Cho dù người giết Lý Trần Phong không phải người Giang Nam Nhân Nghĩa Trang nhưng khẳng định có quan hệ mật thiết với Nhân Nghĩa Trang, nếu không phải còn lưu lại mảnh vỡ lệnh bài Nhân Nghĩa Trang thì việc này không có sơ hở.
Cho dù nói như thế nào, Tô Tín và Thiết Dao Hoa đều phải đi tới Nhân Nghĩa Trang một chuyến.
Tô Tín đứng lên chắp tay nói với Chư Cát Thanh Thiên: “Đa tạ Chư Cát huynh giải thích nghi hoặc thay tại hạ, chúng ta cáo từ trước.
Chư Cát Thanh Thiên mỉm cười gật đầu nói: “Cho dù thế nào mọi người xem như đồng liêu, vừa vặn ta còn mang quan hàm triều đình, hỗ trợ chỉ là chuyện nhỏ, Cầm Nhi, tiễn khách.
Sau khi Tô Tín nói cảm tạ liền quay người rời đi, bàn tay Chư Cát Thanh Thiên hơi động, một đạo bạch mang không thể phát hiện bắn vào trong tay Tô Tín.
Ánh mắt Tô Tín lộ ra một tia dị sắc, hắn cũng không có quay đầu lại, mà là trực tiếp đi theo Vương Thế Phong và Thiết Dao Hoa rời thuyền.
Đợi đến lúc đám người Tô Tín rời thuyền, Chư Cát Thanh Thiên lại tươi cười vui vẻ trào phúng.
“Trùng chết trăm chân vẫn còn cương, huống hồ hiện tại Đại Chu vương triều còn chưa có chết, tại sao lại có nhiều người thích nhảy ra làm mưa làm gió như thế? Ha ha, ngu ngốc!”
Sau khi rời thuyền, Tô Tín và Thiết Dao Hoa muốn đi Giang Nam Nhân Nghĩa Trang, Vương Thế Phong chắp tay cáo từ.
Tuy Tạ Quận Vương thị bọn họ có không ít người vào triều làm quan nhưng khác với Lục Phiến Môn thanh danh bại hoại rất nhiều.
Nếu hắn theo Tô Tín và Thiết Dao Hoa đi tới Nhân Nghĩa Trang hưng sư vấn tội, việc này làm thanh danh Tạ Quận Vương thị không tốt chút nào.
Giang Nam Nhân Nghĩa Trang được kiến tạo bên ngoài Giang Nam phủ, trên đường đi Thiết Dao Hoa lo lắng nói: “Tô đại nhân, chúng ta trực tiếp đi lên tới cửa hưng sư vấn tội có phải không tốt hay không? Thanh danh Giang Nam Nhân Nghĩa Trang không kém gì các đại phái tại Giang Nam đạo.
Tô Tín thản nhiên nói: “Thanh danh Nhân Nghĩa Trang với chúng ta mà nói chỉ là chó má mà thôi, đừng quên thân phận của chúng ta hiện tại. Chúng ta là người Lục Phiến Môn, ta nói Nhân Nghĩa Trang có hiềm nghi giết người, Nhân Nghĩa Trang sẽ có hiềm nghi giết người.”
“Lệnh bài đời thứ nhất của Nhân Nghĩa Trang giao cho ai, chỉ sợ trừ Giang Hạc Lưu ra không có ai biết, nếu chúng ta không tới hỏi tội, cho dù có tư liệu cơ mật của Lục Phiến Môn cũng không thể ghi chép toàn bộ.”
Nhân Nghĩa Trang ở ngoài Giang Nam phủ, hai người Tô Tín dẫn ngươi ra khỏi thành nửa canh giờ liền nhìn thấy sơn trang lớn nằm tại đó, nơi này chính là Giang Nam Nhân Nghĩa Trang.
Cửa ra vào Nhân Nghĩa Trang ngựa xe như nước, có không ít võ giả ra ra vào vào, cảnh tượng cực kỳ náo nhiệt.
Nguyên nhân là Nhân Nghĩa Trang xảy ra đại sự.
Giang Nam hội chưa bắt đầu nhưng thế hệ trẻ tuổi tuấn kiệt trên giang hồ tụ tập nơi đây, Giang Nam Nhân Nghĩa Trang thân là một trong những chiêu bài của võ lâm Giang Nam đạo cho nên có không ít đệ tử trẻ tuổi tới đây.
Giang Hạc Lưu giao du rộng lớn, không riêng gì tông môn võ lâm bản địa Giang Nam đạo, hắn cũng có quen biết các thế lực võ lâm các đạo khác, hiện tại Giang Nam hội sắp bắt đầu, những dệ tử tông môn này đi vào Giang Nam đạo cũng tới đây bái kiến một phen.
Hai người Tô Tín đi tới cửa ra vào Nhân Nghĩa Trang, lập tức có võ giả mặc quần áo gia đinh đi tới, hắn cung kính hỏi: “Xin hỏi hai vị xuất thân môn phái nào, tiểu tốt đi vào bẩm báo.”
Trước kia tiến vào Nhân Nghĩa Trang cũng không cần tự giới thiệu, hiện tại người ra vào Nhân Nghĩa Trang quá nhiều, Giang Hạc Lưu đang tiếp đãi đệ tử đại phái và giang hồ hào kiệt trong đại sảnh.
Nếu hai vị này cũng xuất thân đại phái, hắn tự nhiên sẽ dẫn bọn họ đi gặp Giang Hạc Lưu, nếu hai người xuất thân tán tu, vậy hắn sẽ dẫn bọn họ tới bên cạnh đại sảnh, đến lúc đó tự nhiên có người chiêu đãi bọn họ.
Tô Tín lạnh nhạt nói: “Lục Phiến Môn, Tô Tín.”
Thiết Dao Hoa cũng nói: “Lục Phiến Môn, Thiết Dao Hoa.”
Gia đinh lập tức sững sờ, hắn không bao giờ nghĩ tới người Lục Phiến Môn lại đến Nhân Nghĩa Trang.
Tên gia đinh cảm thấy khó khăn, trong tình huống hiện tại, hắn mời hai người Tô Tín đi vào cũng không phải, không mời cũng không phải.
Thân phận hai người này quá mức mẫn cảm, hai tay sai triều đình Lục Phiến Môn lại tới Nhân Nghĩa Trang làm gì vậy? Chắc chắn không phải chuyện tốt.
Tô Tín thản nhiên nói: “Như thế nào, ta đường đường truy phong tuần bổ chính ngũ phẩm Lục Phiến Môn liền không thể bước vào cửa lớn Nhân Nghĩa Trang các ngươi hay sao?”
Tên gia đinh nở nụ cười còn khó cơi hơn cả khóc, nói: “Đương nhiên có thể đi, Tô đại nhân ngài chờ một chốc, ta đi vào bẩm báo.”
Lúc này trên hành lang Nhân Nghĩa Trang có hào khí vô cùng náo nhiệt, mười mấy tên võ giả tụ tập trò chuyện vui vẻ, tất cả đều là đệ tử đại phái với nhau.
Mọi người nói chuyện với nhau chuyện lạ giang hồ và tiếng lòng của mình, cảnh tượng náo nhiệt tới cực điểm.
Lúc này ở hậu đường có một trung niên đi tới, mọi người lập tức dừng nói chuyện phiếm, sau đó cung kính chào hỏi trung niên, trung niên nhân này không cần phải nói cũng biết là trang chủ Nhân Nghĩa Trang Giang Hạc Lưu.