Mục lục
Tối Cường Phản Phái Hệ Thống
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tô Tín một nhìn thấy những tin tức này thì hắn hiểu ra, Cơ Ngôn Tú và Ôn Dục đây bị những tông môn võ lâm này đùa giỡn.

Đại bộ phận tông môn võ lâm đều đứng xa nhìn bọn họ, hiện tại thật vất vả có mấy tông môn võ lâm theo chân hợp tác với bọn họ, đương nhiên Ôn Dục và Cơ Ngôn Tú không ngừng thu vào dưới trướng, thậm chí xuất ra các loại tài nguyên triều đình cấp cho lung lạc đối phương.

Nhưng đối với những tông môn này mà nói, hành vi của đám người Cơ Ngôn Tú chính là coi tiền như rác.

Dù sao ngày bình thường Cơ Ngôn Tú bảo bọn họ xuất lực thì bọn họ qua loa, hơn nữa bọn họ cũng không có nói quyết định chính thức gia nhập Thục vương phủ hay không.

Còn bọn họ nói cái gì chờ Cơ Ngôn Tú khởi sự tại Ba Thục thì bọn họ nhất định phụ họa, như vậy càng là trò cười.

Nhân hoàng Đại Chu Cơ Hạo Điển còn chưa có chết đâu, lại nói cho dù Cơ Hạo Điển băng hà, như vậy vài huynh đệ có năng lực tranh đoạt ngôi vị hoàng đế của Cơ Ngôn Tú cũng không cho phép Cơ Ngôn Tú ngồi trên đầu bọn họ.

Ngược lại khi đó Cơ Ngôn Tú thật sự ngu ngốc tới mức khởi sự, ngươi xem bọn họ dám đánh ai trước?

Cơ Ngôn Tú hừ lạnh nói:

- Ngươi nói phải làm sao bây giờ? Hiện tại chỉ có mấy nhà có khả năng đầu nhập vào chúng ta nhất, nếu như chúng ta không lung lạc những nhà này, đoán chừng Thục vương phủ của chúng ta biến thành người cô đơn tại Ba Thục đạo.

Tô Tín lắc lắc đầu nói:

- Thục vương điện hạ, ngươi còn không rõ ah, một mặt thi ân chỉ có thể làm cho người khác cảm giác ngươi mềm yếu, triệt để xem ngươi thành kẻ coi tiền như rác.

- Hơn nữa loại phương pháp này đặt ở nơi nào cũng có thể, nhưng đặt ở Ba Thục đạo lại không được.

- Những tông môn võ lâm Ba Thục đạo an nhàn quá lâu, bọn họ căn bản sẽ không có suy nghĩ rời khỏi Ba Thục đạo, cho dù ngươi cho bọn họ nhiều chỗ tốt hơn nữa, bọn họ cũng không chính thức đầu nhập vào ngươi.

Ánh mắt Tô Tín lộ ra một tia hàn quang.

- Cho nên hiện tại vì kế hoạch hôm nay cũng chỉ có giết! Giết tới mức bọn chúng sợ, giết bọn chúng không dám không đầu nhập vào ngươi, làm cho bọn chúng biết rõ tại Ba Thục đạo nếu không phải đầu nhập vào Thục vương điện hạ ngươi, như vậy liền chỉ có một con đường chết!

Cơ Ngôn Tú và Ôn Dục lập tức hít sâu một hơi, Tô Tín thật dám nói lời này, chỉ bằng chút lực lượng của bọn họ có khả năng giết các tông môn võ lâm Ba Thục đạo tới mức này hay sao? Ngươi sẽ không sợ toàn bộ Ba Thục đạo liên hợp cùng phản kháng ngươi hay sao?

Bởi vì cái gọi là quan bức dân phản, mặc kệ ngươi là người triều đình cũng thế, hay những tông môn nhất lưu đỉnh cấp cũng được, cho dù Ba Thục Kiếm Các ra tay, bọn họ cũng dám đánh cược, chớ nói chi là một Thục vương phủ của Cơ Ngôn Tú.

Xem hiểu suy nghĩ trong lòng hai người, Tô Tín nói:

- Nếu Thục vương điện hạ và Ôn công công nguyện ý tin tưởng ta, nên để cho ta làm, hơn nữa dựa theo ta nói xử lý, thành bại hay không phải xem ý hai vị.

Nếu như lời này là người khác nói, vậy bọn họ nhất định sẽ hoài nghi, dù sao bọn họ không phải ngu ngốc làm ra chuyện tự hủy trường thành.

Nhưng vấn đề là người đưa ra kế hoạch chính là Tô Tín, chỉ bằng Tô Tín làm mọi việc tại Giang Nam đạo thì không ai cho rằng hắn là kẻ ngu ngốc.

Ôn Dục đưa ánh mắt nhìn Cơ Ngôn Tú, hắn chỉ là tổng quản Thục vương phủ, tuy hắn bình thường có thể giúp đỡ Cơ Ngôn Tú nghĩ kế nhưng đưa ra quyết định cuối cùng vẫn là Cơ Ngôn Tú làm chủ.

Tuy Cơ Ngôn Tú ngày bình thường có vẻ bình thường, nhưng đến thời điểm này hắn vẫn quyết đoán.

Nhìn Tô Tín, Cơ Ngôn Tú trầm giọng nói:

- Lúc này bổn vương tin tưởng ngươi, nếu ngươi có thể giúp bổn vương đứng vững bước chân tại Ba Thục đạo, đồng thời ta cí thể dùng lực lượng Thục vương phủ giúp ngươi đối phó Lục Phiến Môn Ba Thục đạo.

- Nhưng ta hi vọng ngươi ngàn vạn đừng cho bổn vương thất vọng mới được, bằng không cho dù ngươi là danh nhân của Lục Phiến Môn, tổng bộ đầu một đạo, bổn vương tuyệt đối sẽ làm ngươi hối hận.

Tô Tín cười cười nói:

- Xin Thục vương điện hạ yên tâm, Tô Tín ta luôn luôn là người nói lời giữ lời, huống chi ta gài bẫy ngươi cũng không có chút chỗ tốt nào cả.

- Kỳ thật Lục Phiến Môn Ba Thục đạo cũng coi là địch nhân của Thục vương điện hạ, nếu chuyện này thành công, ngươi chiếm tiện nghi còn lớn hơn ta đấy.

Cơ Ngôn Tú gật gật đầu, đây cũng là nguyên nhân hắn nguyện ý hợp tác với Tô Tín.

Trước kia Tô Tín không có tiếp xúc với hoàng tử Đại Chu, sau lưng hắn là Thiết gia tuyệt đối bảo trì trung lập trong Đại Chu, cho nên Tô Tín cố ý chạy tới gài bẫy Thục vương hắn là không có ý nghĩa.

Đúng như lời Tô Tín nói, kỳ thật tổng bộ đầu Lục Phiến Môn Ba Thục đạo tổng Cừu Bách Xuyên cũng là địch nhân của hắn.

Thiết gia trên triều đình bảo trì trung lập không có đứng thành hàng, nhưng Lưu Phượng Vũ lại đứng thành hàng, sau lưng của hắn chính là thiên tài võ đạo hoàng thất Đại Chu Thái vương Cơ Ngôn Thành.

Cừu Bách Xuyên là huynh đệ kết nghĩa với Lưu Phượng Vũ, kỳ thật hắn cũng tính là người Thái vương.

Phải biết rằng Cơ Ngôn Tú đến Ba Thục nhiều năm như vậy, thái độ của Cừu Bách Xuyên cũng không cung kính với hắn.

Cơ Ngôn Tú có chuyện cầu đến trên đầu Cừu Bách Xuyên, Cừu Bách Xuyên cũng trực tiếp cự tuyệt, hoặc lá mặt lá trái, nhưng Cơ Ngôn Tú lại không có chút biện pháp nào.

Tô Tín nhú chắp tay nói:

- Thục vương điện hạ, ngươi tạm thời cho ta mượn Ôn công công dùng một chút, cũng giao lực lượng Thục vương phủ cho Ôn công công chưởng quản là tốt rồi.

Cơ Ngôn Tú gật gật đầu đồng ý, Tô Tín cũng xem như thức thời, cho dù hắn không nói thì Cơ Ngôn Tú cũng xếp Ôn Dục vào.

Dù sao Tô Tín là người người, Cơ Ngôn Thành sẽ lo lắng khi giao lực lượng Thục vương phủ cho hắn chưởng quản.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK