Mục lục
Tối Cường Phản Phái Hệ Thống
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thời gian từng giây từng phút trôi qua, Côn Luân bí cảnh đã sắp kết thúc.

Hai gã tiểu thái giám đi qua, cố hết sức kéo cánh cửa Côn Luân bí cảnh, một đám võ giả liên tục lảo đảo đi tới.

Đôi mắt mọi người mở to, Nhân Hoàng kiếm không nằm trong tay hoàng tử nào, mà là vị Tô Tín cầm trong tay, lúc này mọi người ngẩn người.

Chẳng phải Tô Tín không tham gia tranh giành hoàng trữ sao, vì sao hắn lấy Nhân Hoàng kiếm?

Cảnh kế tiếp làm đám người trố mắt nhìn, đám tăng nhân Giác Trần của Thiếu Lâm tự vây Tô Tín vào giữa, dáng vẻ hận không thể ăn tươi nuốt sống hắn.

Lần này Thiếu Lâm tự tiến vào Côn Luân bí cảnh có thể nói là bồi phu nhân lại gãy binh, Giác Nghiêm chết trong đó, Bế Khẩu Thiện của Giác Minh bị phá, trọng yếu nhất bọn họ hao tâm tổn trí nhưng không đạt được Nhân Hoàng kiếm.

Nhìn thấy dáng vẻ của bọn họ, mọi người nơi này đều cảm thấy kỳ quái, Côn Luân bí cảnh cũng đã kết thúc, rốt cuộc Tô Tín đã làm gì mà người Thiếu Lâm tự lại hận nghiến răng nghiến lợi như thế.

Nhìn thấy dáng vẻ bọn họ như thế, Huyền Thông lập tức đứng ra ngăn lại.

Không cướp được Nhân Hoàng kiếm còn không tính, nhưng nơi này là thành Thịnh Kinh, động thủ với Tô Tín trước mặt mọi người, triều đình sẽ không bỏ qua.

- Đều dừng tay! Côn Luân bí cảnh cũng đã chấm dứt, các ngươi còn muốn làm gì?

Huyền Thông quát lớn một câu, nhắc nhở bọn họ biết nơi này là nơi nào.

Giác Trần đỏ mắt nói:

- Thủ tọa! Tô Tín giết Giác Nghiêm sư huynh!

Vừa nói ra lời này, toàn trường lập tức xôn xao, ánh mắt mọi người nhìn Tô Tín mang theo kinh ngạc và không dám tin.

Bọn họ ngạc nhiên là vì lá gan của Tô Tín thật sự quá lớn, võ giả Hóa Thần Cảnh Thiếu Lâm tự nói giết liền giết, hơn nữa còn ở trước mắt thủ tọa Bát Nhã đường.

Đồng thời bọn họ cũng không dám tin Tô Tín lại thật giết Giác Nghiêm.

Giác Nghiêm đột phá Hóa Thần Cảnh bao nhiêu năm? Đã vài chục năm, mà Tô Tín chỉ mới hơn một năm mà thôi.

Huống chi Giác Nghiêm có tên tuổi Trảm Ác Tăng cũng không phải thổi phồng, cho dù hắn những năm qua bế quan tu hành trong Thiếu Lâm tự, người bên ngoài không biết thực lực Giác Nghiêm đến mức nào, nhưng thực lực Giác Nghiêm trước kia chưa đạt tới đỉnh phong, nhưng cũng là cao thủ trong Hóa Thần Cảnh, càng không cần nói hiện tại.

So với những người khác, Huyền Thông biết rõ tầm quan trọng của Giác Nghiêm, biết rõ Giác Nghiêm bị Tô Tín giết chết, trên người Huyền Thông sinh ra sát cơ lạnh buốt, hắn biết vấn đề này không dễ dàng kết thúc như vậy!

Lúc trước Tô Tín dẫn người đi khách sạn gây phiền toái cho Thiếu Lâm tự bọn họ, cuối cùng Tà Linh đạo nhân bị Tô Tín giết chết, Thiếu Lâm tự bọn họ ăn thiệt thòi, khi đó Huyền Thông đã có tâm thần không yên.

Võ giả Dung Thần Cảnh thực lực cường đại, luôn có một ít cảm giác kỳ dị với sự việc liên quan tới bản thân, đây không phải tính toán thiên cơ, chỉ có thể xem là tâm huyết dâng trào mà thôi.

Ban đầu Huyền Thông cho rằng mình lo lắng Thiếu Lâm tự có thể không cướp được Nhân Hoàng kiếm, nhưng hiện tại xem ra tâm thần mình không yên là vì Tô Tín.

Trình độ tàn nhẫn và tâm trả thù của người này vượt qua Huyền Thông tưởng tượng, hắn lại dám giết Giác Nghiêm, hơn nữa dám giết Giác Nghiêm trong tình huống như vậy.

Cảm nhận được sát cơ trên người Huyền Thông, Tô Tín cười cười ung dung, cũng không để ý.

Nơi này chính là thành Thịnh Kinh, là hoàng cung đại nội, cho dù Huyền Thông phẫn nộ đến mức tận cùng cũng không dám giết hắn.

Quả nhiên, trong nháy mắt Huyền Thông thả ra sát cơ, Thiết Chiến và ba đại thần bộ, Đường Hiển, người quân đội và cao thủ hoàng thất ẩn nấp trong bóng tối bảo hộ Cơ Hạo Điển an toàn đều phóng thích ra khí tức của mình.

Có chừng mười tên võ giả Dung Thần Cảnh trực tiếpáp chế sát cơ của Huyền Thông, hắn hừ lạnh và ngồi xuống.

Miệng niệm một câu phật hiệu, ngữ khí Huyền Thông lạnh như băng nói:

- Đều trở lại!

Tuy đám người Giác Trần không cam lòng, nhưng bọn họ cũng biết nơi này là nơi nào, đành phải lui về, trực tiếp theo Huyền Thông rời đi.

Hiện tại đã không cần thiết phải xem tiếp, Thiếu Lâm tự chính mình tổn thất thảm trọng, Nhân Hoàng kiếm cũng bị Tô Tín đoạt được, hắn nhất định sẽ không giao cho Cơ Ngôn Hằng được Thiếu Lâm tự ủng hộ, đã như vậy bọn họ còn ở đây làm gì?

Huyền Thông sợ mình không nhịn được sẽ giết Tô Tín.

Người Thiếu Lâm tự rời đi, ánh mắt tất cả mọi người đều nhìn lên người Tô Tín.

Hiện trong tay Tô Tín cầm Nhân Hoàng kiếm, có thể nói hiện tại Tô Tín giao Nhân Hoàng kiếm cho ai thì người đó là hoàng trữ Đại Chu.

Đường Hiển lớn tiếng nói:

- Nhân Hoàng kiếm không bị các hoàng tử đạt được, nhưng lại bị Tô Tín Tô đại nhân cướp được, hiện tại xin hỏi Tô đại nhân, ngươi muốn ủng hộ vị hoàng tử nào, muốn giao Nhân Hoàng kiếm cho ai?

Trong mấy vị hoàng tử, trừ Cơ Ngôn Hằng đã triệt để buông tha ra, bốn người còn lại dùng ánh mắt khát vọng nhìn Nhân Hoàng kiếm trong tay Tô Tín.

Hiện tại bọn họ chỉ dám dùng ánh mắt khát vọng nhìn mà thôi, cũng không dám lại làm như trong Côn Luân bí cảnh, đồng ý đủ loại chỗ tốt cho Tô Tín, làm như thế là phạm húy.

Mọi người biết rõ nguyên nhân Cơ Ngôn Hằng bị phế vị trí thái tử là gì, hắn nói chuyện không nên nói, đụng chạm nghịch lân của Cơ Hạo Điển.

Có vết xe đổ như thế, bọn họ không dám nói những lời phạm húy.

Cảm nhận được ánh mắt những người khác, Tô Tín cười cười, hắn trực tiếp đi tới trước mặt Cơ Hạo Điển, nâng thanh kiếm lên và nói:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK