- Chúng ta đi!
Nói xong, Cơ Ngôn Hạo trực tiếp dẫn theo đám người Đái Mạc Ngôn rời đi.
Cơ Ngôn Dự thở ra một hơi, chắp tay nói với Tô Tín:
- Đa tạ Tô đại nhân viện thủ, nếu không phải các ngươi tới kịp thời, chỉ sợ thủ hạ của ta và Xích Dương Hoa đều mất đi, chờ sau khi rời khỏi Côn Luân bí cảnh, bổn vương sẽ cảm tạ.
Lúc này Tô Tín lại vung tay lên nói:
- Dường như Tương vương điện hạ đã hiểu lầm a? Xích Dương Hoa là của chúng ta, từ lúc nào thành của ngươi?
Cơ Ngôn Dự lập tức trợn mắt há hốc mồm, Tô Tín có ý gì? Đen ăn đen?
Hắn vội vàng nói:
- Tô đại nhân, nhưng ta phát hiện Xích Dương Hoa trước, ta cũng đã chuẩn bị ngắt lấy, Cơ Ngôn Hạo mới bỗng nhiên tới muốn cướp đoạt.
Tô Tín nhún nhún vai nói:
- Việc này có quan hệ gì với chúng ta? Dùng thực lực các ngươi khẳng định không giữ được Xích Dương Hoa, nếu chúng ta không tới, Xích Dương Hoa sẽ bị Cơ Ngôn Hạo cướp đi.
- Cho nên có thể nói chúng ta cướp đoạt Xích Dương Hoa trong tay Cơ Ngôn Hạo, cũng không có chút quan hệ gì với Tương vương điện hạ.
Tô Tín nói là ‘ chúng ta ’, hiển nhiên hắn chuẩn bị liên hợp đám người Lục Phiến Môn và Long Vũ quân nuốt lấy Xích Dương Hoa.
Dùng Xích Dương Hoa làm tài liệu có thể luyện ra đan dược cần thiết cho võ giả Nguyên Thần Cảnh, cũng là đan dược cao cấp giống như Đại Hoàn đan.
Xích Dương Hoa lớn như vậy có thể luyện ra bao nhiêu đan dược? Chỉ sợ hơn mười khỏa ah.
Đối mặt với thứ trân quý như vậy, tên tuổi một hoàng tử như Cơ Ngôn Dự không thể trấn được bọn họ.
Người Thiết gia và mấy vị Long Vũ quân lập tức bừng tỉnh đại ngộ, ẩn ẩn vây quanh.
Vừa rồi bọn họ không dám tranh đoạt với hai hoàng tử Cơ Ngôn Dự cùng Cơ Ngôn Hạo, hai người bọn họ cộng lại có tám tên võ giả Hóa Thần Cảnh, hơn nữa có thân phận hoàng tử nên không ai dám đoạt.
Nhưng hiện tại xảy ra chuyện này, Tô Tín liên hợp người Long Vũ quân cùng Lục Phiến Môn với nhau, cũng hoàn toàn áp chế Cơ Ngôn Hạo rời đi, một Cơ Ngôn Dự không thể trấn được bọn họ.
Cơ Ngôn Dự nhìn đám người Tô Tín, trong nội tâm tức giận nhưng không thể làm gì.
Trước mặt lợi ích, tên tuổi một hoàng tử Đại Chu của hắn không thể trấn được bọn họ, huống chi những người này đều bảo trì trung lập, mục tiêu chủ yếu của mình đi vào Côn Luân bí cảnh chính là vì cướp lấy Nhân Hoàng kiếm, nếu bởi vì một bảo vật mà đắc tội bọn họ, bị bọn họ ngáng chân vào thời điểm cướp đoạt Nhân Hoàng kiếm, vậy được không bù mất.
Cho nên Cơ Ngôn Dự cắn răng nói:
- Chúng ta đi!
Dứt lời, hắn trực tiếp dẫn thủ hạ rời đi.
Người Vương gia bên này, Vương Thế Phong dùng ánh mắt phức tạp nhìn Tô Tín.
Nhớ ngày xưa ở trên Giang Nam hội, thực lực Tô Tín vẫn tương tự với hắn.
Kết quả hiện tại Tô Tín đã là Hóa Thần Cảnh võ đạo tông sư, cường giả uy chấn một phương trong Lục Phiến Môn, đã có thể tranh phong với những cường giả thế hệ trước.
Mà bây giờ trong Nhân Bảng, những tốp mười Nhân Bảng ngày xưa đều trùng kích Nguyên Thần Cảnh.
Lâm Trường Hà, Hà Hưu, Tiêu Hoàng, Tô Tín đã đột phá tới Hóa Thần Cảnh, ‘ Hỏa Vực Ma Thần ’ Diễn Na La đã sớm đạt tới nửa bước Nguyên Thần Cảnh, đột phá chỉ là vấn đề thời gian.
‘ Xích Tùng Chân Nhân ’ Phong Lâm Tử đoạn thời gian trước cũng bắt đầu bế quan, chờ sau khi hắn xuất quan, đoán chừng đã có thể đột phá đến Hóa Thần Cảnh.
Nghĩ tới đây Vương Thế Phong xiết chặc nắm đấm.
Cho dù con đường hắn đi rất bình thưởng nhưng không đại biểu hắn không có tâm tranh cường háo thắng.
Người Nhân Bảng ngày xưa đã vượt qua hắn một bước dài, hắn cũng phải bắt nhanh cố gắng, không thể bị bọn họ bỏ rơi quá nhiều.
Tô Tín chỉ vào Xích Dương Hoa và nói:
- Các vị, hiện tại cũng nên phân thứ này, chúng ta có mười hai người, Xích Dương Hoa có mười ba múi, vừa vặn một người một.
- Nếu ai muốn phần hơn, vậy thì tốn hao tài nguyên đồng giá mua lại, sau đó chia đều những người khác, các vị định như thế nào?
Triển Hồng Phi thuơng lượng với đám người Long Vũ quân và nói:
- Tô đại nhân, ân tình lúc trước ngươi cứu mạng tại hạ còn chưa cảm tạ, huống chi lần này cũng do ngươi dẫn đầu chúng ta bức hai hoàng tử rời đi, phần còn dư ngươi cầm đi.
Người Long Vũ quân tương đối hiền hậu, bọn họ cũng biết nếu không có Tô Tín, người Long Vũ quân và Lục Phiến Môn Thiết gia không có khả năng liên hợp với nhau, cho nên Tô Tín lấy thêm một cũng bình thường, hơn nữa người Thiết gia biết rõ Tô Tín là tâm phúc củaThiết Chiến, tự nhiên cũng không có ý kiến.
Cho nên Tô Tín cũng sẽ không khách khí, trực tiếp thu hai múi Xích Dương Hoa vào túi giới tử.
Thiết Vô Thanh hỏi:
- Tô đại nhân, ngươi chuẩn bị đi cùng chúng ta chứ?
Tô Tín nhìn một bóng người phương xa, ánh mắt lộ ra một tia tinh mang, lắc lắc đầu nói:
- Các vị đi trước, ta còn có việc.
Thiết Vô Thanh nghe vậy gật gật đầu, hắn biết rõ Tô Tín là kẻ tài cao gan cũng lớn, một mình hành động có thể đạt được nhiều thứ hơn so với đi cùng bọn họ.