Đang lúc này một trung niên mặc chiến giáp từ trên cao bay xuống, khí thế một thân Dung Thần Cảnh hiển lộ không nghi ngờ.
Nhìn thấy Thượng Quan Đường bị Tô Tín gây thương tích, võ giả Dung Thần Cảnh vừa tới hừ lạnh nói:
- Người Bích Huyết Thanh Sơn Đường cũng không dễ tổn thương như vậy.
Những võ giả khác đều sững sờ, người này có địa vị lớn hơn nữa, chính là phó đường chủ Bích Huyết Thanh Sơn Đường, ‘ Cửu Chiến Nguyên Long ’ Trần Thiên Đông.
Đều nói Bích Huyết Thanh Sơn Đường bá đạo bao che khuyết điểm, lúc này bọn họ đã nhìn tận mắt.
Vì báo thù cho nhi tử Thượng Quan Đường, bọn họ từ Hà Nam đạo xa xôi chạy tới chống lại triều đình cũng bỏ đi, thậm chí còn xuất động võ giả Dung Thần Cảnh.
Nhưng Bích Huyết Thanh Sơn Đường truyền thừa nhiều năm như vậy, nếu không phải bá đạo bao che khuyết điểm, làm sao có thể làm đệ tử trung thành và tận tâm với bọn họ?
Cho nên Bích Huyết Thanh Sơn Đường chỉ cần có một đệ tử bị thương, nói không chừng phía sau sẽ có không biết bao nhiêu người ra mặt cho hắn, càng không cần nói nhi tử của Thượng Quan Đường hiện tại bị người ta giết.
Trần Thiên Đông đánh ra một quyền, quyền của hắn mang theo cuồng phong cường đại, cương khí vô tận bay múa, quanh người hắn xuất hiện vòi rồng đáng sợ, cuồng phong gào thét, tịch quyển thiên hạ!
Trong mắt Tô Tín sinh ra hàn quang, quả nhiên không thể thuyết phục người Bích Huyết Thanh Sơn Đường, phong cách hành sự của bọn họ giống như lưu manh.
Nghe nói lúc trước Sở Bất Phàm cũng bởi vì xung đột với người Bích Huyết Thanh Sơn Đường, cuối cùng giận dữ tấn công hơn mười đường khẩu của Bích Huyết Thanh Sơn Đường.
Đây cũng vì phong cách hành sự của Bích Huyết Thanh Sơn Đường quấn quít chặt lấy, cho dù bọn họ lấy lớn hiếp nhỏ cũng không thèm để ý.
Hiện tại đối mặt với Tô Tín, hắn một võ giả Dung Thần Cảnh lại không do dự khi ra tay tay với Hóa Thần Cảnh như Tô Tín.
Tay trái Tô Tín nắm lấy chuôi Huyết Kiếm, hai mắt hắn đỏ thẫm, khí huyết sát quanh người bộc phát tận trời, trên Phi Huyết Kiếm sinh ra huyết khí bay thẳng lên trời.
Tô Tín chém ra một kiếm, biển máu cuồn cuộn đầy trời gió lạnh gào thét, ác linh kêu rên, phần đông võ giả khiếp sợ khi nhìn thấy dị tượng này.
Biển máu sinh sóng, sóng gió ngập trời, Trần Thiên Đông tức giận quát một tiếng, một quyền xé rách biển máu, cuồng phong vô tận gào thét, một quyền này dẫn động uy thế thiên địa phụ trợ hắn như biến thành thần ma thượng cổ vô cùng khủng bố.
Tô Tín thở dài một hơi, thực lực Dung Thần Cảnh quá mạnh mẽ, hắn ra tay toàn lực nhưng lực lượng vẫn yếu hơn đối phương một mặt.
Thời điểm Tô Tín chuẩn bị hối đoái một môn tiêu hao phẩm cùng liều mạng với hắn, Đường Hiển vẫn híp mắt đã ra tay.
Đường Hiển đã sớm phát hiện ra sự tồn tại của Trần Thiên Đông nhưng hắn vẫn không có ra tay.
Trước khi Trần Thiên Đông không xuất hiện, hắn cho rằng bằng vào mặt mũi Bích Huyết Thanh Sơn Đường cũng đủ ép Tô Tín giao Cao Trường Thanh ra.
Không nghĩ tới mặt mũi Bích Huyết Thanh Sơn Đường bọn họ không có dùng tốt, hơn nữa Thượng Quan Đường thành danh đã lâu không đánh lại Tô Tín là người trẻ tuổi vừa bước vào Hóa Thần Cảnh hơn một năm, cho nên hắn vẫn rời khỏi nơi bí mật và ra tay.
Đường Hiển cũng có ý định như thế, Tô Tín muốn che chở thủ hạ của mình, vậy thì phải xuất ra thực lực chân chính bản thân, hắn sẽ không nhúng tay.
Hiện tại không giống, Bích Huyết Thanh Sơn Đường công nhiên ra tay trên địa bàn triều đình cũng bỏ đi, bọn chúng còn lấy lớn hiếp nhỏ, chuyện này căn bản không đặt triều đình vào trong mắt, thực cho rằng triều đình không người hay sao?
Đường Hiển hừ lạnh một tiếng, thân thể giống như quỷ mị, trong nháy mắt đã tới trước người Trần Thiên Đông.
Điểm ra một chỉ, kình lực âm nhu làm sương lạnh đầy trời, một quyền của Trần Thiên Đông dừng lại giữa không trung, rốt cuộc không cách nào tiến về phía trước một bước!
Một quyền khí thế vô song va chạm với ngón tay hết sức nhỏ nhưng cuối cùng lại là Trần Thiên Đông ăn thiệt thòi.
Sương lạnh ngưng kết dưới chân hai người, không giống Hàn Băng Địa Ngục Chân Giải của Tô Tín, Đường Hiển điểm ra một chỉ mang theo kình lực thuần âm lực lượng âm tà tới mức tận cùng.
Trần Thiên Đông phun ra một ngụm máu tươi, hơn nữa hắn phun ra cũng không phải máu tươi trạng thái dịch, mà là từng tảng băng máu!
Hàn độc xâm nhập vào cơ thể, sắc mặt Trần Thiên Đông tái nhợt, ánh mắt nhìn về phía Đường Hiển tràn ngập kiêng kị.
Tuy hắn là Dung Thần Cảnh, nhưng bởi vì quanh năm không giao thủ với người nên chiến tích không đủ, lại không có tư cách tiến vào Địa Bảng.
Thực lực lão thái giám này tuyệt đối là tồn tại nổi danh Địa Bảng, thậm chí gần với những cường giả Dương Thần Cảnh!
Đường Hiển hừ lạnh một tiếng. thản nhiên nói:
- Trần phó đường chủ, được thì tạm tha người, nơi này không phải Sơn Nam đạo Bích Huyết Thanh Sơn Đường, không phải nơi ngươi có thể làm càn.
Thượng Quan Đường và Trần Thiên Đông đều lạnh lùng nhìn Tô Tín cùng Đường Hiển, cuối cùng không có phóng ngoan thoại, trực tiếp quay người rời đi.
Mặc dù thực lực Bích Huyết Thanh Sơn Đường xếp vào hàng thượng lưu trong thiên hạ thất bang, bọn họ không có khả năng vì báo thù cho nhi tử Thượng Quan Đường mà khuynh sào xuất động tử đấu với triều đình.
Bích Huyết Thanh Sơn Đường bá đạo bao che khuyết điểm nhưng cũng phải xem đối tượng.
Lúc trước Dịch Kiếm Môn Sở Bất Phàm giận dữ tấn công hơn mười đường khẩu Bích Huyết Thanh Sơn Đường, thậm chí còn chọc nhiều cường giả Nguyên Thần Cảnh của Bích Huyết Thanh Sơn Đường muốn ra tay, đụng phải Dịch Kiếm Môn thời kỳ toàn thịnh, dưới uy áp của tứ đại kiếm chủ Dịch Kiếm Môn nên đành phải sợ hãi bỏ qua.