Cũng giống như vậy, những võ giả trong thế lực võ lâm cũng lén lút xem thường. Lại còn yến tiệc Quan Thiên, Cơ Hạo Điển này thật sự coi chính mình là thượng cổ Nhân Hoàng rồi ư? Hắn còn muốn phi thăng hay sao?
Đặc biệt là ba phái lúc trước đã tiến vào Cửu Trọng Kiếm Các kia lại càng như vậy. Bọn họ đều đã từng thấy dáng vẻ của những bộ xương khô kia, nhân vật mạnh mẽ đã từng Chân Vũ cảnh hiện tại lại trở nên giống như quái vật. Mánh khóe để trường sinh này bọn họ có biết rồi cũng không dám dùng.
Chỉ có điều Cơ Hạo Điển thì khác. Đại Chu Nhân Hoàng không cần tu vi mạnh mẽ của Chân Vũ cảnh. Thứ hắn cần chỉ là năng lực có nắm được toàn bộ Đại Chu mà thôi.
Thủ đoạn của Cơ Hạo Điển trên giang hồ thì đông đảo thế lực võ lâm đều đã lĩnh giáo qua. Cho nên không có ai muốn Cơ Hạo Điển tiếp tục trường sinh. Sau ba ngày yến tiệc Quan Thiên do Thịnh kinh thành tổ chức, ngoại trừ những kia thế lực võ lâm thật sự là xa xôi kia ra thì gần một nửa thế lực võ lâm trên giang hồ đều sẽ tới đưa người tới.
Bên trong tổng bộ của Lục Phiến Môn, một luồng khí mạnh mẽ xông thẳng lên trời. Tô Tín cùng Phương Cửu Nguyên, còn có Liễu Vô Tiền cả ba người đều nhìn hướng mà luồng khí kia phóng lên trời, nơi đó chính là chỗ Thiết Chiến bế quan.
Trên mặt Tô Tín mang theo ý cười nhàn nhạt, hắn không nói thêm gì. Việc Thiết Chiến có thể đột phá tới được Dương Thần cảnh đây là chuyện Tô Tín đã sớm ngờ tới.
Dù sao thiên phú của Thiết Chiến không yếu, hơn nữa hắn lưu lại ở cảnh giới này cũng đã nhiều năm như vậy. Hiện tại cũng nên đột phá đi thôi.
Hơn nữa sắc mặt của Phương Cửu Nguyên và Liễu Vô Tiền thì lại có chút phức tạp.
Luận về tuổi trẻ bọn họ cũng xấp xỉ tuổi Thiết Chiến, đều là võ giả cùng thời.
Kết quả hiện tại Thiết Chiến đã đột phá tới Dương Thần, mà bọn họ lại vẫn chưa chạm tới mép của Dương Thần cảnh, điều này cũng làm cho bọn họ có chút lo lắng, sốt ruột.
Triều đình cùng Lục Phiến Môn đều là một địa điểm rất hiện thực. Trước đây Phương Cửu Nguyên bọn họ tranh quyền đoạt lợi với người của Thiết gia. Bởi vì có sự xuất hiện của Cơ Hạo Điển nên Thiết Ngạo nhất định phải nhất định phải giữ vững thái độ công bằng mới được, cho nên tứ đại thần đạt Dung Thần Cảnh bọn họ mới có tư cách đấu với người của Thiết gia.
Nhưng tương tự như vậy, đợi được đến khi bọn họ khí huyết suy yếu, bước sang tuổi già mà vẫn cứ không có đột phá đến Dương Thần cảnh. khi đó thậm chí ngay cả thậm chí ngay cả lui về sống cuộc sống an ổn đều sẽ thành hy vọng xa vời với bọn họ.
Coi như là Coi như là Thiết gia không động đến hắn di chăng nữa thì một vài võ giả đi theo Thiết gia Lục Phiến Môn há có thể buông tha cho bọn họ được hay sao?
Thật giống như Tô Tín ở bên cạnh họ bây giờ vậy. Ít nhất nhóm người của mình đã đắc tội Tô Tín này Tô Tín này nhiều lần như vậy, đến lúc đó làm sao có khả năng hắn buông tha cho mình được?
Chính tại thời khắc Phương Cửu Nguyên với Liễu Vô Tiền đang suy nghĩ lung tung thì một luồng khí lạnh lẽo phả vào mặt họ, cửa lớn bị đẩy ra Thiết Chiến đi ra từ trong đó. Hơi thở của hắn đã trở nên vô cùng đáng sợ, ý chí chiến đấu cao ngút trời, cực kì sắc nhọn cùng lạnh lẽo.
Cảnh giới Võ giả cùng sức chiến đấu xưa nay đều là hai việc khác nhau. Dung Thần Cảnh võ giả mà Tô Tín từng gặp gỡ và quen biết chắc chắn rất nhiều. Thiết Chiến này chắc chắn là một trong số những kẻ mạnh đó. Coi như hắn đột phá tới Dương Thần cảnh, nhưng lực chiến đấu của hắn lực chiến đấu của hắn cũng tuyệt đối có thể vượt xa phần lớn Dương Thần cảnh võ giả khác.
Thật giống như Tô Tín bây giờ hay Thôi phán quan, bọn họ đã tạo thành uy hiếp có thể đối với sự tồn tại của Dương Thần cảnh. Chỉ có điều đánh lén thì có thể, nhưng đối chiến chính diện thì lai là có chút nguy hiểm.
Nhưng đợi được đến khi bọn họ đột phá đến Dương Thần cảnh xong, dù cho tu vi của bản thân vẫn chưa ổn định một chút nhưng bọn họ nhưng bọn họ vẫn có thể giết những kẻ ở cùng tầng chỉ trong nháy mắt.
Hiện tại Thiết Chiến cũng là như vậy, khi hắn đứng ở trước mặt Phương Cửu Nguyên và Liễu Vô Tiền thì hai người này trước đây thường thường đối nghịch với Thiết Chiến nhưng giờ chỉ biết cúi đầu theo bản năng.
Thiết Chiến trầm giọng nói:
- Chuyện về Thịnh kinh thành mặc dù ta đang ở trong lúc bế quan nhưng đã có người bẩm báo với ta. Sau ba ngày yến tiệc Quan Thiên chúng ta cũng phải chuẩn bị cẩn thận một phen thật cẩn thận.
Gọi tất cả mọi người trong phòng lại, Thiết Chiến bắt đầu dặn dò:
- Chuyện lần này ta không cần nói nhiều, các ngươi chắc cũng phải biết nguyên nhân bên trong là gì rồi. Dự định của Bệ hạ cùng những ý nghĩ của hoàng tử kia chúng ta không biết, có biết rồi cũng không thích hợp đi lẫn vào. Chỉ là các ngươi đừng quên, Đại Chu là Đại Chu của tất cả mọi người chúng ta. Những thế lực võ lâm kia muốn kiếm chuyện thì tất nhiên chúng ta cũng không thể khoanh tay đứng nhìn được.
- Hiện tại các ngươi chuẩn bị một chút, tản hết toàn bộ người trong tay mình đi ra ngoài. Nhưng mà, không phải xích mích với những thế lực võ lâm mà là phải biết bọn họ đến bao nhiêu người rồi, những kẻ mạnh có tất cả bao nhiêu người. tất cả đều tra hết ra cho ta. Sở trường của Lục Phiến Môn chúng ta không phải ở lối chiến đấu chính diện. Cho nên sau ba ngày yến tiệc Quan Thiên chỉ cần tứ đại thần chúng ta tham gia là được rồi. Lúc đánh nhau tại trận thật sự, Lục Phiến Môn chúng ta cũng không phải là chủ lực.
Mọi người ở đây đều gật đầu. Thiết Chiến sắp xếp như vậy cũng cùng suy nghĩ trong lòng của bọn họ.
Sau yến tiệc Quan Thiên ba ngày nếu là có người thật sự ra tay thì chắc chắn là chiến đấu giữa những kẻ mạnh. Đám người Tô Tín mặc dù là Võ Đạo tông sư Dung Thần Cảnh nhưng nói chuyện khó nghe. Đến lúc đó rồi thì e là không cần biết là Hóa Thần hay là Dung Thần đều sẽ dễ dàng trở thành bia đỡ đạn.
Vì lẽ đó để làm cho bọn họ đứng ở trên đài làm khán giả cũng được. Những người khác của Lục Phiến Môn đẩy bọn họ lên cũng chỉ như dâng đồ ăn lên thôi.
Thiết Chiến tiếp tục nói tiếp tục nói:
- Truy phong tuần bổ cùng mật thám tập sự của Lục Phiến Môn thu nạp toàn bộ. Trong đó ta dẫn dắt biên tập mật thám. Phương Cửu Nguyên dẫn dắt truy phong tuần bổ. Nhất định phải điều tra rõ ràng toàn bộ võ giả đi vào Thịnh kinh thành. Liễu Vô Tiền phụ trách điều chỉnh các tin tức truyền đến từ Đại Chu. Tuy rằng chỉ có ba ngày nhưng toàn bộ giang hồ đều chấn động. Chúng ta cũng phải biết bên trong trụ sở của bọn họ có xảy ra chuyện gì hay không.
Cuối cùng, Thiết Chiến lại đưa mắt nhìn Tô Tín:
- Tô Tín, còn một nhiệm vụ cũng muốn đưa cho ngươi. Đó là nghênh đón những thế lực võ lâm đang vào Thịnh kinh thành.
Tô Tín nhíu mày rồi hỏi:
- Còn cần nghênh tiếp bọn họ sao?
Thiết Chiến cười rồi giải thích:
- Triều đình tất nhiên cũng phải có mặt mũi của triều đình. Mặc dù tình hình hiện tại giữa hai quốc gia đang rất căng thẳng, súng đã lên nòng, tên đã được nhắm sẵn nhưng cũng không được mất đi khí chất của mình. Những thứ này bệ hạ không quản được hết thì để chúng ta tự quản.
Tô Tín gật gật đầu, hắn đã hiểu ý của Thiết Chiến.
Đơn giản mà nói thì chính là thua người không thua trận. Bây giờ triều đình biết lai lịch của những thế lực võ lâm có chút không phù hợp. Nhưng ít nhất bọn họ nhất định sẽ làm tốt.
Đại Chu không phải là Đại Chu của một mình Cơ Hạo Điển mà là Đại Chu của tất cả mọi người trong triều đình. Cho nên bảo vệ danh dự của triều đình thì chính là đang bảo vệ bộ mặt cho chính họ.
Thiết Chiến nói:
- Trong Lục Phiến Môn cũng chỉ có ngươi là thích hợp để làm chuyện này nhất. Dù sao bàn về uy danh ở trên giang hồ thì đến ta thậm chí cũng không nổi bằng ngươi.
Thiết Chiến không phải là đang cố gắng tâng bốc Tô Tín mà là những lời hắn nói đúng như sự thực.
Phương Cửu Nguyên và Liễu Vô Tiền bây giờ đã là một trong tứ đại thần, vì thế những năm gần đây thật ra bọn họ rất ít khi xuất hiện trên giang hồ, phần lớn thời gian đều dùng để đưa ra mệnh lệnh.
Hơn nữa lúc Lục Phiến Môn vừa mới thành lập, Thiết Chiến đã đi theo Thiết Ngạo liên tục chém giết tung hoành ở trên giang hồ. Tàn sát diệt trừ biết bao nhiêu tông phái cùng võ môn, có thể nói là Lục Phiến Môn dưới thời của Thiết Ngạo là nhân vật để lại ấn tượng sâu sắc nhất cho người trong giang hồ.
Chỉ có điều những chuyện này cũng đã là chuyện của hơn hai mươi năm trước rồi. Những năm gần đây Thiết Chiến cũng rất ít xuất hiện trong giang hồ, uy danh của hắn cũng dần dần bị lãng quên.
Dù sao khoảng thời gian hơn hai mươi năm đủ để một đời người trong giang hồ trưởng thành. Những người trẻ tuổi xuất hiện ở trên giang hồ kia có lẽ biết tên Thiết Chiến nhưng chắc chắn sẽ không biết một thời oanh liệt của hắn trong quá khứ.
Mà Tô Tín thì khác, từ khi hắn xuất đạo tới nay, bảng xếp hạng con người cùng địa điểm của hắn đều liên tục được cập nhật. Rất nhiều chuyện lớn trong giang hồ đều có sự tham gia của hắn.
Hiện tại Tô Tín đã sắp sửa trở thành một nhân vật lỗi lạc thật sự trong giang hồ rồi. Vì thế uy danh của Tô Tín chắc chắn lớn hơn ba người còn lại. Để hắn đi đón tiếp những thế lực võ lâm kia là thích hợp hơn cả.
Huống hồ lần này cứ nói là nghênh tiếp nhưng thật ra cũng chỉ là đứng ở cửa thành chào hỏi nói chuyện với họ một chút mà thôi, chứng minh triều đình đã biết các ngươi tới gây phiền phức, chẳng qua triều đình không thèm bận tâm hay hoang mang, lo sợ gì đâu.
Nếu không phải bây giờ Cơ Hạo Điển chỉ để tâm đến kế hoạch trường sinh của hắn thì đáng lẽ việc này nên để người của Đường Hiển hoặc là hoàng gia Cung Phụng đường lo mới đúng. Dù sao quan hệ của bọn họ gần hơn một người ngoài như Tô Tín, cũng càng có thể thể hiện được thái độ của hoàng thất.
Mỗi người sau khi nhận được nhiệm vụ của mình xong, bọn họ đều hành lễ rồi cáo từ, lui ra ngoài.
Nhưng bây giờ Cơ Hạo Điển vẫn chưa phái người đến vậy chỉ còn cách để Tô Tín miễn cưỡng đảm nhận rồi.
Trong thời khắc quan trong như thế này, bây giờ đến cả Phương Cửu Nguyên và Liễu Vô Tiền đều biết việc rất khẩn cấp nên bọn họ cũng không quan tâm đến tranh quyền đoạt lợi gì nữa mà nhanh chóng dẫn người đi thi hành mệnh lệnh.
Các cửa Đông Tây Nam Bắc của kinh thành Thịnh vốn đều rộng mở nhưng bây giờ cũng chỉ có cửa Đông mở vì để phòng những sự cố bất ngờ xảy ra.
Nhưng mà, cứ như vậy thì đúng là đơn giản hơn nhiều cho Tô Tín. Hơn nhiều, trước hết hắn không cần tìm hiểu xem có người đến hay không, hắn chỉ cần đứng đợi ở cửa Đông là được.
Vì thế Tô Tín cũng không trì hoãn mà nhanh chóng dẫn theo cả Tề Long với Hoàng Bỉnh Thành đến canh giữ ở đông môn, làm như đang chuẩn bị đón tiếp khách đến thăm vậy.
Tuy rằng hình thức tiếp đón có hơi sơ sài nhưng những thế lực võ lâm này cũng không mang ý tốt gì khi đến đây nên cũng chẳng cần khua chiêng múa trống nghênh đón bọn họ vào thành.
Tin tức bên phía Đại Chu vừa mới truyền ra ngoài không đầy một ngày mà một vài thế lực võ lâm cũng đã nhận được tin tức rồi tìm đến.
Đến đầu tiên tất nhiên là Độc Cô thị.
Nhưng mà, người của Độc Cô thị đến lần này không đông, chỉ có gia chủ của bọn họ là Độc Cô Diêm cùng phu nhân của hắn Tiêu Xước và hơn mười tên đệ tử của Độc Cô thị đến. Lão tổ Độc Cô cũng không tới.
Độc Cô thành cũng không phải là ẩn giấu ở ngoài thành, bọn họ đợi đến thời điểm mấu chốt mới xuất hiện.Dựa vào tin báo về tình hình thực tế mà mật thám Lục Phiến Môn truyền đến thì Độc Cô thành thật sự sẽ không đến.
Trong số sau gia tộc có thế lực lớn thì Độc Cô thị vốn là gia tộc xếp cuối cùng. Chuyện lần này quá lớn nên nói tuột ra là Độc Cô thị không chơi nổi mà bọn họ cũng không dám chơi.
Chuyện lần này rất có thể sẽ Chân Vũ cảnh ra tay, một võ giả cấp Dương Thần cảnh như Độc Cô thành được liệt vào trong đó, nhưng đừng thấy hắn cũng là một nhân vật trong giới võ đạo với cấp bậc tông sư, hắn mà đối đầu với những kẻ thuộc Chân Vũ cảnh thì rất cỏ thể bị vả một cái chết tươi.
Quan trọng nhất là Độc Cô thị rất gần với triều đình. Nếu bọn họ thật sự dám đến tham dự vào chuyện này thì kẻ đầu tiên phải chịu sự trả thù của triều đình chính là bọn hắn.
Vì thế lần này Độc Cô thị đã biết điều hơn, bọn họ chỉ là đến để xem thôi, những chuyện khác bọn họ cũng chỉ làm khán giả góp vui chứ cũng không tham gia.