Hai mắt giống như vực sâu, Tô Tín kéo tinh thần tên võ giả vào trong đó, chỉ trong nháy mắt, Tô Tín liền lảo đảo rời đi, nhanh chóng dung nhập giữa đám người.
Tên võ giả bị đụng sững sờ một chút, sau đó hắn liền nổi giận mắng:
- Mẹ kiếp, không có mắt sao?
Tô Trọng Viễn không nhịn được nói:
- Được rồi, mặc kể hắn, đừng lãng phí thời gian chúng ta.
Tên võ giả kia lập tức rụt cổ lại, vội vàng nịnh nọt nói:
- Nếu Tô tiền bối muốn tìm nơi thú vị, trong châu phủ này có Xuân Nguyệt lâu là nơi không tồi, trong phần đông thanh lâu trong châu phủ, Xuân Nguyệt lâu cũng được xếp vào hàng thượng đẳng.
Vài tên võ giả khác ngạc nhiên nhìn hắn, Xuân Nguyệt lâu lúc nào trở thành thanh lâu tốt nhất trong châu phủ? Còn có mấy thanh lâu không kém gì nó ah.
Đương nhiên bọn họ không tranh luận loại chuyện nhỏ nhặt này, bọn họ chỉ dẫn đám người Tô Trọng Viễn đi về hướng Xuân Nguyệt lâu.
Tô Tín nấp trong đám người và mỉm cười, Biến Thiên Kích Địa Tinh Thần Đại Pháp của hắn có độ thuần thục vượt qua 50%.
Uy năng chân chính của Biến Thiên Kích Địa Tinh Thần Đại Pháp không thể nhất thời ảnh hưởng tới tinh thần đối phương, mà là gieo một lạc ấn trong tâm linh đối phương, một lạc ấn mà đối phương không phát hiện được.
Mấy người đi vào Xuân Nguyệt lâu, vài tên võ giả Thần Cung Cảnh tìm tới tú bà, bảo nàng mang vài đầu bảng tới hầu hạ Tô Tử Ngọc và Tô Trọng Viễn.
Tú bà khó xử nói:
- Mấy vị đại gia, đầu bảng đã có người bao, nếu không ta đổi mấy cô nương cho các vị nhé?
Tên võ giả Thần Cung Cảnh lạnh lùng nói:
- Ngươi cho rằng những dong chi tục phấn kia xứng với chúng ta sao?
Tú bà định nói gì đó nhưng lại bị Tô Trọng Viễn trực tiếp cắt lời:
- Có người thì bảo bọn chúng cút, nói cho bọn chúng biết, chúng ta là người Tô gia.
Một số võ giả trong thanh lâu lập tức lắc đầu.
Tốt nha, lúc trước đã có một bá đạo, kết quả còn có bá đạo hơn.
Cũng có chút người nhận ra thân phận của đám người Tô Trọng Viễn.
Dù sao trong phạm vi mấy trăm dặm quanh Ngô Đồng Sơn, có thực lực Hóa Thần Cảnh lại trẻ tuổi nhự vậy, trừ người Ninh Viễn Đường Tô gia còn ai vào đây?
Một trong hai thế lực đỉnh cấp trong Bắc Nguyên đạo, tuy Ninh Viễn Đường Tô gia mới xuất thế không bao lâu, nhưng tối thiểu chung quanh Ngô Đồng Sơn, uy thế của Tô gia lại không kém gì Bắc Nguyên Độc Cô thị.
Cho dù đối phương là ai, cho dù là đệ tử đại phái đứng trước mặt Tô gia cũng phải cúi đầu.
Lúc này đám người Hoàng Vũ ôm vài cô nương đầu bảng của Xuân Nguyệt lâu uống cao hứng, tú bà Xuân Nguyệt lâu cẩn thận gõ cửa tiến vào nói:
- Mấy vị công tử, bên ngoài có một vị đại nhân muốn các ngươi nhường các cô nương lại.
- Là tên không có mắt nào thế?
Hoàng Vũ hừ lạnh một tiếng, trực tiếp mang người đi ra ngoài cửa.
Nếu thời điểm Hoàng gia không có di chuyển sẽ không có người nào dám gây phiền toái cho hắn, chỉ có điều ở chỗ này không ai biết chi tiết và uy danh thiếu chủ Hoàng gia như hắn.
Hoàng Vũ mang người hùng hổ đi ra ngoài, kết quả nhìn thấy trên người Tô Trọng Viễn tỏa ra khí tức võ giả Hóa Thần Cảnh không chút che giấu, thân thể hắn hơi chấn động, cảm giác có phần phiền toái.
Nếu đối phương là võ giả Tiên Thiên, Hoàng Vũ liền cho những thủ hạ dưới tay mình đánh một trận.
Nhưng vấn đề đối phương lại là võ giả Hóa Thần Cảnh, hơn nữa nơi này cũng không phải địa bàn Hoàng gia ai cũng biết thân phận của hắn.
Hoàng Vũ biết rõ thân thế của mình nhưng hắn cũng không có bởi vì chính mình là con riêng mà cảm giác tự ti, ngược lại bởi vì biết rõ phụ thân mình là gia chủ Độc Cô thị cho nên càng tự hào, dù sao hắn có thể cáo mượn oai hùm, đi tới đâu cũng không ai dám chọc.
Nhưng nơi này không có ai biết thân phận của hắn, hơn nữa Hoàng Minh Đức từ nhỏ đã bắt đầu cảnh cáo hắn, bảo hắn ngàn vạn đừng nói thân phận của mình trước mặt người khác, nếu không sẽ bị Độc Cô Diêm không thích.
Chuyện này bị Hoàng Minh Đức từ nhỏ nói đến lớn, cũng làm cho Hoàng Vũ khắc chuyện này vào trong đầu, trừ nguy cơ trước mắt, cho dù thế nào hắn cũng không được nói ra thân thế của mình.
Hoàng Vũ cũng biết nếu mình không có tên tuổi con riêng Độc Cô Diêm, bằng vào Hoàng gia của hắn không thể trấn áp đối phương.
Cho nên Hoàng Vũ liền hừ lạnh một tiếng, muốn nói chút ít lời giữ thể diện và rời đi, dù sao hảo hán không ăn thiệt thòi trước mắt.
Nhưng ai biết hắn chưa nói xong, Tô Tử Ngọc bên cạnh lạnh lùng nói:
- Thống khoái cút ra ngoài, đừng ở chỗ này chướng mắt ta!
Tô Tử Ngọc cho rắng dáng vẻ của Tô Trọng Viễn vừa rồi khí phách mười phần, cho nên hắn cũng không tự chủ bắt chước.