Cô sao lại có thể thua...
Nội tâm Đào Tư không thể nào tiếp nhận được kết quả này, cô dùng quý danh làm sao có thể bại dưới tay cô ta!
Minh Thù đánh cô ta một trận, để lại một câu không tài nào giải thích được, nghênh ngang rời đi.
“Tiểu Tư, thi đấu thắng thua là chuyện bình thường, cô tâm tình không tốt, phát huy thất thường tôi có thể hiểu được.” Quân Hành Đáo Tự Tri an ủi Đào Tư.
Đào Tư không có phản ứng gì, chìm đắm ở bên trong thế giới của mình.
Quân Hành Đáo Tự Tri lại nói: “Con rồng vàng hẳn là không dễ có được, tôi sẽ tìm cho cô một con khác.”
Đào Tư lúc này mới ngẩng đầu: “Cám ơn Quân Hành.”
Quân Hành Đáo Tự Tri: “Cô vui vẻ tôi cũng vui vẻ.”
Đào Tư miễn cưỡng cười cười.
Quân Hành Đáo Tự Tri thấy tâm tình Đào Tư còn chưa vui, vừa rồi Phong Hòa Tận Khởi đúng thật có chút quá đáng, nhiều người nhìn như vậy, cô còn làm cho Đào Tư mất mặt.
"Bịch!"
Trên bản đồ đột nhiên nổ tung vô số pháo hoa.
Đào Tư bị âm thanh làm giật mình, ngẩng đầu nhìn lại vô số pháo hoa ở trong mắt cô nổ tung xinh đẹp.
Cô quay đầu nhìn người bên cạnh: “Quân Hành...”
“Thích không?”
Không có cô gái nào không thích đồ xinh đẹp, Đào Tư đương nhiên thích.
Nhưng người này...
Cũng không phải người cô mong muốn.
Trên màn hình sớm đã sôi nổi.
[Người nào đột nhiên lại đốt tiền chơi đùa? Đất trời đều là pháo hoa, lão tử chơi trò chơi thời gian dài như vậy, còn chưa thấy qua nhiều pháo hoa như vậy.]
[Tôi thấy Quân Hành Đáo Tự Tri và Ánh Tuyết rồi, chắc là Quân Hành Đáo Tự Tri.]
Ánh Tuyết là tên nhân vật của Đào Tư.
[Người giàu thiếu trang sức sao?]
[Trời ạ! Thật là lãng mạn!]
[Đã bị đuổi khỏi HS, còn có mặt mũi đăng nhập, tôi xem cô ta cũng không biết xấu hổ.]
[Cô chớ đố kỵ người ta nữa? Hơn nữa người ta chỉ là tạm nghỉ ngơi, chưa bị đuổi ra Cẩm Thiên, thật không biết mọi người nói bậy cái gì.]
[Nếu như có một người như thế, bắn nhiều pháo hoa cho tôi như vậy, tôi sẽ gả cho người đó, vậy là trò chơi và chồng đều có, hi hi!]
[Đúng vậy, trên đời này người không ăn được quả nho đều nói quả nho chua, tỉnh lại đi.]
Người ủng hộ Đào Tư trên màn hình, nhìn cô ta không vừa mắt trực tiếp làm rộn lên.
Thế nhưng Quân Hành Đáo Tự Tri vì Đào Tư bắn nhiều pháo hoa như vậy, người chơi nữ đố kỵ vẫn là chiếm đa số.
Đào Tư thấy những lời thảo luận trên màn hình, đáy lòng hiện lên vẻ đắc ý nhè nhẹ.
“Quân Hành...”
“Suỵt.” Quân Hành Đáo Tự Tri giơ ngón trỏ lên: “Cái gì cũng không cần nói, cùng tôi xem là được.”
Đào Tư lại giống như ngượng ngùng quay đầu ra, thấy trước mặt pháo hoa không ngừng nở rộ.
[Ôi mẹ ơi, mau nhìn bản đồ lớn!]
[Cái gì?]
[Bản đồ lớn sao vậy? Vấn Linh lại làm ra cái máy bay gì kìa?]
Màn hình đột nhiên thay đổi.
Mọi người chạy ra bản đồ lớn, cả thế giới bất chợt yên tĩnh lại.
Toàn bộ bản đồ Vấn Linh bị đổi thành màu đỏ hình trái tim, ở giữa bản đồ lần lượt hiện lên các chữ...
Kỷ Hòa Tôi Rất Thích Cô.
Minh Thù cũng nhìn thấy chữ trên bản đồ, cánh hoa bay xuống khắp bản đồ, trên không trung hợp thành “Kỷ Hòa tôi rất thích cô”.
Mấy giây sau, cánh hoa tản ra, bay lả tả rơi xuống đất trải đầy một con đường.
Con đường này xuyên qua nhiều bản đồ, khởi điểm là vị trí hiện tại của Minh Thù, điểm kết thúc là một tòa cung điện trước đó vài ngày Vấn Linh đặt phim quảng cáo bên trong.
Nghe nói là Vấn Linh gần đây ra hệ thống tình duyên, người chơi đều rất chờ mong, vì hiện tại đa số trò chơi cạnh tranh đều không có mục tình duyên.
Vấn Linh là trò chơi cạnh tranh thường ngày nên độ tương thích vô cùng cao.
Hệ thống tình duyên mới vừa truyền ra lời đồn, nên rất được quan tâm.
[Tỏ tình trên khắp Vấn Linh, người tỏ tình, phải là ông chủ Vấn Linh nhỉ?]
Không phải ông chủ, ai dám hành hạ Vấn Linh như thế.
[Ông chủ Vấn Linh không phải Hoàn Diệu sao?]
[Thật muốn biết người theo đuổi Phong Hòa Tận Khởi là ai.]
[Phong Hòa Tận Khởi rất đẹp, sẽ không bị ông chú nào nhắm trúng chứ?]
[Nói bậy, Phong Thần làm sao có thể bị ông chú nào nhắm trúng được, chỉ có nhân tài giống như Tấn Thần mới xứng đôi với Phong Thần của tôi thôi.]
Minh Thù tắt đi màn hình trò chuyện riêng không ngừng nhấp nháy.
Cô kéo bản đồ ra, muốn trực tiếp truyền tống qua.
Nhưng mà bi kịch thay khi phát hiện mình không thể truyền tống.
Nó bắt buộc cô đi tới.
Đi xa như vậy không tiêu hao thể lực sao?
-
Trên con đường kia tụ tập vô số người chơi, cô dường như đi lên thảm đỏ minh tinh bị người ta vây xem.
Minh Thù trên mặt vẫn giữ nụ cười, không nóng không vội, cũng nhìn không ra kích động hoặc hưng phấn, người xem đều lạnh người thay cho người tỏ tình.
Thấy bộ dạng Phong Thần như vậy, có chút nguy hiểm!
Các người chơi cùng cô, muốn nhìn xem người tỏ tình cô rốt cuộc là thần thánh phương nào.
Đào Tư đứng ở trong đám người, tâm tình lo lắng bất động.
Vì sao...
Cô gái này luôn đoạt danh tiếng của cô!
Minh Thù theo bậc thang, từng bước từng bước đi lên đài cao, cung điện đã ở phía trước.
Cửa lớn cung điện đang đóng chặt, lúc cô đến gần lại từ từ mở ra.
Người chơi nhìn dáo dác vào bên trong quan sát.
Điện Nguyệt Thần rất lớn, rèm đỏ rũ xuống theo gió đung đưa, mông lung mờ ảo.
Hai bên là từng lớp rèm đỏ sau đó như ẩn như hiện. Trên cái giá có tấm bảng gỗ trống, tấm bảng gỗ va chạm tạo ra âm thanh rất nhỏ.
Ở giữa có hình một chiếc bục tròn, mặt trên có tảng đá khắc hai chữ “Vấn Tình”.
“Đây chính là Điện Nguyệt Thần?”
“Làm sao không thấy được người, đại lão bày tỏ ở đâu?”
“Tôi có một vấn đề... nhân vật Phong Thần bây giờ là nam mà...”
Mọi người đang ồn ào đột nhiên yên tĩnh lại.
Mặc dù biết Phong Thần trong thực tế là một cô gái, nhưng trong trò chơi Phong Thần vẫn là nhân vật nam mà!
Người bày tỏ nếu như là nam... việc này thú vị rồi.
Minh Thù đang lúc mọi người bàn luận thì bước vào Điện Nguyệt Thần.
Một người từ phía sau rèm đỏ đi ra, hắn chậm rãi đi đến giữa chiếc bục tròn.
Người con trai xoay người, đối diện mọi người.
Người con trai một thân quần áo màu đen, khuôn mặt đẹp trai, giống như tác phẩm tuyệt đẹp của họa sĩ tỉ mỉ làm nên, đẹp đến ngỡ ngàng.
“Thật là đẹp trai...”
“A a a, người con trai đó thật là đẹp trai mà!”
“Kích động cái gì, chỉ là tạo mặt thôi mà.” Có người chua chát nói.
Nhan sắc nhân vật trong Vấn Linh có thể điều chỉnh, quả thật có khả năng người chơi ở trong trò chơi đẹp trai bức người, trong thực tế kỳ thực chính là một người xấu xí.
“Nhưng thật là đẹp trai, dù hắn tạo mặt cũng quá tuấn tú rồi, cô tạo thế nào cũng không được đẹp trai như vậy?” Nhan Trị Cẩu phản bác.
“Tôi... đó là tôi theo đuổi sự chân thật.”
“Thôi đi, tạo khuôn mặt cũng phản ánh được cái chất của người chơi chứ, người càng đẹp mắt sẽ tạo ra được khuôn mặt càng đẹp, người này dù trong thực tế không có đẹp trai như vậy, tuyệt đối cũng là một cực phẩm.”
“Nông cạn!”
Có người chú ý đến khuôn mặt, có người chú ý đến tài khoản: “Má ơi, nhìn cấp hắn kìa, cấp một trăm hai mươi? Dùng phần mềm hack sao?”
“Nói bậy, trong trò chơi làm gì có cấp một trăm hai mươi, cái này rõ ràng cho thấy là tài khoản nội bộ Vấn Linh.”
Trò chơi chưa từng cập nhật đến cấp cao như vậy, ai có thể mở đến cấp một trăm hai mươi?
Trừ khi là người Vấn Linh
“Cho nên đúng là ông chủ Vấn Linh đang theo đuổi Phong Thần?” Làm ra chuyện lớn như vậy, phía nhà phát hành Vấn Linh không làm gì cả, ngoại trừ là do ông chủ Vấn Linh ra thì còn có người nào có bản lĩnh này?