"Hứa tổng…"
Ánh mắt Minh Thù sáng rực lên, một cô thư ký lịch sự tao nhã đứng bên cạnh, đang dè dặt gọi cô.
Minh Thù đưa mắt nhìn lên, trên bàn họp lớn như vậy, một đám người đồng loạt nhìn cô.
Nhìn trẫm làm gì!
Trẫm không có đồ ăn vặt!
"Hứa tổng, cô không khỏe sao?"
Cô thư ký ý tứ tìm một cái cớ cho Minh Thù đang ngơ ngác.
Minh Thù thuận thế gật đầu: "Ừ, đau đầu."
Trẫm muốn ăn gì đó.
Thư ký vội vàng nói: "Vậy có cần hoãn họp lại không?"
Hoãn lại… Không hoãn thì trẫm biết họp cái gì, thưởng đồ ăn vặt sao?
"Xin lỗi các vị, sức khỏe Hứa tổng không tốt, thời gian họp đợi Hứa tổng xác định lại, tôi sẽ thông báo cho các vị."
Cô thư ký đứng dậy hướng về phía phòng họp xin lỗi những người còn lại.
Đám người kia tất nhiên không hài lòng, có người trực tiếp nói: "Hứa tổng, chúng tôi cũng rất bận rộn, sáng sớm đã qua đây. Bây giờ cô cho chúng tôi leo cây, đang đùa với chúng tôi sao?"
"Tôi còn rất nhiều việc cần làm bên đó, xin Hứa tổng chuyên nghiệp một chút có được không? Chúng tôi nhiều người như vậy bị cô đùa giỡn, công ty này còn vận hành được không?"
"Đúng là, những người thừa kế ngày nay…"
Người trong phòng họp thưa dần, cô thư ký hình như hơi lo lắng, cẩn thận nhìn Minh Thù, thấy cô không hề tức giận cũng cảm thấy hơi kỳ lạ.
Đợi người trong phòng họp đi hết rồi, Minh Thù mới chống cằm: "Đi mua ít thức ăn mang lên đây cho tôi."
Thư ký: "Hứa tổng, sức khỏe cô không tốt, hay là đi bệnh viện?"
Minh Thù nói rõ: "Tôi lừa bọn họ."
Thư ký: "…"
Thư ký không nhiều lời nữa, xem ra đã quen bộ dạng này của cô, giẫm giày cao gót rời khỏi phòng họp.
Đợi cô thư ký đi rồi, Minh Thù bắt đầu tiếp nhận ký ức.
Nữ chính giả tên là Hạ Liên, xuyên không từ thế giới song song, thế giới này và thế giới bên kia rất khác biệt, vẫn là những người đó nhưng hướng đi của họ hoàn toàn không giống nhau.
Trước khi xuyên không, Hạ Liên là trẻ mồ côi, gia nhập vào thế giới giải trí, có dáng dấp nhưng không có thời thế, diễn vài vai nhỏ cũng dở dở ương ương.
Để nổi tiếng, Hạ Liên bắt đầu không từ thủ đoạn nào, trèo lên trên giường của đạo diễn nhà sản xuất phim, nhận được không ít vai diễn, cũng bắt đầu gặp may.
Sau lại đoạt vai diễn của một diễn viên cũng có máu mặt, bị người ta trả thù.
Thời kỳ lịch sử đen tối của cô đều bị đào bới ra, các thể loại khiếm nhã (1) đều được đăng trên các trang mạng xã hội.
Dưới áp lực của dư luận, cô không chịu nổi, bước vào con đường nghiện ngập không lối thoát, cuối cùng chết bởi dùng thuốc quá liều.
Nhưng mà sau khi xuyên không đến thế giới song song, Hạ Liên là một tiểu thư nhà giàu, nhà rất có tiền, tuy là không có được danh tiếng gì trong thế giới giải trí nhưng xuất thân cô rõ ràng, trong sạch.
Vì vậy, Hạ Liên lần nữa gia nhập giới giải trí, thề nhất định phải trở thành ngôi sao hạng A.
Tuy là hai thế giới giống nhau nhưng lại khác nhau, nên Hạ Liên đem thù hận của thế giới bên kia đổ lên người của thế giới bên này.
Nguyên chủ tên là Hứa Bắc, là người thừa kế, trong giới thượng lưu nổi tiếng sành sỏi, cả ngày ngập trong cuộc sống xa xỉ, chơi bời phóng đãng.
Nhưng nhân duyên của Hứa Bắc tốt đến kỳ lạ, bất kể là bạn cùng lứa tuổi hay các bậc anh chị cô chú, cô đều có thể kết giao được, nhưng cô lại không chịu nỗ lực làm việc.
Bởi vì ở một thế giới khác, Hứa Bắc chính là kẻ thù của Hạ Liên, mặc dù ở thế giới này Hứa Bắc với cô không có quan hệ gì, Hạ Liên vẫn đổ mối hận này lên người Hứa Bắc.
Lần đầu tiên gặp mặt, Hứa Bắc đã bị Hạ Liên biến thành trò cười.
Hứa Bắc cũng không hiểu nổi, cô chưa từng đắc tội với Hạ Liên.
Nhưng Hứa Bắc cũng không phải dễ bắt nạt, Hạ Liên đụng đến cô, cô ắt hẳn sẽ báo thù lại.
Hạ Liên khuấy đảo thế giới giải trí, Hứa Bắc liền tham gia vào công ty giải trí của gia đình, bắt đầu đấu đá với Hạ Liên.
Đến sau cùng, Hứa Bắc rơi vào đường cùng, trở thành nhân vật phản diện.
Cuối cùng, Hạ Liên cũng làm suy sụp Hứa gia, cướp đi vị hôn phu của Hứa Bắc.
Hứa Bắc sau khi trở nên thảm hại, nhận đủ kiểu chê cười, được người nhà nghĩ cách đưa ra nước ngoài, không bao lâu sau cũng hậm hực tự sát.
Thời điểm bây giờ là lúc Hứa Bắc mới vừa tiếp nhận công ty giải trí không bao lâu.
Tên công ty là công ty giải trí Bắc Thần, cũng coi là một công ty giải trí có danh tiếng lâu đời. Nhưng lĩnh vực chủ yếu của Hứa gia không phải về giải trí nên danh tiếng không sánh được với bên giải trí của Hạ Liên.
Hứa Bắc mới tới công ty, mấy ông già đó của công ty ai cũng đều không phục vị Hứa tổng mới nhậm chức này.
Cho dù giải trí Bắc Thần không phải công ty nổi tiếng duy nhất trong ngành nhưng cũng kiếm được rất nhiều tiền, trước đây Hứa gia cũng không ai quản lý công ty này, làm sổ sách giả kiếm một khoản để phát tài rất dễ dàng.
Bây giờ bà hoàng Hứa Bắc này đã tới, những người ở Bắc Thần sao có thể cam tâm tình nguyện.
Cho nên ngày đầu tiên Hứa Bắc đi làm đã bị tập thể nhân viên kỳ cựu của giải trí Bắc Thần tẩy chay.
Sau đó, thêm vào vẻ ngoài thích chưng diện của Hứa Bắc, bọn họ càng mạnh mẽ hùng hồn đứng lên.
Minh Thù tiếp nhận xong hết các tình tiết trong quá khứ, thư ký vẫn chưa trở lại.
Cô cúi đầu liếc nhìn trang phục trên người mình, mang theo các loại đinh tán cổ quái kỳ cục, thật dọa người, quá khó chịu.
Minh Thù chọn quần áo với tiêu chí thoải mái, đương nhiên vừa thoải mái vừa đẹp, cô đã rất vui.
Hứa Bắc... hoàn toàn là một kiểu người khác, vừa không đẹp, vừa khó chịu, ăn mặc còn kỳ lạ hơn cả tên côn đồ đầu đường xó chợ.
Cô cởi áo khoác đinh tán trên người ra, thuận tay ném trên bàn trong phòng họp, lay lay kiểu tóc kỳ quái. Nhưng quả đầu này thật ngoan cố, hoàn toàn không xõa thẳng ra được.
Minh Thù xoay đầu quan sát phòng họp, tấm gương soi rõ gương mặt trang điểm của cô lúc này, Minh Thù suýt chút nữa nghẹn ngào gào lên.
Môi đỏ rực rỡ còn bình thường chán, cô gái trẻ này thoa cả đôi môi màu tím… Trang điểm bản thân gần như thành một con quỷ dọa người.
Chắc cô gái này không nhìn ra nên mới có thể ngược đãi mặt mình như vậy?
Đám người kia nhìn thấy bộ dạng giống quỷ này, còn có thể giữ bình tĩnh cũng là làm khó bọn họ rồi.
"Cốc cốc…"
Thư ký gõ cửa đi vào, để thức ăn mới mua trước mặt Minh Thù: "Hứa tổng."
Ngửi được mùi thơm của thức ăn, Minh Thù cũng lười tính toán với khuôn mặt trang điểm thật chướng mắt này.
Đồ ăn quan trọng hơn.
Thư ký đứng ở một bên, sau một lúc lâu mới nói: "Hứa tổng, cô thấy khi nào thì nên thông báo mở lại cuộc họp với bọn họ?"
"Để sau rồi nói."
Trẫm còn chưa ăn xong nha!
Dù sao bây giờ trẫm cũng chỉ là tiểu thư nhà giàu chỉ biết ăn chơi quậy phá, từ từ rồi giải quyết.
Nhân vật phản diện phải có dáng vẻ của nhân vật phản diện chứ.
Thư ký muốn nói lại thôi, sợ mình lắm lời lại đắc tội vị Hứa tổng này nên cuối cùng thư ký lựa chọn im lặng.
Sau khi Minh Thù ăn xong, trở về phòng làm việc của mình.
Phòng làm việc này…
Chỉ một chữ "bừa" để hình dung.
Không phải thư ký không thu dọn, mà vì dọn dẹp xong không cần đến một giờ, Hứa Bắc đã trả lại nguyên trạng thái lúc đầu.
Muôn hình vạn trạng (2) các thể loại rượu để trên bàn làm việc, bên kia thì toàn những đồ dùng mỹ phẩm chiếm giữ.
Văn kiện chỉ chiếm một vị trí nho nhỏ, trông thật đáng thương.
Minh Thù nâng trán, cầm chai nước tẩy trang, sau đó phất tay: "Thu dọn hết mấy thứ này lại."
Chiếm nhiều vị trí như vậy, đồ ăn vặt của trẫm biết để ở đâu!
(1) Khiếm nhã: Thiếu nhã nhặn, thiếu lịch sự.
(2) Muôn hình vạn trạng: Nhiều hình vẻ, nhiều trạng thái khác nhau.