn chúng nói mới tính.
Sau khi nói xong, Tô Tín liền trực tiếp trở lại trong phòng chuẩn bị rút thưởng, tiêu hóa ban thưởng nhiệm vụ chính tuyến lần này.
Cùng lúc đó Thanh Thành kiếm phái thật sự đúng như lời Tô Tín nói, nơi này đã rối loạn, căn bản không có khả năng xuất ra lực lượng đối phó Tô Tín.
Kỳ thật từ lúc Cửu Trọng Kiếm Các kết thúc thì Thanh Thành kiếm phái đã nhận được tin tức, chỉ có điều lúc ấy chưởng môn Thanh Thành kiếm phái ‘Cửu Nguyên Chân Quân’ Lệ Trường Hải chấp chưởng thần binh Duy Ngã Đạo Kiếm, cần thời gian dài uẩn dưỡng mới được.
Hiện tại Thanh Thành kiếm phái xảy ra đại sự như thế cần hắn xuất quan, nhưng hắn cần phải xử lý Duy Ngã Đạo Kiếm ổn thỏa, nếu không một khi hắn bỗng nhiên rời tay sẽ tạo ra nhiễu loạn lớn.
Cho nên bởi như vậy cần tiêu hao thời gian mấy ngày, hơn sau khi nữa Lệ Trường Hải xuất quan cả Thanh Thành kiếm phái đã nhao nhao không nhỏ.
Tô Tín tạo thành tổn thất to lớn lên Thanh Thành kiếm phái là việc không thể nghi ngờ, cho nên Tô Tín nhất định phải chết, hơn nữa còn là thù hận không chết không thôi, cho dù hắn là tứ đại thần bộ triều đình, Thanh Thành kiếm phái nhất định phải giết.
Chỉ có điều Tô Tín phải giết nhưng hiện tại đám người Thanh Thành kiếm phái đang tranh luận việc phân phối quyền lực trong Thanh Thành kiếm phái.
Thanh Thành kiếm phái trừ ‘Cửu Nguyên Chân Quân’ Lệ Trường Hải là chưởng môn và có bốn võ giả Dương Thần Cảnh, hiện tại bị Tô Tín giết một Sầm Vệ Trang nên chỉ còn lại ba người.
Bởi vì Lệ Trường Hải quanh năm uẩn dưỡng Duy Ngã Đạo Kiếm, cho nên mặc dù hắn là chưởng môn Thanh Thành kiếm phái chấp chưởng thần binh nhưng kỳ thật quyền lực của hắn không tính là nhiều.
Cho nên đại bộ phận quyền lực trong Thanh Thành kiếm phái đều nắm giữ trong tay bốn võ giả Dương Thần Cảnh như Sầm Vệ Trang, tuy trên danh nghĩa bọn họ ẩn lui nhưng những đồ tử đồ tôn và hậu bối của bọn họ đang nắm giữ quyền lực.
Hiện tại Sầm Vệ Trang đã chết, võ giả Dung Thần Cảnh và võ giả Hóa Thần Cảnh chết tổn thương thảm trọng trong Cửu Trọng Kiếm Các, hiện tại gần như đã chết hết, trống ra nhiều quyền lực như thế, những người khác tự nhiên sẽ tranh đoạt một phen.
Đương nhiên điều này không thể nói Thanh Thành kiếm phái tranh quyền đoạt lợi lợi hại, chỉ có thể nói là chuyện thường tình.
Hiện tại Thanh Thành kiếm phái muốn không chết không thôi với Tô Tín, nhưng kỳ thật bọn họ biết rõ Tô Tín không thể uy hiếp tới mình, Thanh Thành kiếm phái của bọn họ vĩnh viễn chiếm cứ chủ động trước Tô Tín.
Bởi như vậy đơn giản hơn nhiều, dù sao sớm giết muộn giết Tô Tín đều là chết, không bằng cứ cho hắn sống thêm một thời gian ngắn, Thanh Thành kiếm phái phân phối xong quyền lực rồi nói sau.
Nếu như tình huống này đổi thành đại quân tiếp cận, Thanh Thành kiếm phái bọn họ sắp gặp phải uy hiếp diệt môn, đoán chừng bọn họ cũng không quan tâm tranh quyền đoạt lợi và chống cự kẻ thù bên ngoài.
Chính bởi vì không có áp lực bên ngoài, cho nên Thanh Thành kiếm phái mới có vẻ lạnh nhạt không sao cả, trực tiếp không đi quản Tô Tín, mà là đi tranh quyền đoạt lợi trước.
Sau khi chưởng môn Thanh Thành kiếm phái ‘Cửu Nguyên Chân Quân’ Lệ Trường Hải xuất quan nhìn thấy cảnh tượng này tức giận thiếu chút nữa nổi bão.
Nhưng dù sao hắn không phải cường giả Chân Vũ Cảnh, mặc dù hắn là chưởng môn chấp chưởng Duy Ngã Đạo Kiếm nhưng cuối cùng hắn cũng chỉ là võ giả Dương Thần Cảnh như các trưởng lão mà thôi, không có biện pháp đạt tới mức độ hoàn toàn khống chế tông môn.
Cho nên vì tạm thời dẹp loạn tranh quyền đoạt lợi càng ngày càng nghiêm trọng trong tông môn, Lệ Trường Hải mới có thể công nhiên thả ra tin tức này, cũng di chuyển lực chú ý ra bên ngoài.
Nếu không Thanh Thành kiếm phái cũng không muốn cao điệu như vậy.
Ban đầu Thanh Thành kiếm phái muốn không chế không thôi với Tô Tín chỉ cần chấp hành trong nội bộ là được, cách làm chiêu cáo võ lâm chính là hành vi di chuyển lực chú ý của Lệ Trường Hải mà thôi.
Tô Tín đoán được điểm này cho nên hắn không để ý, hiện tại Tô Tín cần làm chính là tiêu hóa ban thưởng của hệ thống.
Tiến vào trong không gian hệ thống, Tô Tín nói với hệ thống:
- Hiện tại thống kê ta có bao nhiêu điểm phản phái trị tích lũy và rút thưởng.
Hệ thống nói:
- Kí chủ hiện tại có 3135 điểm phản phái trị, ba lần rút thưởng cao cấp, một trăm tám mươi chín lần rút thưởng sơ cấp, một thanh Thiên binh hoặc một cơ hội Địa binh tấn cấp Thiên binh.
Tô Tín gật đầu, nhiệm vụ chính tuyến lần này hoàn thành nhẹ nhõm, phải nói Tô Tín căn bản không cố ý hoàn thành nhiệm vụ này, những danh vọng trị hoàn toàn do cơ duyên xảo hợp nên tích lũy danh vọng trị đạt tới trăm vạn, có thể nói là lần làm nhiệm vụ chính tuyến thoải mái nhất của Tô Tín từ trước tới nay.