Nhưng dưới vô hình kiếm khí cuồng bạo, bàn long bị xé nát, hóa thành cương khí thuần túy nhất phân tán khắp hư không.
Tô Tín không có ý định cho Tiêu Hoàng bất cứ cơ hội nào, hắn trực tiếp giẫm chân cận thân, thân thể như cuồng phong, trong nháy mắt đã tới bên người Tiêu Hoàng, Tam Chỉ Đạn Thiên điểm ra, Phá Sát và Kinh Mộng tan rã vạn vật!
Trên thân Lưu Vân kiếm của Tiêu Hoàng phát ra tiếng gào thét, rốt cục sắc mặt Tiêu Hoàng biến hóa, lực lượng của Tô Tín lớn như vậy sao? Ngay cả Địa binh cũng không thể đỡ nổi hai chỉ của đối phương?
Từ lần trước Tô Tín sử dụng Thiên Địch tại Ngô Đồng Sơn, hai chỉ Phá Sát và Kinh Mộng trong Tam Chỉ Đạn Thiên đã siêu việt 100% độ thuần thục, cũng phát triển lên cao hơn..
Môn vũ kỹ độ thuần thục 100% chỉ là lực lượng sánh ngang người sánh chế vũ kỹ, cũng là lực lượng cực hạn của Tô Tín.
Ví dụ như Tô Tín có một môn vũ kỹ độ thuần thục đạt tới 100%, như vậy tu vi bản thân Tô Tín đã sánh ngang người khai sáng, hắn cũng có thể tạo thành uy năng giống như đúc Tô TÍn.
Một chỉ Thiên Địch cuối cùng trong Tam Chỉ Đạn Thiên không phải Tô Tín hối đoái trong hệ thống, mà là bản thân hắn lĩnh ngộ, thậm chí hoàn toàn khác Bạch Sầu Phi trong nguyên tác, đây chính là một chỉ Thiên Địch thuộc về Tô Tín.
Cho nên lĩnh ngộ ra một chỉ này, ngay cả Phá Sát và Kinh Mộng của Tô Tín cũng đã vượt qua hạn chế 100% độ thuần thục, đạt tới cảnh giới hoàn toàn mới.
Hiện tại cho dù Bạch Sầu Phi đến thế giới này, cho hắn và Tô Tín tu vi Hóa Thần Cảnh đỉnh phong, hai người bọn họ đồng thời sử dụng Phá Sát và Kinh Mộng đối công thì người thắng sẽ là Tô Tín.
Việc này đã siêu việt cực hạn Tam Chỉ Đạn Thiên, Tiêu Hoàng lui từng bước về phía sau, Tô Tín thi triển Bất Tử Ấn Pháp, dẫn dắt khí cơ và quấn quít hắn không thả, sau khi qua hơn mười chiêu, Tiêu Hoàng trực tiếp bị áp chế tới cực điểm, không cẩn thận đánh một đạo kiếm khí về phía Tô Tín, hắn phun ra một ngụm máu tươi.
Sắc mặt người Tiêu gia thay đổi, Tiêu Hoàng thu kiếm về phía sau, long ngâm gào thét nhưng lại không phải tiến công, mà giống như thần long bãi vĩ chém một kiếm ép Tô Tín lui lại, thân thể hắn nhanh chóng lui về phía sau.
Dùng kiêu ngạo của Tiêu Hoàng sẽ không nói hai chữ nhận thua, cho nên hắn cũng chỉ có thể lui, dùng hành động của mình nhận thua.
Nhưng chỉ cần hắn không hô nhận thua, Tô Tín sẽ không buông tha hắn như vậy.
Tô Tín nắm Thâu Thiên cung trong tay, đứng nghiêm, giương cung, cài tên, bắn!
Mũi tên xé gió, trong nháy mắt xé rách hư không, trực tiếp bắn thẳng vào ngực Tiêu Hoàng.
Hai tay Tiêu Hoàng kết ấn, long ngâm gào rú, một ấn đánh xuống song long giận dữ, trực tiếp bắn nát Thương Tâm Tiểu Tiễn của Tô Tín.
Hắn ngăn cản một tiễn của Tô Tín nhưng không thể ngăn cản một tiễn thứ hai của Tô Tín.
Hai tên bắn một lượt, mũi tên xé gió vang lên bên tai Tiêu Hoàng, Lưu Vân kiếm trong tay hắn xuất hiện một cầu vồng, bóng kiếm giống như hình rồng va chạm với Thương Tâm Tiểu Tiễn, có thể ngăn cản mũi tên, nhưng kình lực cường đại xâm nhập thân thể, lúc này Tiêu Hoàng phun ra một ngụm máu tươi.
Tuy Tiêu Hoàng miễn cưỡng ngăn cản mũi tên này nhưng lại có mũi tên khác bắn vào hậu tâm của Tiêu Hoàng!
Tiêu Hoàng không ngăn được một mũi tên này, vào lúc này mũi tên hình rồng nổ tung, nó va chạm với Thương Tâm Tiểu Tiễn, cả hai cùng nổ tung trên không trung.
Tiêu Vô Lãnh cầm Liệp Long Cung trong tay và lạnh lùng nói:
- Ván này chúng ta thua.
Một đám võ giả Tiêu gia đều im lặng không nói, với tư cách là người mạnh nhất trong thế hệ trẻ Tiêu gia, Tiêu Hoàng cũng là thiếu chủ Tiêu gia nhưng bây giờ thua trong tay Tô Tín, mọi người đã cảm thấy chuyện này bình thường, lại cảm thấy rất vô lý.
Cảm thấy bình thường là vì mặc dù Tiêu Hoàng có phần đông ánh sáng thân phận gia trì, hơn nữa hắn còn là thiếu chủ Tiêu thị, nhưng nếu luận danh tiếng giang hồ thì Tô Tín còn lớn hơn hắn nhiều.
Nhưng cho dù như vậy, nhìn thấy thiếu chủ bại trong tay Tô Tín thì bọn họ thực sự khó tiếp nhận, chuyện này làm bọn họ cảm giác mình thấp hơn Tô Tín trước mặt một đầu.
Kỳ thật bọn họ suy nghĩ như thế cũng rất bình thường, đây cũng là nguyên nhân rất nhiều cường giả trên giang hồ rõ ràng có thực lực cường đại nhưng không dám động thủ với người khác.
Danh lợi động nhân tâm, ai cũng muốn leo lên Địa Bảng, danh dương giang hồ nhưng vạn nhất thua thì sao?
Nếu ngươi không giao thủ với người khác, ngươi còn có thể bảo trì và uy danh, bảo trì cảm giác thần bí nhất định.
Nhưng một khi ngươi động thủ và bản thân bị thua, như vậy rất thú vị đấy, sẽ giống như Tiêu Hoàng hiện tại, ngay cả người một nhà Tiêu gia cũng cảm thấy thất vọng về hắn.
Khi võ giả đạt tới cảnh giới nhất định có thể không động thủ liền không động thủ, nếu không ngươi thua một trận sẽ ném đi tất cả uy vọng tích lũy trong rất nhiều thời gian.
Tô Tín đánh thắng trận này nhưng ai cũng biết rõ trận chiến kế tiếp là mấu chốt.
Tô Tín ngươi mạnh không giả, thủ hạ võ giả Hóa Thần Cảnh dưới trướng của ngươi rất mạnh sao?
Tiêu gia bọn họ lại khác, chỉ cần là võ giả Hóa Thần Cảnh xuất thân Tiêu gia sẽ không có kẻ phàm tục, tối thiểu so với những võ giả Hóa Thần Cảnh xuất thân tiểu tông môn quả thực là cách biệt một trời một vực.
Dưới trướng Tô Tín có rất nhiều võ giả Hóa Thần Cảnh xuất thân tiểu tông môn, căn bản không đáng để lo.
Về phần Lý Phôi là tâm phúc, quyền tổng bộ đầu Giang Nam đạo, hắn trừ là tâm phúc của Tô Tín thì có gì kỳ lạ? Hạng người vô danh mà thôi.