"Ông —— "
Âm thanh chói tai như muốn làm đầu người ta nổ tung.
Minh Thù ôm đầu tỉnh lại.
Trước mắt cô là vô số dây leo, mà cô đang ngồi trên dây leo, từ nơi này của cô có thể trông thấy cách đó không xa có rất nhiều người vây quanh.
Dưới lòng bàn chân bọn họ có ma pháp quang trận, thanh âm chói tai kia chính là từ bên đó truyền đến.
Thanh âm ông ông rất nhanh liền biến mất.
Ma pháp quang trận cũng biến mất theo, những người bên kia xúm lại nói chuyện với nhau.
Thanh âm biến mất, Minh Thù cảm thấy dễ chịu hơn nhiều.
Cô hơi nâng cánh tay, thân thể rất khó chịu, kinh mạch bị nghẹt lại, lục phủ ngũ tạng giống như bị nghiền ép.
Trên dây leo coi như an toàn, Minh Thù quyết định tiếp thu ký ức trước.
Nguyên chủ tên là Quân Thường.
Đây là một thế giới thịnh hành ma pháp, người ở đây lấy việc tu luyện ma pháp làm chủ.
Quân Thường xuất thân từ dòng chính Quân gia của đại lục Ma Pháp, đã từng là thiên tài đứng trên vô số người, được người ta ngửa mặt ghen tị.
Cũng bởi vì như vậy nên bị người ta đố kỵ, hãm hại cô, cuối cùng bị phế toàn bộ tu vi, ném vào vực sâu hắc ám.
Vực sâu hắc ám là nơi nào?
Chính là một cái vực sâu, sâu bao nhiêu ai cũng không biết, bất quá phía dưới không có gì cả.
Ma pháp sư muốn đi lên từ vực sâu hắc ám rất dễ dàng, nhưng nguyên chủ bị phế toàn bộ tu vi, căn bản không thể nào rời khỏi vực sâu hắc ám.
Nhưng nguyên chủ không hề từ bỏ, tự mình ở phía dưới tìm tòi ra một phương pháp pháp tu luyện.
Ma pháp hắc ám.
Ma pháp chia làm phong, thủy, hỏa, thổ, mộc, băng, lôi, ánh sáng, hắc ám.
Đây đều là những nguyên tố tồn tại trong thiên địa.
Người có thiên phú ma pháp hấp thu những nguyên tố này rồi tiến hành tu luyện.
Những người này liền được xưng là ma pháp sư.
Ma pháp sư ánh sáng là được người ta hoan nghênh nhất trong tất cả ma pháp.
Mà ma pháp sư hắc ám chính là đối tượng bị ghét đến vứt bỏ trong đại lục.
Bởi vì ma pháp hắc ám luôn luôn mang đến thống khổ, tử vong...
Mọi người e ngại ma pháp hắc ám.
Ma pháp sư cũng đem ma pháp hắc ám coi là sự tồn tại của ác ma.
Nhưng ma pháp hắc ám rất cường đại, điểm này lại khiến người ta kiêng kị, mỗi lần ma pháp sư hắc ám xuất hiện, tất cả các ma pháp sư đều sẽ động thủ, lấy việc tiêu diệt ma pháp sư hắc ám làm mục tiêu.
Nguyên chủ bắt đầu tu luyện ma pháp hắc ám.
Tu luyện cũng không tệ lắm.
Bất quá bởi vì thân phận ma pháp sư hắc ám cũng gây không ít phiền phức.
Trước đây không lâu, nguyên chủ gặp được người của Quân gia.
Người của Quân gia phát hiện cô là ma pháp sư hắc ám liền liên hợp vây công, đánh cô trọng thương.
Nguyên chủ bị bắt lại, vốn là dự định giết cô.
Ai biết cuối cùng cô không chết, ngược lại bị bọn hắn mang đi.
Về sau nguyên chủ liền được đưa tới nơi này.
Đây là một vùng thung lũng, sơn cốc liên miên chập trùng, nguyên chủ cũng không biết mình đã đi bao lâu.
Lúc này đã vào giữa thung lũng.
Sau đó cô nghe thấy cái gì hiến tế, ma pháp sư hắc ám... Phong ấn cái gì.
Cô bị bịt mắt đưa đến một chỗ trong ma pháp trận, bên trong ma pháp trận có sự hút lực mãnh liệt, ma pháp của cô không tự khống chế được tràn ra ngoài.
Chuyện sau đó có chút hỗn loạn.
Chỗ cô nằm xuống trong ma pháp trận đột nhiên xuất hiện khe hở.
Cô bị hút vào trong cái khe, đám người kia cũng bị hút vào.
Dưới mặt đất là một địa cung, nguyên chủ không cùng những người kia rơi chung một chỗ.
Nhưng thời điểm ở cung điện dưới lòng đất gặp phải người của Quân gia, cô vốn là đang bị thương, nào có thể là đối thủ của những người kia.
May mắn địa cung xuất hiện dị động, tất cả mọi người đều bị truyền ra ngoài.
Nguyên chủ thoát được một kiếp.
Những người kia hiện đang bận bịu tìm địa cung, không có thời gian quan tâm cô.
Nhưng nguyên chủ bị thương quá nặng, vẫn là treo.
Minh Thù tiếp thu xong ký ức, nằm trên dây leo có thể làm giường ngủ giả chết.
Thân thể này hiện tại đang tàn phế, cô ăn nhiều đồ ăn vặt cũng không tốt được...
Bất quá.
Minh Thù vuốt một chiếc lá, giương mắt nhìn về đám người bên kia.
Có thể tìm chết...
Như vậy sẽ khôi phục nhanh hơn một chút.
Cứ làm như vậy!
Minh Thù chống đỡ thân thể ngồi dậy, dây leo lay động phát ra thanh âm rất nhỏ.
Có không ít cành lá rủ xuống trước mặt cô, dễ dàng ngăn trở thân hình của cô.
Minh Thù nhìn bên kia một chút, tất cả mọi người vẫn còn đang đợi tại chỗ.
Nguyên chủ đến nơi này trước, đám người này đến sau.
Có thể là đang nghiên cứu địa cung nên cũng không có phát hiện ra cô.
Minh Thù kéo dây leo xuống dưới, trên người một trận đau tê liệt...
Đợi lát nữa!
Trẫm có thể tự mình chết a, tại sao phải đi tìm bọn họ?
Minh Thù suy nghĩ một chút: Dọa bọn hắn một chút kéo giá trị hận thù, để cho bọn hắn xem ma pháp hắc ám lợi hại đến đâu.
Minh Thù chống đỡ cái cây cần mấy người mới có thể ôm hết từ từ ra ngoài.
Trên người cô bọc lấy một chiếc áo choàng màu đen, mũ trùm rơi xuống lệch qua một bên.
Trên quần áo pha lẫn các vết máu, cũng không biết là của nguyên chủ hay là những khác.
Minh Thù bọc lấy áo choàng đi qua bên kia.
Lúc cô đi động tĩnh hơi lớn, rất nhanh liền có người phát hiện ra cô.
"Quân Thường!"
Người bên kia quát to một tiếng.
Đám người đang vây bên kia lập tức xúm lại phía cô.
Sắc mặt của từng người đều đề phòng, ngờ vực...
Trong đám người, một nữ tử mang váy cam đi tới: "Quân Thường, ngươi còn dám trở về."
"Trở về để chết a."
Sắc mặt của Minh Thù tái nhợt, cô cong môi cười yếu ớt, đám người chỉ cảm thấy phảng phất là ác quỷ bò từ trong địa ngục ra ngoài.
Nữ tữ áo cam lấy ra một cây gậy phép từ trong tay áo, niệm chú phát động ma pháp.
Rễ cây chui ra từ dưới lòng bàn chân Minh Thù cuốn lấy chân của cô, nhanh chóng trói cô lại.
Ma pháp sư hệ mộc.
"Ma pháp sư hắc ám đều đáng chết, trưởng lão, để ta giết cô ta."
Nữ tử áo cam xoay người nói với ông già bên cạnh.
Lão giả nhíu mày: "Địa cung mở ra cùng cô ta có quan hệ, ta xem..."
"Tốt nhất là ngươi nên giết ta, bởi vì chỉ có giết ta, máu của ta mới có thể mở địa cung ra."
Minh Thù phát huy trình độ nói bừa.
Địa cung là cái đồ chơi gì cô cũng không biết.
Lúc ấy nguyên chủ ngã vào đã hôn mê rất lâu, vừa tỉnh lại liền bị người của Quân gia bắt được... Cũng chính là vị tiểu tỷ tỷ áo cam trước mặt này.
Quân Nhân Nhân.
Thời điểm nguyên chủ chưa rời khỏi Quân gia, cô ta vẫn luôn bị hào quang của nguyên chủ đè ép.
Bây giờ nguyên chủ rơi tới kết cục này cũng có phần của Quân Nhân Nhân.
"Trưởng lão, cô ta là phản đồ của gia tộc, nên giết."
Quân Nhân Nhân vẫn muốn giết cô.
Là do những người khác ngăn cản nên nguyên chủ mới còn sống đến nơi đây.
Minh Thù cười với Quân Nhân Nhân đến xán lạn: "Nói không sai."
Quân Nhân Nhân: "..."
Quân Nhân Nhân ngờ vực trong lòng.
Nữ nhân này muốn làm gì?
Còn cười đến quỷ dị như vậy...
Tại thời điểm ở Quân gia, đại đa số cô đều là mặt lạnh lùng, có lúc nào cười qua như thế...
Quân trưởng lão tiến lên hai bước: "Ngươi mới vừa nói phải dùng máu của ngươi mới có thể mở địa cung ra?"
"Đúng a." Minh Thù há mồm liền nói dốc: "Máu của ta thế nhưng rất lợi hại."
Con sen đừng khoác lác, một hồi bọn hắn không giết ngươi, chỉ lấy máu của ngươi thì làm sao?
Thú nhỏ lẩm bẩm nhắc nhở Minh Thù.
Không phải còn có ngươi sao?
Hừ!
Ai muốn bảo vệ ngươi!
"Đã như vậy, trước tiên để cô ta mở địa cung ra rồi giết cũng không muộn." Bên cạnh có người nói tiếp: "Dù sao cô ta cũng chạy không thoát."
Chạy không thoát Minh Thù: "..."
Trẫm chính là muốn chết a!
Các ngươi bày vẽ cái gì!
Minh Thù vận dụng lực lượng trong cơ thể mình đem dây leo của Quân Nhân Nhân đang trói mình hất ra.
Ma pháp màu đem xuất hiện trước mặt Quân Nhân Nhân.
Quân Nhân Nhân theo bản năng phát động ma pháp, dây leo công kích về phía ma pháp của Minh Thù.