Mục lục
Tối Cường Phản Phái Hệ Thống
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tô Tín nói một câu Đổng Bất Nghi lập tức giận quá hóa cười, hắn tức giận khong nhỏ:

“Niên Bang ta tai vạ đến nơi? Tiểu tử, ngươi có biết ngươi đang nói gì hay không, võ lâm thiên hạ hiện tại có ai dám nói Niên Bang tai vạ tới nơi chứ?

Đổng Bất Nghi không phải tự phụ, mà là tự tin.”

Niên Bang thân là một trong thiên hạ thất bang, là thế lực đỉnh cấp trong giang hồ, muốn triệt để bị diệt Niên Bang, Thiếu Lâm tự làm không được, Thái Nhất Đạo Môn đứng đầu đạo môn làm không được, Tạo Hóa Đạo Môn mới quật khởi cũng làm không được.

Đại Chu vương triều tập hợp tất cả lực lượng còn có thể làm được, trừ phi nhân hoàng Đại Chu bị điên, nếu không hắn tuyệt đối không động thủ với Niên Bang.

Bởi vì làm như vậy sẽ dẫn tới võ lâm Trung Nguyên chấn động, thậm chí làm cho Đông Tấn, Kim Trướng Hãn Quốc thừa dịp i Chu suy yếu mà hợp nhau tấn công.

Tô Tín lắc lắc đầu nói:

“Thật có lỗi, là ta nói sai, tai vạ đến nơi không phải Niên Bang, mà là Thu đàn Niên Bang các ngươi.”

Thần sắc Đổng Bất Nghi lạnh lẽo, ánh mắt âm trầm nhìn Tô Tín:

“Tiểu tử, ngươi nói có ý gì? Ngươi nói ta không giao thuế thủy vận và quyền giám sát Lục Phiến Môn ra, ngươi có thể làm ta đại họa lâm đầu sao?”

“Không phải ta làm cho ngươi đại họa lâm đầu, mà là Lục Phiến Môn sẽ làm ngươi đại họa lâm đầu.”

Tô Tín đứng dậy, trầm giọng nói:

“Đổng đường chủ, ngươi cũng biết chuyện xảy ra trên Giang Nam hội, dư nghiệt Ngô quốc nổi loạn tại Giang Nam đạo đã triệt để chọc giận triều đình, thậm chí một trong tứ đại thần bộ ‘ Cửu Ngự Cuồng Đao ’ Thiết Chiến cũng tự mình chạy tới đây.”

“Triều đình lần này đã quyết tâm trọng chỉnh Giang Nam đạo, ngươi là đường chủ Thu đàn chắc chắn cũng biết tình hình Tiêu gia, Tiêu gia bị Cổ Đông Lai nhìn chằm chằm vào, hiện tại Tiêu gia không dám có một chút động tác nhỏ nào, Thu đàn Niên Bang ngươi mạnh hơn Tiêu gia sao?”

Sắc mặt Đổng Bất Nghi hơi âm trầm, hắn đã sớm nghe nói qua chuyện của Tiêu gia, hiện tại Cổ Đông Lai đang canh chừng Tiêu gia, song phương bắt đầu giương cung bạt kiếm, cuối cùng Tiêu gia vẫn thỏa hiệp, võ giả Nguyên Thần Cảnh an ổn ở lại trong Tiêu gia không ra khỏi cửa.

Tô Tín tiếp tục nói:

“Nếu nói chuyện Giang Nam hội không có bóng dáng Tiêu gia là không thể nào, nói ra quỷ cũng không tin, cho nên lần này triều đình tức giận không nhỏ.”

“Thu đàn Niên Bang cũng như thế, những năm gần đây các ngươi thiếu nợ thuế thủy vận và khống chế quyền giám sát không có gì.”

“Nếu hiện tại các ngươi không buông việc trả thuế và quyền giám sát, xin hỏi Đổng đàn chủ ngươi có mục đích gì? Có phải những lâu thuyền ở bên ngoài đang vận chuyển đồ vật không được phép vận chuyển hay không?”

“Lớn mật!”

Đổng Bất Nghi tức giận quát một tiếng, khí thế hắn như núi lửa sắp bộc phát tại chỗ.

Đối mặt Đổng Bất Nghi nổi giận,Tô Tín lại thản nhiên nói:

“Đổng đàn chủ ngươi nên biết ta nói không phải không có chứng cớ.”

“Hiện tại ta ở nơi này nói rõ với ngươi mọi việc, nếu ngươi gian ngoan mất linh, nói không chừng tương lai sẽ đổi thành người khác a.”

“Triều đình không định động thủ với Niên Bang nhưng với một Thu đàn nho nhỏ, ta tin tưởng không cần triều đình ra tay, Lục Phiến Môn sẽ tự mình giải quyết.”

Hắn nói tới đây, ngữ khí Tô Tín nặng nề hơn trước:

“Huống hồ Lục Phiến Môn muốn đối phó cũng không phải Thu đàn, mà là Đổng đàn chủ ngươi!”

“Là ngươi không giao ra thuế má thủy vận, ngăn cản Lục Phiến Môn giám sát, cuối cùng náo vạch mặt, ngươi nói Niên Bang có thể vì ngươi mà cá chết rách lưới với triều đình hay không?”

“Ta tin tưởng trong Niên Bang sẽ có người giữ gìn ngươi nhưng chắc chắn sẽ có người bỏ đá xuống giếng, hơn nữa có không ít kẻ đang nhìn chằm chằm vị trí đàn chủ Thu đàn.”

“Mặc dù Niên Bang có vài phó bang chủ nhưng ai cũng biết rõ vị trí béo bở nhất chính là tứ quý đàn Xuân Hạ Thu Đông!”

“Đổng đàn chủ, ngươi nói vạn nhất ngươi xảy ra chuyện, Thu đàn vô chủ, các phó bang chủ trong Niên Bang sẽ nghĩ như thế nào? Những phó đàn chủ dưới tay ngươi sẽ nghĩ như thế nào?”

Đổng Bất Nghi mặt không biểu tình nhưng hắn thu hồi khí thế cường đại, dường như hắn biến thành lão nông bình thường.

Tô Tín cứ như vậy lẳng lặng nhìn ng Bất Nghi, hắn nói thật thật giả giả, kéo da hổ làm cờ, đánh cuộc tín nhiệm của Niên Bang với Đổng Bất Nghi.

Cho dù là thế lực võ lâm nào cũng có nội đấu, ngay cả Thiếu Lâm tự và Thái Nhất Đạo Môn được xưng thanh tịnh vô vi cũng giống như vậy.

Niên Bang là đệ nhất thiên hạ đại bang nội đấu càng lợi hại, hơn nữa căn nguyên nội đấu nằm ở chế độ phân quyền của Niên Bang, thậm chí Niên Bang nội đấu còn kịch liệt hơn các thế lực khác.

Nếu như không phải bang chủ Niên Bang có thể trấn áp tứ quý đàn, nói không chừng cả Niên có khả năng phân liệt.

Im lặng suốt nửa ngày, Đổng Bất Nghi mở miệng nói:

“Nếu quả thật như lời ngươi nói, triều đình cố ý muốn trọng chỉnh Giang Nam đạo, vì sao Lục Phiến Môn lại phái ngươi tới làm tổng bộ đầu Giang Nam đạo?”

“Nguyên Thần và Tiên Thiên, chênh lệch một bước như trời và đất, bọn họ phái ngươi tới Giang Nam đạo đảm nhiệm chức tổng bộ đầu, ta có cảm giác bọn họ không đủ thực lực, chuẩn bị ngựa chết xem thành ngựa sống.”

Tô Tín lắc lắc đầu nói:

“Có đôi khi thực lực cảnh giới không đại biểu tất cả.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK