Giác Nghiêm rút Trảm Mã đao sau lưng ra, phật quang cùng sát khí hoà lẫn vào nhau vô cùng tà dị.
Bế quan tiềm tu vài năm trong Thiếu Lâm tự, hiện tại Giác Nghiêm đã mạnh hơn trước vài lần.
Hiện tại hắn đã đến cảnh giới Hóa Thần Cảnh đỉnh phong, chỉ cần hắn có thể giết Tô Tín, diệt trừ tâm ma, phóng thích nộ niệm, vậy hắn liền có thể nếm thử trùng kích Dung Thần Cảnh.
Vài tên võ giả Thiếu Lâm tự thấy thế cũng đứng sau lưng Giác Nghiêm đi về hướng Tô Tín.
Bọn họ không có khả năng bỏ mặc Giác Nghiêm một mình động thủ với Tô Tín.
Ánh mắt Tô Tín lộ ra một tia sát cơ, tay cầm Phi Huyết Kiếm.
Đây là thời điểm hắn giải quyết ân oán với người Thiếu Lâm, hiện tại không thể nghi ngờ chính là một cơ hội rất tốt.
Đám người đang xem cuộc chiến cũng lắc đầu, Thiếu Lâm tự vẫn như cũ, thói quen lấy nhiều khi ít, hết lần này tới lần khác người ta còn tìm cho mình lý do không tệ.
Lô gia Lô Uyển Đình cũng cau mày, lúc trước Tô Tín dốc sức chiến đấu đấu với trăm võ giả cùng giai cũng làm cho nàng ái mộ Tô Tín, Hóa Thần và Tiên Thiên có khác biệt như trời và đất, Hóa Thần Cảnh lấy một địch trăm là chuyện đầm rồng hang hổ, thậm chí lấy một địch mười cũng khó có khả năng.
Nhìn thấy song phương giương cung bạt kiếm, lúc này hơn khí tức mười tên võ giả Hóa Thần Cảnh bộc phát và đứng sau lưng Tô Tín.
Bọn họ chính là đệ tử Thiết gia Thiết Vô Tình, Thiết Vô Thanh, còn có một chút bộ đầu Lục Phiến Môn đứng bên phía Thiết gia.
Tô Tín nói như thế nào cũng là người Thiết gia, hiện tại Lục Phiến Môn bảo trì trung lập, bọn họ đương nhiên sẽ đứng cùng một chỗ, Thiếu Lâm tự muốn lấy nhiều khi ít, bọn họ có thể bỏ mặc?
Thiết Vô Tình lạnh lùng nói:
- Hòa thượng Thiếu Lâm tự, thực cho rằng Lục Phiến Môn không người hay sao? Muốn lấy nhiều khi ít? Tốt, các ngươi muốn chiến, chúng ta sẽ tranh tài với các ngươi một hồi, thuận tiện lĩnh giáo công phu của các cao tăng Thiếu Lâm tự một phen.
Thiết Vô Tình vừa nói ra lời này, các hòa thượng Thiếu Lâm tự cau mày, Cơ Ngôn Hằng ở phía sau bọn họ sốt ruột hô lớn:
- Các vị đại sư, đại cục làm trọng, đại cục làm trọng ah!
Đương nhiên người Thiếu Lâm tự cũng biết đại cục làm trọng, người Lục Phiến Môn Thiết gia đứng ra, nếu một khi bọn họ động thủ sẽ là đại chiến, đến lúc đó thắng bại không biết, ai đi giúp Cơ Ngôn Hằng tranh đoạt Nhân Hoàng kiếm?
Lúc này Giác Nghiêm ngẫng đầu lên, khí huyết sát trên người bị hắn đè xuống không ít, hắn nói với các tăng nhân Thiếu Lâm tự:
- Các vị sư huynh sư đệ, các ngươi đi giúp thái tử điện hạ tranh đoạt Nhân Hoàng kiếm đi, ân oán giữa ta và Tô Tín, chúng ta một mình giải quyết.
Các tăng nhân Thiếu Lâm tự khác nhìn nhau sau đó gật đầu đồng ý.
Bọn họ rất có lòng tin vào thực lực Giác Nghiêm, Giác Nghiêm sẽ không thua trận chiến này.
Trong Thiếu Lâm tự, võ tăng Hóa Thần Cảnh La Hán đường, Giác Nghiêm không thể nghi ngờ là người có thực lực mạnh nhất.
Hơn nữa trải qua chuyện của Tô Tín, Giác Nghiêm bị thủ tọa La Hán đường Huyền Minh dẫn về chùa bế quan tu hành, thực lực Giác Nghiêm cũng tăng lên rất lớn, đạt tới Hóa Thần Cảnh đỉnh phong.
Bọn họ là sư huynh đệ với Giác Nghiêm, ngày bình thường khẳng định có chút luận bàn, bọn họ xem ra, hiện tại Giác Nghiêm chỉ thiếu một chiến tích đủ lớn, nếu không hắn thậm chí có thể giống như Niên Bang Đổng Bất Nghi và Thất Hùng Hội Đái Mạc Ngôn, dùng thực lực Hóa Thần Cảnh leo lên Địa Bảng.
Vài tên tăng nhân âm trầm truyền âm cho Giác Nghiêm, bảo hắn lưu tính mạng của Tô Tín.
Ngươi có thể trọng thương Tô Tín, cũng có thể phế Tô Tín, nhưng tốt nhất không nên giết Tô Tín.
Phải biết rằng nơi này chính là thành Thịnh Kinh, tổng bộ Lục Phiến Môn, Tô Tín là đệ tử Thiết gia bồi dưỡng trọng điểm.
Người Thiết gia nổi danh bao che khuyết điểm, ngươi giết Tô Tín ở nơi này, khó bảo toàn người Thiết gia sẽ không xuất thủ, thậm chí vạn nhất Thiết Ngạo ra tay, bọn họ sẽ không thể rời khỏi thành Thịnh Kinh.
Tuy Thiếu Lâm tự bá đạo nhưng cũng không cường thế đến cùng, làm người nên lưu một đường mới tốt.
Giác Nghiêm gật đầu đáp ứng, nhưng là không biết hắn nghe lọt hay không.
Tô Tín nói với đám người Thiết Vô Tình:
- Đa tạ thất ca và các vị, nếu cao tăng Thiếu Lâm tự đã muốn một trận chiến, tại hạ sẽ phụng bồi tới cùng.
Đám người Thiết Vô Tình nhìn nhau và gật gật đầu, đồng thời lui về phía sau.
Thiếu Lâm tự có lòng tin vào Giác Nghiêm, đồng thời người Lục Phiến Môn cũng có lòng tin vào Tô Tín.
Dù sao chiến tích của Tô Tín từ khi hắn xuất đạo tới nay đều là những trận huyết chiến, cho dù hiện tại trở thành Hóa Thần Cảnh, hắn cũng không ăn thua thiệt khi đối mặt võ giả cùng giai.
Vài tên tăng nhân Thiếu Lâm tự lập tức tách ra, cùng nhau triền đấu với anh linh chiến tướng, từng bước đi về hướng Nhân Hoàng kiếm.
Dù sao anh linh chiến tướng chỉ là anh linh chiến tướng, thực lực như nhau, mà võ giả Hóa Thần Cảnh lại có mạnh có yếu, không thể nghi ngờ người Thiếu Lâm tự rất mạnh, trực tiếp áp chế những anh linh chiến tướng và tới gần Nhân Hoàng kiếm.
Các hoàng tử nhìn thấy tình thế không tốt, lúc này cũng bất chấp thăm dò và xem cuộc vui, vội vàng bảo tất cả võ giả Hóa Thần Cảnh dưới trướng xông lên.