Mục lục
Tối Cường Phản Phái Hệ Thống
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tuy Hoàng Minh Đức cũng biết hiện tại nếu thật nói lời hữu ích vì Hoàng Vũ, có lẽ hắn cường ngạnh bảo Hoàng Vũ ở lại trong Hoàng gia đi theo Tô Tín tu luyện, vẫn phải tu luyện tới khi căn cơ kiên cố mới có tư cách đi ra ngoài.

Hoàng Minh Đức lại quá mức cưng chiều Hoàng Vũ, cho nên nhìn thấy Hoàng Vũ cầu khẩn như vậy, hắn vẫn đáp ứng thả Hoàng Vũ đi ra ngoài, cũng chỉ có thể ở bên ngoài chơi ba ngày, ba ngày sau nhất định phải trở lại Hoàng gia tiếp tục khổ tu.

Hoàng Vũ dùng ánh mắt thị uy nhìn Tô Tín, đắc ý quay người rời đi.

Hoàng Minh Đức hơi có vẻ xấu hổ chắp tay nói với Tô Tín:

- Sở tiên sinh, tuổi của Hoàng Vũ còn nhỏ nên tâm tính chưa ổn định, cho nên kính xin ngươi tha thứ.

- Lần này Hoàng Vũ đi bên ngoài du ngoạn cũng xin Sở tiên sinh ngươi âm thầm hỗ trợ thủ hộ, ngươi yên tâm, thứ nên cho, Hoàng gia ta sẽ không thiếu của Sở tiên sinh.

Trước kia Hoàng gia bọn họ không di chuyển tới đây, đại đa số tông môn võ lâm địa phương cũng biết chi tiết của Hoàng gia, cho nên Hoàng Vũ ra bên ngoài giống như tiểu bá vương, không người dám chọc, Hoàng gia cũng không lo lắng hắn xảy ra nguy hiểm.

Hiện tại Hoàng gia di chuyển đến chung quanh Ngô Đồng Sơn, cũng không có khả năng gặp người liền nói Hoàng Vũ là con riêng của Độc Cô Diêm, chính mình là nhạc phụ Độc Cô Diêm a? Như vậy Hoàng gia bọn họ thuần túy là chán sống rồi.

Hoàng Minh Đức biết rõ võ giả Hoàng gia của mình có đức hạnh gì, ngày bình thường cáo mượn oai hùm xem như cũng được, nhưng thật bảo bọn họ dốc sức liều mạng, thực lực của bọn họ trong võ giả cùng giai cũng không tính là trung lưu.

Hơn nữa Hoàng Minh Đức cũng phải đi dàn xếp các sự vụ trong Hoàng gia, không cách nào phân thân, cho nên hắn mới nhờ Sở Độ âm thầm chú ý tới Hoàng Vũ, dù sao vị này xuất thân đệ tử tục gia Thiếu Lâm tự, thực lực cũng là hắn tự mình chứng thực qua, tuyệt đối có thể bảo đảm.

Nhìn vẻ mặt của Hoàng Minh Đức, Tô Tín cố ý làm ra dáng vẻ không vui, nói:

- Lấy tiền tài của người phải tiêu tai thay người, néu Hoàng gia chủ đã nói như vậy, tại hạ tự nhiên sẽ hết sức cam đoan Hoàng Vũ an toàn.

Nhìn thấy Tô Tín đáp ứng, Hoàng Minh Đức thoả mãn gật đầu, quay người rời đi, hắn không có nhìn thấy một tia hàn quang trong mắt Tô Tín.

Hoàng Vũ đạt được Hoàng Minh Đức cho phép nên gọi vài tên tùy tùng hạ nhân vội vàng chạy ra khỏi Hoàng gia.

Mấy ngày nay hắn theo Tô Tín khổ tu đã làm Hoàng Vũ nghẹn thảm, đừng nhìn tuổi của hắn nhỏ, nhưng tửu sắc tài vận đều không thiếu, tài năng vui đùa còn mạnh hơn chúng bạn cùng trang lứa.

Tô Tín đi theo Hoàng Vũ cách đó không xa, thực lực đám người Hoàng Vũ căn bản không thể phát hiện ra Tô Tín, nhất cử nhất động của bọn họ nhưng lại nằm trong khống chế của Tô Tín.

Nhìn Hoàng Vũ trực tiếp tiến vào châu phủ, chạy tới thanh lâu lớn nhất là Xuân Nguyệt lâu, Tô Tín lắc đầu.

Võ giả cũng là người, cũng có thất tình lục dục, trừ hòa thượng Thiếu Lâm tự và những đạo sĩ Đạo môn ra, tám phần võ giả học võ là vì cái gì?

Nói đơn giản một chút là vì dục vọng mà thôi.

Tỉnh nắm quyền thiên hạ, say gối đầu mỹ nhân.

Quyền lực, sắc đẹp, tài phú, những thứ này chỉ cần ngươi có lực lượng, ngươi cũng có thể đạt được, mà lực lượng tới từ đâu? Đương nhiên là tới từ võ đạo rồi.

Nhưng tất cả điều kiện tiên quyết là võ đạo của ngươi phải đại thành, có tất cả vốn liếng hưởng thụ mới được.

Giống như Thất Hùng Hội ‘ Bình Thiên Vương ’ Trầm Vô Danh có hơn trăm thê thiếp, nghe nói hắn trước Dung Thần Cảnh không uống rượu, không gần nữ sắc, sinh hoạt giống như khổ hạnh tăng.

Nhưng đợi đến lúc hắn tấn chức Dung Thần Cảnh, trở thành đại hội chủ Thất Hùng Hội thì hắn mới có tư cách hưởng thụ tửu sắc tài vận.

Võ đạo một đường, đột phá Hóa Thần Cảnh thời gian càng ngắn thì con đường về sau càng dễ đi, như Hoàng Vũ đã triệt để đi nhằm đường.

Thực lực còn chưa ra làm sao, hắn lại dùng thời gian này lãng phí trên ôn nhu hương, trong mộ anh hùng, cho dù hắn là con riêng Độc Cô Diêm, có thiên phú người thường khó có được, nhưng tâm tính của hắn, ngày sau hắn có thể đột phá Hóa Thần cũng thập phần miễn cưỡng.

Hoàng Vũ dẫn người tiến vào Xuân Nguyệt lâu, lúc này bảo tú bà dẫn vài nữ tử đứng đầu bảng Xuân Nguyệt lâu tới cho hắn, khách nhân khác của Xuân Nguyệt lâu đương nhiên bất mãn, liên tục kêu la.

Một thanh lâu có mấy đầu bảng? Ngươi đi vào liền bao trọn tất cả đầu bảng, ngươi bảo chúng ta làm sao bây giờ?

Hoàng Vũ trực tiếp cười lạnh nói:

- Hôm nay bổn công tử bao hết Xuân Nguyệt lâu, nếu các ngươi thức thời thì trung thực ở đây, hôm nay bổn công tử mời khách, không thức thời thì cút cho ta!

Thời điểm này khí thế trên người Hoàng Vũ rất dọa người.

Một ít người bình thường trong Xuân Nguyệt lâu không dám khiêu chiến Hoàng Vũ, vội vàng trung thực lại.

Những võ giả cũng không có ai đứng ra cãi lộn với Hoàng Vũ, hoặc là trung thực ngồi xuống, hoặc trực tiếp rời đi.

Hiện tại phạm vi trăm dặm chung quanh Ngô Đồng Sơn đều bị những thế lực võ lâm bị Tô Tín xua đuổi từ Bắc Nguyên đạo chạy tới chiếm cứ.

Trong những thế lực võ lâm này có mấy thế lực nhất lưu, có thể nói là ngọa hổ tàng long.

Hoàng Vũ bày ra tu vi cảnh giới Tiên Thiên và mấy tùy tùng không chút thu hút, nhưng tuổi của hắn thật sự còn rất trẻ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK