Đám người Yến Trọng Hằng mang theo không ít người tới đây, có vài võ giả Tiên Thiên, vừa vặn hôm nay mình mượn bọn chúng khai đao.
“Ta cũng biết chủ ý của các ngươi, cũng không cần nói nhảm nữa, vừa vặn các ngươi dẫn tới không ít người, đánh với ta một hồi đi, đánh thắng ta, Mạnh Thanh Trạch ta sẽ lập tức rời khỏi thành Thương Sơn, lệnh bài của Yến tiểu thư cũng giao ra.”
“Nhưng nếu như các ngươi đánh thua, vậy thì đừng có lải nhải nữa, nhanh cút về nhà đi, có dám hay không?”
Nghe được Tô Tín nói như thế đám người Yến Trọng Hằng lập tức đông tâm.
Có thể một trận chiến giải quyết Mạnh Thanh Trạch còn liên quan tới Yến Khuynh Tuyết thì đương nhiên quá tốt, cho dù ngày hôm qua Mạnh Thanh Trạch có thể đánh bại Yến Trọng Hằng nhưng không đại biểu cái gì cả.
Yến Trọng Hằng vừa mới đột phá Tiên Thiên Khí Hải Cảnh chưa tới nửa năm, dưới trướng bọn họ có võ giả Tiên Thiên còn mạnh hơn Yến Trọng Hằng quá nhiều.
Yến Trọng Hằng lúc này nhìn chằm chằm vào Yến Khuynh Tuyết: “Tiểu muội, hắn nói chuyện ngươi có thể nhận hay không? Đừng có chờ chúng ta đánh bại hắn, kết quả các ngươi lại quỵt nợ.”
Yến Khuynh Tuyết thản nhiên nói: “Mạnh công tử nói đại biểu cho ta.”
Yến Khuynh Tuyết rất tín nhiệm thực lực Tô Tín, huống hồ nàng hiện tại đã đặt cược lên người Tô Tín, dù cho đánh bạc thì nàng cũng đánh bac Tô Tín sẽ thắng.
Yến Trọng Hằng cười lạnh nói: “Vậy là tốt rồi, như vậy chúng ta có thể bắt đầu.”
Tô Tín khoát khoát tay nói: “Không vội, đi ra bên ngoài trước đã, nơi này không phải nơi có thể động thủ, phá hư khách sạn của người ta thì không hay.”
Chưởng quầy khách sạn đang trốn ở một bên không dám nói gì lại âm thầm cảm kích Tô Tín.
Đây mới là phong độ mà cường giả Nhân Bảng nên có ah, thời điểm này vẫn suy nghĩ vì tiểu nhân vật như hắn, dáng vẻ này nhìn đám người Yến Trọng Hằng không khác gì thổ phỉ, lúc đi vào còn đạp tung cửa khách sạn.
“Bên ngoài thì bên ngoài, chúng ta đi.”
Yến Trọng Hằng vung tay lên, hắn mang người rời khỏi khách sạn.
Trên con đường dài bị thanh lý một đoạn rộng trăm trượng, đầy đủ bọn họ thi triển.
Yến Kế Hằng nói trước: “Người của ta lên trước.”
Yến Trọng Hằng cười ha hả nói: “Nếu như thập tam đệ muốn lên thì ta sẽ nhường.”
Ngày hôm qua hắn đã giao thủ với Tô Tín cho nên biết rõ thế nào là khủng bố.
Hơn nữa Trương Nghiễm thủ hạ của hắn còn không nắm chắc thắng Tô Tín, Yến Kế Hằng muốn xung phong thì hắn cầu còn không được.
“Chung thúc, xem ngươi rồi.”
Yến Kế Hằng nói với tráng hán bên cạnh mình.
Tên tráng hán kia ước chừng bốn mươi tuổi, sau lưng còn cõng một thanh quỷ đầu đao to lớn, nhìn nó cương mãnh tới cực điểm.
“Công tử ngươi yên tâm, Nhân Bảng thì thế nào? Nếu không phải Chung Cuồng ta lớn tuổi, nói không chừng cũng có thể bước vào Nhân Bảng a.”
Tráng hán tên Chung Cuồng cười to.
Đám người bên ngoài nhìn tâấy Chung Cuồng ra tay liền hưng phấn không nhỏ.
Chung Cuồng người cũng như tên, hắn cực kỳ cuồng vọng.
Cho dù hắn cuồng vọng nhưng đúng là có tư cách cuồng vọng.
Chung Cuồng bài danh hai mươi lăm trên phong vân bảng, hắn còn cao hơn Trương Nghiễm hai vị trí.
Hơn nữa tiến vào top ba mươi phong vân bảng cũng không dễ dàng khiêu chiến bài danh cao hơn, mỗi ngày chỉ chờ người khác khiêu chiến bọn họ, sau đó ngồi đợi lấy tiền là đủ.
Nhưng Chung Cuồng không giống, mỗi tháng hắn sẽ chủ động khiêu chiến võ giả cao hơn, tuy mỗi lần sẽ tổn thất rất nhiều tiền tài nhưng hắn vẫn không thèm quan tâm.
Một là cường giả Nhân Bảng trẻ tuổi, một là võ giả Tiên Thiên bài danh phong vân bảng lâu năm, là cuồng nhân chiến đấu, hai người bọn họ đại chiến rất đáng xem.
Chung Cuồng cười lạnh đi tới, hắn rút quỷ đầu đao trên vai ra, khí thế toàn thân biến thành cuồng bạo.
Nói thật hắn không đặt võ giả Nhân Bảng vào trong mắt.
Hắn cho rằng tại sao triều đình hạn chế tuổi tiến vào Nhân Bảng chứ? Việc này với tán tu và võ giả tiểu môn tiểu phái như bọn họ là hành vi không công bằng.
Những võ giả đại môn phái tập võ từ nhỏ, có danh sư dạy bảo, còn có đại lượng dược liệu cung cấp, khởi điểm khẳng định cao hơn so với bọn họ.
Nếu Nhân Bảng làm thành như Địa Bảng, chỉ có thực lực đầy đủ là lên bảng, vậy Chung Cuồng hắn cũng có tư cách bài danh Nhân Bảng a.
“Tiểu tử, hôm nay ta muốn xem võ giả Nhân Bảng như ngươi mạnh ở điểm nào.”
Chung Cuồng quát lớn, hắn lập tức lao tới gần Tô Tín như trâu điên động đực.
Mỗi khi hắn bước một bước, khí thế trên người sẽ mạnh hơn một phần, lực lượng dưới chân hắn còn dẫm nát cả đá lót đường, sau khi vượt qua mười bước chân, đường đi dưới chân hắn tan nát thành mảnh nhỏ..