Tô Tín thản nhiên nói.
Nghe được Tô Tín nói như vậy, Lục Tục lập tức sửng sốt, hắn không kịp phản ứng, bởi vì Tô Tín nói chuyện quá mức trực tiếp.
Theo lộ tuyến bình thường phải là tâm sự việc nhà, sau đó hiểu dùng tình, động dùng lợi, nói nhảm cả buổi sau đó mới vào chủ đề, lại ném ra ngoài lớn nhất mồi nhử dụ hắn gia nhập.
Hiện tại không có một chút làm nền nào khác, vừa vào đã nói ra kết quả, Lục Tục có chút không thích ứng với phương thức nói chuyện như vậy..
Nhìn thấy bộ dáng Lục Tụcnhư vậy, Tô Tín cười nói:
“Như thế nào? Ta nói có cái gì không đúng sao? Ta mới tới Lục Phiến Môn Giang Nam đạo, trừ hai thủ hạ liền không có người nào khác.”
“Lục gia ngươi ba đời làm trong Lục Phiến Môn Giang Nam đạo, đặc biệt phụ thân và gia gia ngươi có danh vọng rất lớn, có một phần năm bộ khoái cấp thấp Lục Phiến Môn Giang Nam đạo là do phụ thân và gia gia ngươi dạy dỗ ra.”
“Thế lực mạnh như vậy, ta là tổng bộ đầu Lục Phiến Môn Giang Nam đạo phải tranh thủ nắm trong tay ah.”
“Thế lực Lục gia ngươi cũng là thực lực của Lục Tục ngươi, đáng giá ta đưa ra bảng giá này, ta cũng không cần phải ném ra một đống lời nói nhảm với ngươi làm gì, ngươi nói đúng không?”
Lục Tục gật gật đầu, phương thức nói chuyện công bằng như thế mới lạ, hắn cũng lâm vào tiết tấu của Tô Tín.
“Nếu như Tô đại nhân ngươi nói rõ như vậy, ta cũng không giấu diếm, Lục gia ta thật không muốn cuốn vào tranh đấu quyền lợi trong Lục Phiến Môn, cho nên cho dù có vị trí phó tổng bộ đầu cũng không thể lay động ta.”
Lục Tục thành khẩn nói một câu.
Tô Tín lắc lắc đầu nói:
“Sai rồi, ngươi không phải đang giúp ta, ngươi đang giúp chính ngươi a.”
“Tô đại nhân ngươi có ý gì?”
Tô Tín thản nhiên nói:
“Lục Tục, ngươi năm nay mới ba mươi bảy tuổi đã đạt tới Thần Cung Cảnh đỉnh phong, thậm chí ngươi nhỏ tuổi hơn một chút cũng có thể bước vào Nhân Bảng dương danh giang hồ.”
Nhưng kết quả hiện tại ngươi bị nhốt vào nơi nhỏ hẹp như hiện tại, kinh doanh cái gọi là Lục gia an ổn, ngươi cho rằng đáng giá sao?
Thần sắc Lục Tục biến hóa, cuối cùng hắn vẫn lắc đầu nói:
“Tô đại nhân, ta tâm lĩnh hảo ý của ngươi, nhưng Lục gia ta còn có các huynh đệ khác đều lựa chọn ổn thỏa làm chủ.”
Lục Tục còn chưa tới bốn mươi tuổi, đối với võ giả Tiên Thiên mà nói tuổi này còn là thanh niên, chính là thời khắc đỉnh phong nhất, đúng như Tô Tín nói, hắn không có leo lên Nhân Bảng chính là tiếc nuối lớn nhất.
Tô Tín lắc lắc đầu nói:
“Lục Tục, ngươi còn không hiểu, cái gọi là giàu không quá ba đời, Lục gia ngươi kinh doanh thế lực tại Giang Nam đạo thật sự vững chắc sao?”
“Lục gia của ngươi, nếu như gia gia ngươi còn sống kinh doanh nhân mạch cùng trang lứa còn có tác dụng, nhưng gia gia của ngươi và phụ thân đã chết nhiều năm như vậy, hiện tại bọn họ chỉ còn chút tình hương khói với Lục gia mà thôi, ngươi vận dụng quan hệ này một lần còn có thể, nhưng nếu ngươi vận dụng lần thứ hai, ngươi cho rằng bọn họ còn tiếp tục giúp ngươi sao?”
“Ngươi nhất định sẽ nói ngươi còn trẻ tuổi và kết bạn không ít nhân mạch trong Lục Phiến Môn, thực lực bộ khoái trẻ tuổi còn thấp, bọn họ có quyền nói chuyện trong Lục Phiến Môn sao?”
Tô Tín chỉ vào ngực Lục Tục và nói:
“Thế lực người khác cho không phải thế lực cảu mình, thực lực của ngươi mới thật là của ngươi.”
Lục Tục làm người có tính ổn thỏa quá nặng, cho nên trước khi hắn tới gặp Tô Tín đã có quyết định, hắn sẽ không tham dự vào tranh quyền đoạt lợi giữa Tô Tín và Lôi Viễn.
Nhưng hiện tại Tô Tín chỉ nói vài câu và điên đảo trình tự lại quấy rầy tiết tấu của hắn, còn đánh thẳng vào tâm tư Lục Tục.
Dệt hoa trên gấm dễ dàng, đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi khó.
Hiện tại dưới trướng Tô Tín không có người sử dụng, nếu mình đầu nhập vào hắn chính là công lao to lớn a.
Lục Tục nghĩ như vậy, Tô Tín lại nói:
“Lục bộ đầu, ta mời chào ngươi trước không cần đáp ứng, chờ mấy ngày nữa ngươi liền biết rõ ta xám xịt rời khỏi Lục Phiến Môn Giang Nam đạo hay nơi này do ta làm chủ.”
Lục Tục sững sờ, Tô Tín đến mời chào chính mình chẳng lẽ không phải muốn mình giúp đối phó đám người Lôi Viễn sao?
Dù sao hiện tại trong Lục Phiến Môn Giang Nam đạo có quá nhiều người ôm tâm tư căm thù Tô Tín, hơn nữa đám người này giao hảo với Lôi Viễn, có thể nói mệnh lệnh của Tô Tín không thể ra khỏi tổng bộ Lục Phiến Môn Giang Nam đạo.
Tô Tín thản nhiên nói:
“Ta nói rồi, Lôi Viễn không coi vào đâu, nếu ta muốn giết hắn thì hôm nay đã giết hắn.”
“Mục đích cấp trên phái ta tới Lục Phiến Môn Giang Nam đạo không phải tranh quyền đoạt lợi với Lôi Viễn, trọng chấn uy danh Lục Phiến Môn Giang Nam đạo, giám sát tông môn Giang Nam đạo mới là việc ta phải làm.”
“Nếu ta không thể giải quyết một việc nhỏ như Lôi viễn, ta cũng không cần ngươi giúp ta, Tô Tín ta sẽ cuốn gói rời đi.”
Tô Tín nói những lời này lại làm Lục Tục ngạc nhiên, Tô Tín đã nói như vậy, hắn cũng không cần phải xoắn xuýt nữa, hắn bái biệt Tô Tín và rời đi.