Mục lục
Tối Cường Phản Phái Hệ Thống
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhìn thấy Hoàng Bỉnh Thành đáp ứng dứt khoát như vậy, ngay cả Duẫn Tịch cũng hoài nghi mình có làm sai không.

Bởi vì chuyện khác thường sẽ có quỷ dị, hắn không tin Hoàng Bỉnh Thành là tâm phúc Tô Tín sẽ không đầu hàng mình nhanh như vậy, nếu quả thật như vậy chứng minh Tô Tín mù mắt.

Hoàng Bỉnh Thành đáp ứng dứt khoát như vậy Duẫn Tịch không cần nghĩ nhiều, hắn nói:

“Kế tiếp còn phải điều động và an bài một phen, cần điều động tổng bộ đầu châu phủ tới các nơi.”

Duẫn Tịch đã chuẩn bị điều lệnh rõ ràng, mọi người xem xong sau đó ánh mắt đăm chiêu.

Duẫn Tịch gọi là điều lệnh đều nhắm vào đám người Lục Tục và bộ khoái của bọn họ.

Trên cơ bản bộ đầu cảnh giới Tiên Thiên của đám người Lục Tục sẽ bị điều đi không còn, lại điều bộ khoái cảnh giới Hậu Thiên cũng không ít.

Đám người Lục Tục tức giận không nhỏ nhưng Hoàng Bỉnh Thành vẫn áp chế bọn họ, không cho phép bọn họ phát tác.

Bởi vì ngày hôm qua bọn họ đã thương nghị với nhau, sẽ nghe Hoàng Bỉnh Thành, cho nên đám người Lục Tục có tức giận nhưng vẫn áp chế hoàn toàn, chuẩn bị chờ khi ra ngoài Hoàng Bỉnh Thành sẽ nói rõ.

Nhìn thấy không người dám phản đối, Duẫn Tịch lập tức mỉm cười và vỗ tay, nói:

“Kế tiếp giới thiệu hai vị này với mọi người, hai vị này chính là bộ khoái danh dự của Lục Phiến Môn.”

Duẫn Tịch vừa dứt lời, Giang Hạc Lưu và Nhạc Thanh Bình đều đi tới.

Bộ khoái danh dự chẳng khác gì môn khách của các thế lực, đều là loại lấy tiền làm việc.

Bộ khoái danh dự của Lục Phiến Môn còn không bằng những môn khách khí, những môn khách tối thiểu xem như gia nhập thế gia, mà bộ khoái danh dự không phải là bộ khoái của Lục Phiến Môn, cao hơn nữa chỉ hỗ trợ và thuê mà thôi.

Giang Hạc Lưu và Nhạc Thanh Bình cải trang thành nhân vật khác đi tới Giang Nam đạo, ngày bình thường cũng không có ma sát gì với Lục Phiến Môn, Duẫn Tịch đối ngoại nói hắn dùng tiền và nhân tình mời người đến tọa trấn cũng nói được thông.

Nhưng Duẫn Tịch biến bọn họ thành người Lục Phiến Môn chân chính thì quá giả, mặc cho ai nhìn cũng thấy sơ hở.

Tổng bộ đầu châu phủ không biết Giang Hạc Lưu dịch dung Đái Vạn Xuân nhưng khí thế Hóa Thần Cảnh đỉnh phong của hắn không thể ngụy trang được, phần đông tổng bộ đầu châu phủ rùng mình.

Có một Hóa Thần Cảnh đỉnh phong trợ giúp Duẫn Tịch, át chủ bài trong tay hắn còn mạnh hơn Tô Tín lúc trước.

Giang Hạc Lưu đi ra có mục đích tỏ thái độ sẽ trợ giúp Duẫn Tịch lập uy, nhìn thấy ánh mát mọi người kinh hãi thì Duẫn Tịch hài lòng.

“Vậy thì tốt, hôm nay nghị sự đến đây thôi, nhưng ta vừa đến Giang Nam đạo, ta còn không hiểu tình huống các châu phủ, chư vị ai muốn cẩn thận báo cáo với ta thì nên nói đi.”

Duẫn Tịch nói rất thản nhiên.

Ý của hắn rất rõ ràng, muốn đầu nhập vào ta thì lưu lại, chỗ tốt cái gì đó từ từ nói chuyện, sau này ngươi là dòng chính của ta.

Hắn vừa nói ra lời này nhiều người xoắn xuýt, không biết có nên lưu lại hay không.

Đám người Hoàng Bỉnh Thành không nói nhảm nhiều như thế, trực tiếp quay người rời đi.

Về phần những tổng bộ đầu châu phủ khác lề mề một lúc, bốn mươi người chỉ có hơn hai mươi người lưu lại.

Nhìn thấy cảnh tượng như vậy sắc mặt Duẫn Tịch biến thành âm trầm.

Hắn không nghĩ tới mình đã trở thành tổng bộ đầu Giang Nam đạo nhưng vẫn có nhiều người không biết điều như thế.

Kỳ thật Duẫn Tịch nên cảm thấy may mắn vì có hơn hai mươi người lưu lại, phải biết rằng lúc trước Tô Tín mới tới Giang Nam đạo không có kẻ nào đứng bên hắn a.

Kỳ thật hiện tại những người này cũng không nhắm vào Duẫn Tịch, đại bộ phận tổng bộ đầu châu phủ muốn bảo trì trung lập mà thôi.

Nếu như ngươi có thể bày ra thực lực cảu mình, không nói sánh bằng Tô Tín, tối thiểu không nên làm chúng ta ăn thiệt thòi, chúng ta khi đó cũng không làm trái ý ngươi.

Duẫn Tịch nha, hắn lý giải những người này chính là kẻ đứng về phía Tô Tín, chờ hắn tiếp nhận hơn hai mươi tên tổng bộ đầu thuần phục liền phân phó một bộ khoái tâm phúc và nói:

“Ghi nhớ tên của những người này, nhiệm vụ tháng tiếp theo ghi không hợp cách, giữ lại toàn bộ bổng lộc!”

Tên bộ khoái kia lập tức kinh ngạc, vội vàng nói:

“Nhưng đại nhân, toàn bộ không hợp cách có thể thực hiện nhưng bổng lộc cắt xén thế nào?”

“Từ xưa tới nay quy củ Lục Phiến Môn chính là hoàn thành nhiệm vụ sẽ ban thưởng cao hơn bổng lộc mỗi tháng, cho nên toàn bộ nhiệm vụ đối phương không hợp cách là lỗi nghiêm trọng, cắt xén chút bổng lộc có là gì?”

Duẫn Tịch nhìn hắn và nói:

“Chuyện đơn giản như thế còn cần ta dạy ngươi hay sao? Tùy tiện viết lý do vào đánh giá nhiệm vụ sau đó cắt đi, chuyện sau đó càng đơn giản, ngươi còn cần ta dạy hay sao, nếu làm không xong đừng theo ta nữa.”

“Vâng! Vâng! Thuộc hạ biết rõ.”

Tên bộ khoái vội vàng nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK