Tô Tín ho khan một tiếng, nói:
- Kỳ thật vị Thần Tú đại sư này chính là cao tăng Phật tông thời thượng cổ khi Phật tông chưa phân liệt, ta vô ý đạt được xá lợi này khi du lịch giang hồ.
Đại Thế Chí Thượng Sư gật đầu, Tô Tín nói như vậy xem như không sai.
Thời gian thượng cổ đến hiện tại quá dài, thậm chí Nhân tộc còn có vài loại văn tự, rất nhiều thứ được không được truyền thừa xuống.
Hơn nữa khi đó Phật tông vừa mới cất bước, cũng không có quy củ gì, thậm chí võ giả Phật tông khi đó không biết dùng phật cốt xá lợi, cho nên nếu như phật cốt xá lợi trong tay Tô Tín là của cao tăng thượng cổ lưu lại cũng nói thông.
Những việc này chỉ là râu ria, Đại Thế Chí Thượng Sư cũng không truy cứu, hiện tại hắn bị phật cốt xá lợi hấp dẫn.
Nhìn phật cốt xá lợi kia, Đại Thế Chí Thượng Sư trầm giọng nói:
- Tô đại nhân, giao phật cốt xá lợi cho ta, điều kiện gì do ngươi nói.
Tô Tín lắc lắc đầu nói:
- Ta giữ phật cốt xá lợi cũng vô dụng, nhưng ta dùng nó đổi lấy Kim Cương Bất Phôi Thần Công và bản ghi chép Bất Diệt Kim Thân trong tay Thiếu Lâm tự.
Đại Thế Chí Thượng Sư lắc đầu nói:
- Ngươi muốn dùng phật cốt xá lợi trao đổi? Đây là việc không có khả năng.
- Thiếu Lâm tự thà rằng xuất động nhiều cường giả cướp đoạt phật cốt xá lợi trong tay của ngươi cũng không trao đổi bí pháp truyền thừa với ngươi.
- Phật cốt xá lợi rất trọng yếu với Thiếu Lâm tự, nhưng truyền thừa Kim Cương Bất Phôi Thần Công cũng quan trọng với Thiếu Lâm tự.
Dùng một kiện chí bảo đi trao đổi một kiện chí bảo khác, Thiếu Lâm tự không làm chuyện ngu ngốc như vậy, huống hồ đối tượng còn là Tô Tín có thù với Thiếu Lâm tự.
Giống như Tô Tín hiện tại muốn dùng phật cốt xá lợi này đổi bí pháp quán đỉnh của Mật Tông bọn họ, Đại Thế Chí Thượng Sư sẽ không đáp ứng.
Tô Tín cười nói:
- Ta cho tới bây giờ chưa từng có suy nghĩ trao đổi với Thiếu Lâm tự, nhưng nếu người trong giang hồ biết trong tay ta có phật cốt xá lợi, ngươi nói Thiếu Lâm tự sẽ như thế nào?
- Sẽ điên cuồng.
Đại Thế Chí Thượng Sư nói.
Giống như hắn lúc trước nguyện ý dùng cái giá lớn đổi lấy phật cốt xá lợi, đối với người Phật tông, phật cốt xá lợi chính là chí bảo truyền thừa, mặc dù tác dụng không bằng những công pháp truyền thừa, nhưng ý nghĩa đại biểu lại không giống.
Giống như trận chiến giữa Dịch Kiếm Môn và Cản Thi Phái.
Cản Thi Phái muốn dùng thi thể lão tổ sáng lập Dịch Kiếm Môn để luyện thi, cho nên thi thể này rất quan trọng với Cản Thi Phái.
Nhưng đối với Dịch Kiếm Môn mà nói, thi thể lão tổ của bọn họ trừ cung phụng ra, nó không có tác dụng nào khác, cho dù như vậy Dịch Kiếm Môn cũng dốc hết tất cả lực lượng suýt tiêu diệt Cản Thi Phái, cuối cùng đoạt lại thi thể lão tổ của bọn họ, đây mới là điểm mấu chốt nhất.
Dịch Kiếm Môn tuyệt đối không tha thứ việc người khác dùng thi thể lão tổ của mình làm công cụ, phật cốt xá lợi ở trong tay Phật tông chính là thi thể lão tổ của bọn họ, cho nên bọn họ không tha thứ việc phật cốt xá lợi nằm trong tay người khác.
Vừa rồi Đại Thế Chí Thượng Sư không nghĩ tới đây là Thịnh Kinh thành, chỉ sợ hắn đã động thủ cướp phật cốt xá lợi trong tay Tô Tín.
Tô Tín thu hồi phật cốt xá lợi, nói:
- Điên cuồng là tốt rồi, ta tin tưởng phật cốt xá lợi sẽ làm bọn họ chủ động tới Thịnh Kinh thành tìm ta.
- Phật cốt xá lợi vô dụng với ta, nhưng đối với Thiếu Lâm tự mà nói lại là chí bảo truyền thừa, đương nhiên với người Mật Tông các ngươi cũng giống như vậy.
- Đến lúc đó ta sẽ chủ động xuất ra phật cốt xá lợi, dùng nó làm tiền đặt cược một trận chiến giữa các ngươi và Thiếu Lâm tự, Thiếu Lâm tự phải xuất ra Kim Cương Bất Phôi Thần Công và bản ghi chép Bất Diệt Kim Thân làm tiền đặt cược.
- Thiếu Lâm tự không đồng ý trao đổi, nhưng bọn họ vẫn có dũng khí đánh cược một ván, nếu không Thiếu Lâm tự không có tư cách đứng ở vị trí đứng đầu Phật môn tam tự.
- Đến lúc đó thắng, danh vọng cực lớn là của các ngươi, công pháp thuộc về ta.
- Tây Cương Mật Tông các ngươi đánh một trận dương danh, giẫm lên đầu Thiếu Lâm tự thượng vị, ta tin tưởng uy danh của các ngươi sẽ truyền lưu khắp giang hồ..
Trì Minh nhịn không được nói:
- Chúng ta bại thì sao? Chẳng phải ngươi sẽ mất phật cốt xá lợi? Huống hồ chúng ta cảm thấy kế hoạch của ngươi là muốn chúng ta tự giết lẫn nhau với Thiếu Lâm tự, ngươi đến giúp chúng ta cái gì?
Tô Tín dùng ánh mắt bi ai nhìn hắn:
- Hiện tại muốn tranh giành đạo thống với Thiếu Lâm tự chính là Tây Cương Mật Tông các ngươi, chính các ngươi còn không có lòng tin vào mình, ngươi có thể mong ta làm gì? Bùn nhão không nặn thành tường, ta không có chút trách nhiệm nào cả.
- Huống hồ ngươi cho rằng các ngươi không có ưu thế trong việc này sao? Ngươi bây giờ có thể ngồi ở đây nghe kế hoạch của ta đã là ưu thế lớn nhất!
- Có tâm tính kế vô tâm, nếu các ngươi không thắng nổi, xem như ta không nói gì.
- Về phần Thiếu Lâm tự có thể mang phật cốt xá lợi đi hay không, ta không lo lắng việc này, nơi đây là Thịnh Kinh thành, Thiếu Lâm tự muốn cầm đồ vật rời đi không đơn giản như vậy đâu.
Trước kia với thực lực địa vị của Tô Tín, hắn giết Giác Nguyên đã làm cường giả Dương Thần cảnh Huyền Minh của Thiếu Lâm tự tự mìn tới đòi công đạo, Tô Tín chỉ có thể bị động ngăn cản, cuối cùng còn dựa vào Thiết Ngạo ra tay mới có thể đánh lui.
Hôm nay địa vị và thực lực Tô Tín tại Đại Chu tăng cao, Thiếu Lâm tự còn dám phái cường giả Dương Thần cảnh đến đây, hắn có lòng tin ép đối phương lưu lại!
Trì Minh Thượng Sư nghe Tô Tín nói thế thì tức giận, hắn giận quá hóa cườ, nói:
- Thời điểm ta tới Trung Nguyên đã nghe nói tứ đại thần bộ Lục Phiến Môn Tô Tín nói chuyện nói đáng tin, hiện tại xem ra cũng không gì hơn thế này.
Tô Tín khoát tay nói:
- Nếu Thiếu Lâm tự thắng, ta sẽ giao phật cốt xá lợi cho bọn họ, xem như nguyện đánh bạc chịu thua.
- Nhưng Thiếu Lâm tự có thể thuận lợi mang phật cốt xá lợi ra khỏi Thịnh Kinh thành hay không lại không phải việc của ta, hai việc này không xung đột với nhau, không phải sao?
Trì Minh Thượng Sư lập tức nghẹn lời, Tô Tín thật sự không biết xấu hổ, hắn còn có thể nói cái gì?
Lúc này Đại Thế Chí Thượng Sư vung tay lên cắt lời Trì Minh Thượng Sư.
Hắn nhìn Tô Tín, trầm giọng nói:
- Có thể, Tô đại nhân, chúng ta tiếp giao dịch này, đến lúc đó hi vọng Lục Phiến Môn các ngươi có thể giao tình báo về Thiếu Lâm tự cho chúng ta.
- Ngươi cũng biết, Tây Cương Mật Tông chúng ta rời xa Trung Nguyên đã lâu, tình báo về Thiếu Lâm tự có nhiều điểm đầy đủ, thậm chí chúng ta còn không rõ đối phương có bao nhiêu võ giả Dương thần cảnh.
Tô Tín cười nói:
- Đương nhiên không có vấn đề, ta đi an bài việc này.
Tô Tín đứng dậy, hắn đưa mắt nhìn Trì Minh Thượng Sư và nói:
- Đương nhiên ta cũng hi vọng trong đoạn thời gian này người Mật Tông nên tuân thủ quy củ, không nên quấy rối đám công hầu Đại Chu kia.
- Trước kia ta đã nói qua, các ngươi muốn dừng chân Trung Nguyên thì phải trở thành quốc giáo của Đại Chu, muốn trở thành quốc giáo Đại Chu cần phải có thực lực, tuân thủ quy củ, không phải sao?
Trì Minh Thượng Sư không thể áp chế lửa giận trong lòng, nhưng Đại Thế Chí Thượng Sư ngăn cản hắn và nói:
- Ta sẽ dùng thân phận Kim Cương tự ước thúc tất võ giả cả Mật Tông, tuyệt đối sẽ không cho bọn họ làm xằng bậy.
Tô Tín thoả mãn gật đầu, hắn trực tiếp quay đầu rời đi.
Đợi đến lúc Tô Tín đi rồi, Trì Minh Thượng Sư lúc này mới nói:
- Thượng sư, ngươi có tin kế hoạch của Tô Tín thành công hay không?
Đại Thế Chí Thượng Sư lắc đầu nói:
- Không tin.
Trì Minh Thượng Sư cảm thấy có chút áp lực, nói:
- Tại sao ngươi lại đáp ứng hắn?
Trì Minh Thượng Sư rất tôn kính và tin tưởng vào Đại Thế Chí Thượng Sư.
Bởi vì công pháp tu hành cho nên tính cách của hắn rất nóng nảy, tính cách khó khống chế, hắn không giỏi về nói chuyện và lục đục với nhau.
Đại Thế Chí Thượng Sư có thể thắng được hắn tôn kính, không chỉ vì đối phương là thượng sư của Kim Cương tự, là cường giả Dương Thần cảnh, bởi vì đối phương là một trong vài vị trí giá của Mật Tông.
Cũng chính bởi vì có những trí giá nhìn xa trông rộng như bọn họ, Tây Cương Mật Tông lúc này mới quyết định liên thủ bắc thượng, từ đó giúp Mật Tông thắng một đường sinh cơ.
Đại Thế Chí Thượng Sư thở dài nói:
- Đúng như Tô Tín nói, tranh giành đạo thống vô cùng tàn khốc, huống hồ bản thân việc này đã là đánh bạc, thắng bại xem ý trời, đồng thời phải xem chính mình.
- Từ khi chúng ta rời khỏi Tây Cương, chúng ta đã đánh bạc, hiện tại đánh bạc lớn một lần cũng không có gì.
Tâm tư người Tây Cương Mật Tông rất phức tạp, Tô Tín cảm thấy không sao cả, hắn cũng không cố ý lừa bọn họ.
Phật cốt xá lợi tạm thời vô dụng với Tô Tín, không bằng cầm nó ra làm mồi nhử.
Mật Tông và Thiếu Lâm tự đánh một trận, Tô Tín mặc kệ ai thắng ai thua, hắn chỉ muốn Kim Cương Bất Phôi Thần Công cùng bản chép tay Bất Diệt Kim Thân.
Tô Tín trở lại Lục Phiến Môn, Phương Cửu Nguyên âm thầm giám thị Tô Tín.
Trước kia hắn âm thầm cổ định tin tức Tô Tín chỉ biết bạo ngược với người trong nhà, ngày xưa Tô Tín đảm nhận chức tổng bộ đầu Thịnh Kinh thành rất bá đạo, hắn định ra quy củ vô cùng nghiêm khắc.
Kết quả hiện tại đụng phải người Tây Cương Mật Tông thì sợ hãi, còn chủ đồng lùi bước, không dám nói thêm một câu.
Nhưng hắn không nghĩ tới Tô Tín vừa mới xuất quan đã tát vào mặt hắn.
Trận chiến trong Xuyên Hương Lâu đánh trọng thương một thượng sư Dung Thần cảnh của Mật Tông, cuối cùng sự việc đưa tới trước mặt Cơ Hạo Điển, Tô Tín vẫn không có việc gì, thậm chí còn không răn dạy một câu.
Lần này qua đi, đám công hầu Đại Chu cho dù ngu ngốc cũng hiểu không phải Tô đại nhân sợ hãi, trước kia không làm gì là do hắn đang bế quan mà thôi.
Huống hồ Tô Tín đang được bệ hạ ân sủng, cho dù hắn làm ra rối loạn lớn như thế, Cơ Hạo Điển vẫn không trùng phạt hắn.
Bởi như vậy, hành vi mờ ám của Phương Cửu Nguyên thất bại trong gang tấc, cho dù hắn tiếp tục phái người rải tin tức ra ngoài, nói Mật Tông tuyệt đối sẽ không dừng tay như thế nào, dù sao hắn muốn châm ngòi quan hệ giữa Tô Tín và Mật Tông.
Hắn biết rõ thực lực của Tây Cương Mật Tông, cho nên Phương Cửu Nguyên cũng không tin Tô Tín có thể không xung đột chính diện với Mật Tông.
Đánh ra chân hỏa mới là tốt nhất, lần này Mật Tông bắc thượng phái tới không ít thượng sư Dương Thần cảnh, hắn muốn xem khi đối địch chính diện, Tô Tín có thể đánh chết Dương Thần cảnh hay không!