Nhưng lúc này Tô Tín lại cười khẽ một tiếng, mang trên mặt nụ cười vui vẻ mỉa mai: “Dạy ta một đạo lý? Vậy thì tốt, hôm nay ta cũng dạy ngươi một đạo lý, đó là đã thoái ẩn thì nên làm rùa đen rút đầu đi. Giang hồ hiện tại không phải ngươi có thể tùy tiện nhúng tay, cũng không phải ngươi có tư cách tham dự!”
Tô Tín vung tay như đao, đưa tay chém xuống, lúc này ở cổ tay của hắn có hỏa diễm bộc phát.
Sóng nhiệt cực mạnh quét qua toàn trường, hỏa diễm như tấm lụa quét qua, trong nháy mắt phong tỏa tất cả đường ra của Trần Chiêu.
Cuối cùng chỉ nghe ‘ oanh ’ một tiếng vang thật lớn, Trần Chiêu bay ra ngoài và đụng nát vài bàn lớn, trực ngực hắn có vết đao, mặt ngoài cháy đen và sâu thấy xương.
Mật Tông Hỏa Diễm Đao!
Tô Tín rút được Hỏa Diễm Đao, vốn định dùng nó làm át chủ bài bảo vệ tính mạng nhưng không nghĩ tới hắn lại dùng nhanh như vậy.
Lần này Trần Chiêu không ép người quá đáng thì Tô Tín cũng sẽ không vận dụng tiêu hao phẩm này.
Lúc này tất cả mọi người ở đây kinh ngạc ngây người
Đây là vũ kỹ gì? Chân khí phóng ra ngoài?
Không, còn đáng sợ hơn cả chân khí phóng ra ngoài!
Võ giả Tiên Thiên có cái gọi là chân khí phóng ra ngoài chỉ là bức nội lực trong người ra ngoài mà thôi, phóng chân khí ra ngoài sẽ không có được uy lực như Hỏa Diễm Đao của Tô Tín.
Tiên Thiên tam cảnh, lúc ban đầ làu Khí Hải Cảnh cao nữa là có thể phóng chân khí ra ngoài tạo thành kiếm khí kiếm cương, việc này xem như không tồi rồi, công kích như Tô Tín cũng chỉ có Thần Cung Cảnh trong Tiên Thiên tam cảnh mơi làm được mà thôi.
Chẳng lẽ Tô Tín là cường giả Thần Cung cảnh?
Mọi người chần chờ nhìn về phía Tô Tín, trong mắt mang theo sợ hãi không chút che giấu, thật sự là vì một kích vừa rồi của Tô Tín quá dọa người, Trần Chiêu là Tiên Thiên Khí Hải Cảnh lại bị hắn miểu sát, căn bản không có sức phản kháng.
Tô Tín chậm rãi đi về phía đám người Mạnh Trường Hà, bọn họ sợ hãi không ngừng lui ra phía sau.
Không trách bọn họ quá nhát gan, bỏi vì một kích vừa rồi của Tô Tín quá mức dọa người mà thôi.
Thấy thế Tô Tín cười nói: “Không cần khẩn trương như vậy, Tô Tín ta là người nói quy củ, tất cả mọi người kiếm cơm ăn trong Thường Ninh phủ cũng nên tuân thủ quy củ một chút, đối với ai cũng có lợi, Mạnh hội chủ ngươi nói có đúng hay không?”
Gương mặt Mạnh Trường Hà lúc đỏ lúc trắng nhưng hắn không có dũng khí phản bác.
Kỳ thật Tô Tín đúng là muốn trực tiếp giải quyết Tam Anh hội tại chỗ nhưng lại không thể nào.
Hỏa Diễm Đao chỉ có thể dùng một lần, dùng một lần tiêu hao một nửa nội lực trong người Tô Tín.
Cho dù hiện tại tâm thần đám người Mạnh Trường Hà bị Hỏa Diễm Đao chấn nhiếp sức chiến đấu đại giảm, nhưng Tam Anh hội có tới ba người, một khi bọn họ phát giác Tô Tín cũng không có cường đại như bọn họ suy nghĩ thì không xong.
Nếu tạm thời không thể vạch mặt với Tam Anh hội, Tô Tín cũng không tiếp tục trào phúngMạnh Trường Hà, hắn lại đưa mắt nhìn sang hai người Mã Thanh Nguyên và Trần Hoành.
Cái gì gọi là cơ quan tính toán tường tận công dã tràng? Nói chính là bọn họ.
Vốn hai người bọn họ có thể cầm theo trăm vạn lượng thoái ẩn giang hồ, thích ý làm phú ông nhà giàu qua ngày.
Nhưng đáng tiếc bọn họ không bỏ được quyền thế trong tay, muốn dùng hai trăm vạn lượng đánh cược một lần, hiện tại xem ra hai người thua, hơn nữa thua rất thảm.
Tô Tín thở dài một hơi nói: “Ta đã cho các ngươi cơ hội, các ngươi cuốn một nửa bạc của Thanh Trúc Bang đào tẩu thì ta cũng không phái người đuổi theo các ngươi.”
“Nhưng lần này các ngươi lại đưa tới cửa, như vậy đừng có trách ta, đi ra ngoài lăn lộn, làm sai phải nhận phạt, các ngươi nói có đúng không?”
Tô Tín vừa nói xong du long kiếm bên hông ra khỏi vỏ, tốc độ nhanh thậm chí làm tất cả mọi người không nhìn thấy hắn xuất kiếm như têế nào, dường như trong nháy mắt kiếm đã vào trong vỏ.
Mí mắt mọi người co giật.
Nếu như nói Hỏa Diễm Đao lúc trước quá mức huyền diệu làm cho bọn họ không dám tin vào mắt mình, như vậy khoái kiếm lúc này mới là thực lực chân chính của Tô Tín.
Bọn họ đã sớm nghe nói kiếm của Tô Tín rất nhanh, nhưng nhanh tới mức nào thì mọi người không có ai chân chính nhìn thấy qua.
Hiện tại bọn họ xem như nhìn thấy, một kiếm này cho dù bảo bọn họ tiếp cũng phải tập trung toàn bộ tâm thần, nếu không khoái kiếm vô khổng bất nhập quỷ dị kia nói không chừng sẽ đâm vào yết hầu của bọn họ..
Du long kiếm mang theo tần suât kỳ lạ xuyên qua không khí đâm về phía Trần Hoành, kiếm quang giống như sao băng nhanh chóng xuất hiện trước mặt Trần Hoành.
Thời khắc sinh tử là lúc dễ dàng đột phá nhất, một kiếm của Tô Tín đổi lại là Trần Hoành lúc bình thường thì hắn không đỡ được.
Nhưng vừa rồi hắn lại phúc chí tâm linh, vô ý thức móc đoản đảo thủ trước người, vậy mà ngăn cản một kiếm này.
Không chờ hắn cao hứng lâu, lực chấn động cực lớn bộc phát, đoản đao làm bằng thép tinh trực tiếp vỡ vụn, du long kiếm đâm thủng yết hầu của hắn.