Cầm đầu là trung niên khí thế bất phàm, có thực lực Hóa Thần Cảnh đỉnh phong, chính là Cừu Bách Xuyên.
Tô Tín quay đầu lại đi, lạnh nhạt hỏi:
- Tổng bộ đầu Ba Thục đạo Cừu Bách Xuyên?
Cừu Bách Xuyên lạnh lùng nói:
- Chính là bổn quan, Tô bộ đầu, Ba Thục đạo có quy củ của Ba Thục đạo, cũng không đến phiên ngươi có thể hồ đồ!
- Ngươi huyên náo người người oán trách tại Ba Thục đạ, kết quả ta phải tới chùi đít cho ngươi, việc này là đạo lý gì?
Tô Tín nhìn Cừu Bách Xuyên, lạnh lùng nói:
- Cừu đại nhân đã quên một việc, ta chính là tuần sát sứ Lục Phiến Môn phái đến giám sát Ba Thục đạo, không phải cấp dưới của ngươi, ta muốn làm gì Cừu đại nhân ngươi không phối hợp cũng bỏ đi, ngươi ngăn cản ta ở nơi này, ngươi có ý gì?
- Phối hợp? Phối hợp ngươi làm loạn cả Ba Thục đạo hay sao?
Cừu Bách Xuyên lạnh lùng nói:
- Tô bộ đầu ở chỗ này uy phong lẫm lẫm đại khai sát giới, cuối cùng ngươi đi còn không phải ta ở lại chùi đít cho ngươi sao?
- Huống chi Tô bộ đầu ngươi là tuần sát sứ Lục Phiến Môn chứ không phải thủ hạ của Thục vương phủ a? Hiện tại ngươi lại giúp đỡ Thục vương làm việc, không biết còn tưởng rằng Lục Phiến Môn ta đã đầu nhập vào Thục vương đấy.
- Ah? Như vậy Cừu đại nhân ngươi có ý gì?
Tô Tín lạnh lùng nhìn Cừu Bách Xuyên, tuy Cừu Bách Xuyên không biết hắn muốn làm gì nhưng dáng vẻ hiện tại đã bị hắn bức ép nên ra tay ngăn cản.
Kế hoạch của mình sắp hoàn thành, ngươi sốt ruột có thể làm gì chứ?
Cừu Bách Xuyên lạnh lùng nói:
- Rất đơn giản, nếu Tô bộ đầu muốn tuần tra chuyện gì trong Ba Thục đạo, bổn quan sẽ phối hợp, thậm chí chuyên môn phái nhân thủ tới giúp ngươi, bổn quan cũng hi vọng Tô bộ đầu ngươi không nên quấy nhiễu võ lâm Ba Thục đạo.
Triệu chưởng môn Thanh Sơn kiếm phái vẫn còn khó hiểu nhìn hai người Tô Tín và Cừu Bách Xuyên, hắn thật sự không hiểu hai người này định làm cái gì.
Rõ ràng bọn họ mới là người Lục Phiến Môn, kết quả một muốn hợp nhất chính mình, một lại bỗng nhiên nổi điên bảo hộ chính mình, viẹc này tính toán là chuyện gì?
Hiển nhiên hai người này không đặt cảm xúc của chưởng môn tiểu thế lực tam lưu trong lòng.
Tô Tín cười lạnh nói:
- Cừu Bách Xuyên, ngươi nên hiểu rõ thân phận của mình trước khi nói lời này với ta!
- Ta là tuần sát sứ Lục Phiến Môn, ta muốn làm g, muốn đi đâu cũng không cần phải trải qua ngươi đồng ý.
- Nếu ngươi cảm giác ta nhiễu loạn võ lâm Ba Thục đạo, vậy ngươi có thể đi Lục Phiến Môn thành Thịnh Kinh tố cáo ta, chỉ cần đại nhân cấp trên thấy ta làm sai, hiện tại ta sẽ thu tay, ngươi thấy thế nào?
Cừu Bách Xuyên lập tức hừ lạnh một tiếng, nếu như tìm có thể giải quyết vấn đề, vị trí của Tô Tín ngươi tới từ nơi nào?
- Tô Tín, ta chỉ hỏi ngươi một câu, hôm nay ngươi có thu tay hay không?
Cừu Bách Xuyên lạnh lùng nói.
Hắn đã quen làm thổ hoàng đế tại Ba Thục, cũng lười giả vờ với Tô Tín, đơn giản mà thô bạo.
- Ngươi không thu tay, hôm nay ta sẽ ép ngươi thu tay lại!
Cừu Bách Xuyên hừ lạnh một tiếng, hắn cầm lấy hai thiết hoàn tối tăm lớn như đầu người.
Người Thục vương phủ và Thanh Thành kiếm phái đưa mắt nhìn nhau, hai vị này đều là người Lục Phiến Môn, kết quả một lời không hợp liền động thủ, việc này tính là gì?
Nhưng bọn họ cũng biết, hai người này đều là võ giả Hóa Thần Cảnh, một khi giao thủ nhất định thiên hôn địa ám, nếu ngộ thương bọn họ, đó mới là khóc không ra nước mắt.
Cừu Bách Xuyên dám động thủ với Tô Tín không phải vì hắn tự phụ, mà vì hắn tự tin.
Hắn làm thổ hoàng đế tại Ba Thục chi địa hơn hai mươi năm, từ trước đến nay đều nói một không hai, không được phép người khác đi khiêu khích, Tô Tín luận tư tịch Lục Phiến Môn hay võ đạo đều là hậu bối của hắn, đương nhiên càng không được.
Cho dù Cừu Bách Xuyên hắn không có chơi qua Nhân Bảng, lúc tuổi còn trẻ không chói mắt bằng Tô Tín hiện tại, nhưng hắn hắn có lòng tin tuyệt đối vào mình.
Tấn chức Hóa Thần Cảnh vài chục năm, hắn kẹt ở Hóa Thần Cảnh đỉnh phong lâu hơn mười năm, mặc dù không có tấn chức Dung Thần nhưng hắn chưa từng sợ ai trong Hóa Thần Cảnh đỉnh phong.
Cương khí quanh người Cừu Bách Xuyên tăng vọt, cương khí cuồng bạo và lực lượng thiên địa như ngưng tụ vào giữa Sinh Tử Hoàn của hắn, hai thiết hoàn tỏa ra ánh sáng chói mắt.
Chợt quát một tiếng, một hoàn của Cừu Bách Xuyên bay ra, nó trực tiếp rời tay bay đi.
Cừu Bách Xuyên ném ra hắc hoàn, mang từng sợi tơ hắc ám tối tăm và phân hóa ngàn vạn bao phủ Tô Tín!
Những hoàn ảnh này đều là thật thể, cũng không phải Cừu Bách Xuyên làm ra chướng nhãn pháp.
Hoàn ảnh ngàn vạn, Tô Tín như nhàn nhã dạo chơi trong đó, hắn bước ra mỗi bước, vô hình kiếm khí xuất hiện chung quanh, những xoắn giết những hoàn ảnh này.
Trên mặt Cừu Bách Xuyên lộ ra một tia ngạc nhiên, hắn cảm giác mình tuyệt đối đã có nhận thức mới về Tô Tín, không nghĩ tới hắn vẫn tính sai, thực lực Tô Tín còn mạnh hơn so với hắn tưởng tượng rất nhiều.