Mục lục
Tối Cường Phản Phái Hệ Thống
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tô Tín không có lựa chọn rời đi, việc này vượt qua Vũ Nguyên Xuân dự đoán, hắn lại không biết làm gì mới tốt.

Có Tô Tín ở chỗ này, chính mình làm sao chấp hành kế hoạch kế tiếp?

Tuy không đợi Vũ Nguyên Xuân mở miệng, Bạch Linh liền nói khẽ:

- Vũ đại nhân, tuy chúng ta là minh hữu, nhưng ta lại rất chán ghét có người gọi ta là yêu nữ, vừa rồi ngươi càng gọi ta nhiều lần, ta càng không vui.

- Đám tâm thần Bạch Liên giáo! Đồng đội heo!

Trong lòng Vũ Nguyên Xuân tức giận mắng to yêu nữ Bạch Linh.

Hắn còn đang nghĩ ngợi lừa dối Tô Tín rời đi, kết quả Bạch Linh thì tốt rồi, vừa nói chuyện đã nói chuyện hợp tác của bọn họ ra ngoài.

Hắn biết rõ tinh thần của người Bạch Liên giáo không tốt lắm, hơn nữa người thực lực càng mạnh càng như thế.

Trước kia hắn liên hệ với các thánh sứ Bạch Liên giáo còn bình thường một ít, nhưng thánh nữ Bạch Liên giáo tốt rồi, một lời không hợp liền giết người, bây giờ còn nói lời che giấu trước mặt Tô Tín, nàng muốn làm gì?

Vũ Nguyên Xuân không biết rằng thánh nữ Bạch Liên giáo cũng không có điên cuồng như hắn suy nghĩ.

Vũ Nguyên Xuân căn bản không kịp phản ứng, Bạch Linh liền trực tiếp ra tay, Vô Sinh Chỉ tấn công Vũ Nguyên Xuân.

Cho dù Vũ Nguyên Xuân nghĩ như thế nào cũng không nghĩ tới Bạch Linh lại ra tay với hắn, hắn vội vàng đánh ra một quyền, quyền kình sáng như mặt trời, một quyền sinh ra tiếng long ngâm, tuy ngăn cản Vô Sinh Chỉ nhưng lại bị lực lượng Vô Sinh Chỉ xâm nhập vào cơ thể, từ đó hắn phun ra một ngụm máu tươi.

Nhưng chuyện này còn không tính, ngay sau đó Bạch Linh tiếp tục ra tay, nhiều đóa Bạch Liên xuất hiện dưới chân của nàng, giống như bộ bộ sinh liên trong truyền thuyết Phật môn, càng sáng ngời thánh khiết tới cực điểm.

Mỗi một bước chân, Bạch Liên vỡ vụn, thánh quang tỏa sáng, khí thế trên người Bạch Linh càng mạnh hơn một phần.

Mặc dù nàng chỉ là Hóa Thần Cảnh nhưng trực tiếp áp chế Vũ Nguyên Xuân, hắn bị nàng tập kích không có lực hoàn thủ.

- Bạch Linh! Các ngươi điên hay sao? Lúc trước là các ngươi tìm ta liên thủ, hiện tại các ngươi có ý gì? Thật xem Vũ Nguyên Xuân ta là ngu ngốc hay sao?

- Cùng lắm hôm nay ta không muốn thứ trong hỏa diễm, nhưng các ngươi cũng đừng nghĩ lấy được, tất cả thế lực ngầm của Bạch Liên giáo các ngươi tại Giang Hoài đạo sẽ bị tiêu diệt!

Vũ Nguyên Xuân nổi giận gầm lên một tiếng, dùng thực lực Dung Thần Cảnh của hắn cũng chỉ có thể miễn cưỡng ngăn cản thế công của Bạch Linh, mặc dù nàng có thành phần đánh lén trong đó, nhưng phần chiến tích này vẫn khủng bố tới tận cùng.

Bạch Linh lại thản nhiên nói:

- Là bọn họ chuẩn bị liên thủ với ngươi chứ không phải ta, huống chi tùy tiện gọi người ta là yêu nữ, đây là chuyện không lễ phép.

Tô Tín đứng bên cạnh, trên mặt tươi cười nhưng lòng không cười, hắn cũng không nghĩ tới mình lưu lại có thể xem được trò hay như thế.

Nói thật hắn không ngờ Vũ Nguyên Xuân cấu kết với Bạch Liên giáo.

Dù sao đối với triều đình, Bạch Liên giáo tuyệt đối là tồn tại cấm kị, chính là đại thù sinh tử, nhất định phải bị tiêu diệt.

Vũ Nguyên Xuân thân là tổng bộ đầu một đạo của triều đình, hắn dám cấu kết với Bạch Liên giáo, cho dù là lý do gì, một khi bị phát hiện sẽ chỉ có một kết cục, đó là chết.

Vũ Nguyên Xuân dám mạo hiểm lớn như vậy cấu kết với người Bạch Liên giáo, hiển nhiên người Bạch Liên giáo cho đồ vật đủ làm hắn động tâm, thậm chí có thể vì thứ kia mạo hiểm triều đình tru sát cấu kết với Bạch Liên giáo.

- Chậc chậc, lá gan của Vũ đại nhân rất lớn nha, cũng dám cấu kết với Bạch Liên giáo, Vũ đại nhân ngươi làm như vậy, có từng nghĩ tới mình phụ lòng tài bồi của triều đình hay không?

Tô Tín giống như cười mà không phải cười và nói một câu.

Bạch Linh thu tay lại, Vũ Nguyên Xuân thở ra một hơi, Tín ánh mắt nhìn về phía Tô Tín lại tràn ngập sát cơ, dưới tay hắn có vài tên bộ đầu Hóa Thần Cảnh ẩn ẩn tạo thành thế vây quanh Tô Tín.

Bọn họ đều là tâm phúc của Vũ Nguyên Xuân, từ trước đến nay chỉ nhận Vũ Nguyên Xuân, không nhận triều đình.

Tô Tín cười lạnh nói:

- Như thế nào, muốn động tay? Vũ Nguyên Xuân, đừng quên thân phận của ngươi, cho dù ngươi là tổng bộ đầu Giang Hoài đạo, ta cũng cam đoan ngươi tuyệt đối không thể rời khỏi Nhạn Minh hồ.

- Cho dù ngươi có thể khống chế Lục Phiến Môn Giang Hoài đạo, nhưng ngươi có thể khống chế hành quân đại tổng quản Giang Hoài đạo hay sao?

- Còn huynh đệ kết nghĩa của ngươi nữa, tổng minh chủ Tam Giang Thủy Lục Long Thiên Khiếu, ngươi cho rằng hắn biết rõ ngươi cấu kết Bạch Liên giáo sẽ tiếp tục giúp ngươi sao?

Sắc mặt Vũ Nguyên Xuân âm trầm, bởi vì hắn biết rõ Tô Tín nói là sự thật, lực lượng mạnh nhất một đạo không phải Lục Phiến Môn, mà là lực lượng quân đội.

Dùng thân phận một trong tứ đại thần bộ của Tô Tín, hành quân đại tổng quản Giang Hoài đạo trăm phần trăm sẽ nghe Tô Tín nói, trực tiếp xuất động đại quân tiêu diệt hắn.

Vị huynh đệ kết nghĩa Long Thiên Khiếu càng không đáng tin cậy.

Người khác cho rằng quan hệ huynh đệ kết nghĩa của bọn họ rất chặc chẽ, nhưng chỉ có hắn tự mình biết, kỳ thật hai người bọn họ chỉ cùng có lợi với nhau mà thôi.

Long Thiên Khiếu có thể trợ giúp hắn ngồi vững vàng vị trí tổng bộ đầu Giang Hoài đạo, Vũ Nguyên Xuân cũng có thể giúp Long Thiên Khiếu gia tăng uy thế của hắn trong tổng minh Tam Giang Thủy Lục.

Nếu như Long Thiên Khiếu biết rõ Vũ Nguyên Xuân dám can đảm cấu kết với Bạch Liên giáo và bị triều đình đuổi giết, thái độ của hắn có thể nghĩ.

Tô Tín vuốt vuốt lệnh bài kho vũ khí Thông Thiên đảo, cười nhạt nói:

- Vũ Nguyên Xuân, nếu không ngươi cứ đánh cược một lần, là các ngươi giết ta trước hay ta cầm lệnh bài truyền tống ra ngoài, ngăn cản ngươi rời khỏi kho vũ khí Thông Thiên đảo?

- Nếu như ngươi không có lòng tin có thể đồng loạt ra tay với thánh nữ điện hạ Bạch Liên giáo, đương nhiên cơ hội chỉ có một lần.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK