Đại Thế Chí Thượng Sư trầm giọng nói:
- Truyền đạo chính là tranh vận với trời, ngươi không đi tranh giành, tự nhiên có người khác tranh giành.
- Nếu hôm nay không thể giải quyết tứ đại thần bộ ngăn cản, ngày sau chúng ta làm sao tranh đấu với Thiếu Lâm tự?
- Kỳ thật dựa theo con đường bình thường, Tây Cương Mật Tông có tập hợp tất cả lực lượng cũng không đấu lại Thiếu Lâm tự.
- Đại Chu bốn mươi chín đạo, trừ một ít nơi vắng vẻ, những nơi khác đều có thế lực đỉnh cấp tọa trấn, nếu Tây Cương Mật Tông đi truyền sẽ phát sinh xung đột với thế lực khác, chỉ sợ còn chưa chống lại Thiếu Lâm tự đã hao tổn một phần lực lượng trước rồi.
Cho nên Tây Cương Mật Tông mới có thể liên hợp làm giao dịch với Nhân Hoàng Đại Chu, đi đầu tới Thịnh Kinh thành truyền đạo.
Truyền đạo tại nơi khác, sau khi Thiếu Lâm tự biết rõ, nói không chừng Phương Trượng Huyền Khổ sẽ trực tiếp ra tay đánh chết bọn họ, với Đại Chu, bọn họ không cần lo lắng điểm này, tối thiểu Thiếu Lâm tự không dám làm càn với Đại Chu.
Sắc mặt Trì Minh âm trầm nói:
- Thượng sư, ngài chuẩn bị tự mình ra tay đánh chết Tô Tín sao?
Tuy Tô Tín từng có quá đánh chết võ giả Dương Thần cảnh nhưng võ giả cùng giai đều biết, Tô Tín chẳng qua dùng một ít âm mưu quỷ kế mà thôi, không có khả năng phục chế.
Có Đại Thế Chí Thượng Sư Dương Thần cảnh tự mình ra tay, Tô Tín tuyệt đối không thể ngăn cản.
Đại Thế Chí Thượng Sư lắc đầu, vẻ mặt đầy thất vọng.
Người Mật Tông ở lại Tây Cương quá lâu, tuy có thể toàn tâm toàn ý tu hành, nghiên cứu phật pháp, bị dân bản xứ cung phụng như chân phật, nhưng chính bởi vì như thế, tâm cơ tính toán của bọn họ còn kém xa Đạo môn, không có cẩn thận như Thiếu Lâm tự.
Tối thiểu đổi võ giả Hóa Thần cảnh của Thiếu Lâm tự đến đây, hắn có thể nghĩ ra chủ ý tốt hơn gấp trăm lần Trì Minh.
Đại Thế Chí Thượng Sư trầm giọng nói:
- Tô Tín nói một câu rất đúng, ở địa phương nào phải tuân thủ quy củ địa phương nào, nơi này là Thịnh Kinh thành, không phải Tây Cương.
- Chuyện này ta không có cách nào xử lý, ta ra tay chính là phá hư quy củ, cường giả Đại Chu sẽ không ngồi nhìn ta động thủ trong Thịnh Kinh thành.
- Đi tìm vị Nhân Hoàng bệ hạ kia đi, xem hắn có thái độ gì.
Trì Minh hơi không cam lòng gật đầu, hắn có thói quen trực tiếp dùng nắm đấm giải quyết vấn đề.
Đại Uy Thiên Long tự bọn họ vô cùng uy phong tại Tây Cương, kết quả hiện tại đi tìm người cáo ngự trạng, việc này làm Trì Minh không thích ứng.
Tuy Trì Minh không am hiểu tính kế, nhưng Đại Thế Chí Thượng Sư dã nói như vậy, hắn cứ làm như vậy là được.
Sau khi dàn xếp Trì Pháp ổn thỏa, Trì Minh trực tiếp đi hoàng cung tìm Nhân Hoàng Đại Chu đòi công đạo.
Sau khi Tô Tín trở lại Lục Phiến Môn, vừa lúc hắn gặp Phương Cửu Nguyên đi ra ngoài.
Nhìn thấy Tô Tín, khóe miệng Phương Cửu Nguyên lộ ra nụ cười vui vẻ:
- Tô đại nhân, nghe nói ngươi gần đây có xung đột với Tây Cương Mật Tông?
- Chậc chậc, Tây Cương Mật Tông được bệ hạ mới tới nghiên cứu bí mật trên bạch ngọc thạch bản, không thể đắc tội, tính tình Tô đại nhân ngươi cần phải thu liễm một ít.
Tô Tín nhìn Phương Cửu Nguyên, hắn thản nhiên nói:
- Phương đại nhân, ngươi biết chuyện bi thảm nhất trên đời là gì không? Đó chính là ngươi khổ tâm chuẩn bị kỹ, nghĩ kỹ tính toán đối phương, kết quả cuối cùng lại phát hiện đối phương không thèm quan tâm tới việc này.
Sắc mặt Phương Cửu Nguyên hơi biến hóa, nhưng hắn vẫn lộ ra ngữ khí lạnh lẽo, nói:
- Tô đại nhân, ngươi có ý gì?
Tô Tín lắc đầu nói:
- Ta có ý gì, Phương đại nhân ngươi nên biết, tự cho là thông minh, tính toán tường tận nhưng phải cẩn thận tính mạng của mình.
Tròng mắt Phương Cửu Nguyên hơi lại, nói:
- Ngươi đang uy hiếp ta?
Tô Tín không nói chuyện, hắn chỉ nhún vai và đi vào cửa lớn, chỉ lưu lại Phương Cửu Nguyên cảm giác thân thể lạnh giá.
Kỳ thật đối với Tô Tín, Phương Cửu Nguyên luôn kiêng kị hắn.
Phương Cửu Nguyên vẫn hoài nghi Lưu Phượng Vũ chết có quan hệ tới Tô Tín, mặc dù hắn không có chứng cớ.
Nhưng đủ loại phỏng đoán lại chỉ hướng mục tiêu là Tô Tín.
Tô Tín lúc trước chỉ là Hóa Thần cảnh mà thôi, hắn đã dám giết Lưu Phượng Vũ, có thể thấy được người này to gan lớn mật tới cực điểm, đồng thời không đặt quy củ Lục Phiến Môn vào trong mắt, tuy ngày bình thường Tô Tín mở miệng là nói quy củ, giống như xem quy củ là chuyện quan trọng.
Trong nội tâm Phương Cửu Nguyên lại rất cảnh giác, Tô Tín đã dám giết Lưu Phượng Vũ, vạn nhất hắn có cơ hội, hắn sẽ bỏ qua cho mình hay sao?
Chỉ có điều Phương Cửu Nguyên không hối hận vì âm thầm tính kế Tô Tín, bởi vì chỉ cần Tô Tín còn sống một ngày, quyền thế của Phương Cửu Nguyên trong Lục Phiến Môn sẽ bị xơi tái dần dần.
Tô Tín không giống Thiết gia, tuy hắn hiện tại đầu nhập vào Thiết gia nhưng hắn lại là người ngoài.
Thiết gia muốn bảo trì công chính tuyệt đối, cho nên không thể làm việc chuyên quyền độc đoán trong Lục Phiến Môn, hơn nữa Cơ Hạo Điển có ý, cho dù biết rõ Lưu Phượng Vũ đang làm mưa làm gió, đám người Phương Cửu Nguyên âm thầm giở trò, Thiết Ngạo cũng không thể nhúng tay, chỉ dựa vào một mình Thiết Chiến chèo chống tất cả.
Nhưng hiện tại đổi thành Tô Tín sẽ khác, Tô Tín không phải người Thiết gia, cho nên hắn không có cố kỵ này.
Huống hồ Tô Tín hiện tại lập nhiều đại công, lại rất được lòng bệ hạ, cho dù Tô Tín rõ ràng nhằm vào hắn thì thế nào? Cho dù náo tới trước mặt bệ hạ, bệ hạ cũng không giúp mình.
Cho nên bắt đầu từ ngày Tô Tín thượng vị, Tô Tín nhất định đã là địch nhân của Phương Cửu Nguyên, trừ phi Tô Tín phản bội Thiết gia.
Chỉ có điều cho dù não của Tô Tín bị đổ nước vào cũng không làm chuyện ngu ngốc như vậy.
Tô Tín mới trở lại Lục Phiến Môn không đến một giờ, hoàng cung đã có người tới tuyên chỉ bảo Tô Tín tiến cung, Tô Tín đã đoán được, hẳn là đám phiên tăng Mật Tông đã tìm tới Cơ Hạo Điển.
Tô Tín âm thầm cười lạnh, kỳ thật cho dù bọn họ không tới tìm Cơ Hạo Điển, Tô Tín cũng chuẩn bị mang chuyện này chọc tới trước mặt Cơ Hạo Điển.
Không phải Tô Tín muốn tìm Cơ Hạo Điển làm chủ, mà là Tô Tín muốn biết thái độ của Cơ Hạo Điển và mục tiêu Mật Tông như thế nào, như vậy hắn có thể quyết định dùng thái độ gì đối mặt với người Mật Tông.
Tô Tín đi theo người truyền chỉ tiến vào hoàng cung, Mật Tông chỉ có một mình Trì Minh Thượng Sư, nhìn thấy Tô Tín tiến vào, trong mắt của hắn lộ ra sát cơ không chút che giấu.
Nhìn thấy Tô Tín đến đây, Cơ Hạo Điển ho khan một tiếng nói:
- Tô Tín, vừa rồi Đại Uy Thiên Long Trì Minh Thượng Sư nói ngươi xung đột với Mật Tông, đã xảy ra chuyện gì?
Tô Tín vẫn không trả lời, Trì Minh Thượng Sư bên cạnh đã nói:
- Bệ hạ, lúc trước ngươi cho phép Mật Tông truyền đạo trong Thịnh Kinh thành.
- Kết quả thủ hạ của ngươi, tứ đại thần bộ Lục Phiến Môn Tô Tín lại công khai ngăn cản chúng ta truyền đạo, việc này có tính là vi phạm ước định hay không, kính xin bệ hạ cho Mật Tông ta một công đạo.
Nghe Trì Minh Thượng Sư nói lời này, Cơ Hạo Điển cau mày, Tô Tín đang âm thầm lắc đầu, Mật Tông phái người như vậy tới đây, chẳng lẽ hắn còn cho rằng nơi này là Tây Cương sao? Cũng dám nói thế với Cơ Hạo Điển.
Đừng nhìn Cơ Hạo Điển hiện tại nửa chết nửa sống, nhưng chỉ cần hắn sống một ngày thì hắn chính là bá chủ hoàng triều, Nhân Hoàng Đại Chu, nói xen vào trước mặt hắn chính là vô lễ, là phá hư quy củ.
Nếu không phải Mật Tông hiện tại đang hợp tác với Đại Chu, vừa rồi Đường Hiển cũng có thể trực tiếp đi lên tát hắn hai bạt tai.
Đừng nhìn Trì Minh Thượng Sư được người Mật Tông tôn kính như chân phật, cường giả Dung Thần cảnh, nhưng đặt ở Đại Chu lại không coi vào đâu.
Cường giả Dung Thần cảnh đúng là rất cường đại, nhưng Đại Chu lại không thiếu.
Võ giả Dung Thần cảnh như Tô Tín có thể đảm đương vị trí tứ đại thần bộ hoặc hành quân đại tổng quản của quân đội… Những chức quyền này đều nằm trong tay cường giả Dung Thần cảnh.
Nhìn khắp Đại Chu, có bao nhiêu người chức quyền như thế? Tô Tín còn phải cung kính trước mặt Cơ Hạo Điển, ngươi là một phiên tăng Mật Tông cũng dám nói Cơ Hạo Điển vi phạm ước định, đòi công đạo, ngươi muốn công đạo thế nào?
Bởi vì Cơ Hạo Điển cần tư liệu trong tay Mật Tông nghiên cứu ra bí mật bạch ngọc thạch bản, nếu đổi thành người khác, cho dù hắn là võ giả Dung Thần cảnh của Thiếu Lâm tự, Cơ Hạo Điển cũng dám giáo huấn hắn một phen.
Nhưng đối với Cơ Hạo Điển hiện tại mà nói, bí mật trong bạch ngọc thạch bản mới là trọng yếu nhất, có thể xem nhẹ tất cả chi tiết nhỏ.
Cho nên Cơ Hạo Điển nén giận, hắn ho khan và thản nhiên nói:
- Trì Minh Thượng Sư không nên gấp gáp, trẫm sẽ cho ngươi công đạo.
Tô Tín nhú chắp tay nói:
- Bệ hạ, Mật Tông muốn truyền đạo thần cũng không muốn ngăn cản, bọn họ truyền đạo không liên quan gì tới thần, nhưng đáng tiếc bọn họ không nên phá hư quy củ.
- Đại Chu có quy củ Đại Chu, Lục Phiến Môn cũng có quy củ Lục Phiến Môn, Mật Tông muốn truyền đạo có thể, nhưng điều kiện tiên quyết là phải tuân thủ quy củ.
Tô Tín lại quay đầu nhìn sang Trì Minh Thượng Sư, lạnh lùng nói:
- Hiện tại bên trong Thịnh Kinh thành có tin Phật giáo, cũng có tín Đạo giáo, cũng có chùa miếu cùng đạo quan, tất cả bọn họ đều tuân thủ quy củ của Đại Chu.
- Xin hỏi vị thượng sư này, các ngươi xem Thịnh Kinh là nơi nào, còn dám vượt qua cả quy củ của Đại Chu, các ngươi cho rằng mình có tư cách này hay sao?
- Ngươi...
Ánh mắt Trì Minh Thượng Sư đầy lửa giận, hắn bị Tô Tín nói á khẩu, hắn tức giận nói vài câu tiếng Tây Cương không ai nghe hiểu, hiển nhiên đã tức giận khó nhịn.
Lúc này, Cơ Hạo Điển khoát tay nói:
- Được rồi, hai người các ngươi không cần tranh chấp, đây chỉ là xung đột nhỏ mà thôi, cũng không có tai nạn chết người, không sao.
- Có lẽ Tô Tín ngươi không biết triều đình đạt thành giao dịch với Mật Tông, về sau chú ý là tốt rồi, cũng cho người Mật Tông một ít thuận tiện.
- Trì Minh Thượng Sư cũng bỏ qua cho, dù sao Tô Tín cũng là tứ đại thần bộ của triều đình, phụ trách chưởng quản trị an Thịnh Kinh thành, hắn cũng làm việc theo quy củ, xử phạt hắn chẳng phải nói quy củ Đại Chu ta thay đổi xoành xoạch hay sao?
- Cho nên chuyện hôm nay xem như hiểu lầm, cứ như vậy thôi.
- Ta có một ít thuốc chữa thương bí truyền của Đại Chu, Trì Minh Thượng Sư ngươi mang về cho Trì Pháp Thượng Sư dùng, không bao lâu sẽ khỏi hẳn.
Cơ Hạo Điển không trừng phạt hai bên, ngược lại trực tiếp gạt bỏ chuyện giữa hai người, sau đó còn đuổi Tô Tín và Trì Minh còn không phục rời đi.