Minh Thù phát hiện có một vài đại V đều chia sẻ weibo của cô, trong đó khá được người chú ý có một blogger yêu thích thú vật tên là "Hoàng gia sạn phân quan" lại chia sẻ rất nhiều.
Mà đa phần trên cái weibo này đều là chuyện thường ngày của một con mèo có tên gọi là "Bệ Hạ", số lượng người hâm mộ rất khổng lồ, đã vượt qua không ít minh tinh.
Bệ Hạ là mèo có hai màu mắt, từ hình ảnh và trong video quả thực đáng yêu đến không chịu nổi.
Hút miêu đại pháp, đáng sợ.
Một người là "Du Nhiên lòng ta", đây là nữ chính giả.
Minh Thù xắn tay áo, mở ra hình thức kéo giá trị thù hận.
Mãn Nguyệt: @DuNhiênlòngtaLoại tin nóng này cũng dựa hơi, cô nương tự trọng!
Có thể Du Nhiên lòng ta đang online, cô ta lập tức gửi tin nhắn riêng cho Minh Thù.
Du Nhiên lòng ta: Tiền bối, chị hiểu lầm rồi em không có dựa vào sự nổi tiếng của chị. Em thật sự thích động vật nhỏ, không chịu được loại hành vi này.
Lúc này, Hứa Du Nhiên chưa có xung đột với nguyên chủ, cho nên thái độ cực kỳ hạ thấp.
Mãn Nguyệt: Vậy cô chia sẻ weibo của tôi làm gì? Tôi thấy weibo của cô hoàn toàn không có gì về động vật, đột nhiên bắt đầu bảo vệ động vật nhỏ?
Du Nhiên lòng ta: Tiền bối, sao chị phải hùng hổ như vậy?
Tính tình Hứa Du Nhiên vốn cũng không tốt, trùng sinh nhưng không cam lòng, tính tình lại càng lớn. Bị Minh Thù đáp trả một câu lập tức nổi xung.
Mãn Nguyệt: Không có biện pháp, tôi lại thích ép cô.
Du Nhiên lòng ta: Nhiều người chia sẻ weibo của chị như vậy, chị không cấm lại điểm danh cấm em chia sẻ.
Mãn Nguyệt: Cô ngực to cô có lý. Lần sau tôi sẽ điểm danh cấm cô chia sẻ.
Du Nhiên lòng ta:...
Hứa Du Nhiên nhìn màn hình nghĩ có chút không hiểu, mình là muốn dựa hơi nổi tiếng một chút, nhưng Tô Mãn này làm sao thoáng cái liền nhảy ra?
Nhìn câu nói gần như châm chọc kia, Hứa Du Nhiên nghiến răng.
"Tích tích!"
Hứa Du Nhiên giận dữ mở thông báo.
Tử Hiên: Du Nhiên, lúc trước không phải em hỏi anh có thể lấy vé mời Đêm của sao weibo đúng không? Anh giúp em lấy được rồi.
Đôi mắt Hứa Du Nhiên sáng ngời.
Thời điểm Hứa Du Nhiên nhận được tin tức này, cũng có người gửi tin cho Minh Thù, nhưng bên cô là phía chính phủ liên lạc.
Minh Thù suy nghĩ một chút, hình như nữ chính giả muốn tới, vậy đi thôi.
...
Trong buổi gặp Sao online đều là những người cực kỳ nổi tiếng, nhưng Minh Thù không biết mấy người.
Dù sao nguyên chủ cũng không lăn lộn trong giới này.
Hiện tại là lúc đi thảm đỏ, đi phía trước đều là tiền bối thâm niên, loại người đẹp mới nổi như cô cũng phải đi sát phía sau.
Minh Thù rảnh rỗi đứng phía sau ăn bánh gấu.
"Tô Mãn."
Có người gọi cô.
Minh Thù mặc váy Kiều Vũ chuẩn bị cho mình, đứng trong đám người cực kỳ dễ nhận thấy.
Người đến đây là một cô gái xinh đẹp xa lạ: "Lát nữa cậu cùng ai đi thảm đỏ?"
"Cậu không mang bạn trai theo sao?"
Cô gái xinh đẹp không đợi Minh Thù trả lời, cô ta liền tự mình nói: "Đừng nói là cậu không biết phải dẫn bạn trai theo nhé? Nhưng ở đây cũng có rất nhiều người đơn độc, nếu không cậu tìm đại một người."
Rốt cuộc Minh Thù đã hiểu, cô gái này châm chọc Minh Thù không có kiến thức, không mang theo bạn trai.
Lão tử đi một mình cũng có thể phát ra khí thế bá chủ.
Phong thái Đế Vương tỏ vẻ không cần.
"Trước đây cô ấy chưa từng tham gia, làm sao sẽ biết."
Bên cạnh có người cười khẽ: "Ta thấy lúc nãy cô ấy là đón xe tới."
"Người ta lần đầu tiên tới, các người cũng đừng bắt nạt! Cẩn thận bị đánh."
Phát sóng kia bị người chép lại, mấy người kia đều xem qua.
"Tô Mãn đây là không đi đường thường..."
Minh Thù dựa vào bàn bên cạnh, nhìn đám đàn chị trước mặt đẹp không khác gì nhau lắm, cười đến dịu dàng:
"Các người rảnh rỗi như vậy, còn không bằng nhìn xung quanh xem có phú nhị đại phú tam đại gì không, cũng đừng để người khác cướp đi, tình yêu không đợi người."
Một đám người đẹp đồng thời nhìn nhau, bầu không khí quái dị mơ hồ, Minh Thù bình tĩnh tiếp tục ăn bánh gấu.
"Đó không phải là Hứa Du Nhiên sao?"
Đột nhiên một người đẹp nhìn lối cửa vào.
Lúc này, Hứa Du Nhiên từ trên một chiếc xe bước xuống.
Mà người đàn ông đẹp trai cao lớn cô ta khoác tay, đoán chừng những người đẹp này cũng quen biết, vừa đố kỵ vừa hâm mộ nhìn Hứa Du Nhiên.
Hứa Du Nhiên đến gần, lập tức có người kỳ quái nói.
"Du Nhiên lại đi chung với Đường thiếu, lát nữa nên đi phía trước chúng ta đi? Làm cho người ước ao nha."
Đường Tử Hiên vẫn thích nữ chính giả, thời điểm nữ chính giả còn chưa có gì với nam chính, Đường Tử Hiên vẫn là người gần gũi nhất từ trước đến nay. Nhưng sau khi theo đuổi được nam chính, nữ chính giả liền đạp bay Đường Tử Hiên.
Hứa Du Nhiên thấy Minh Thù, đáy mắt hiện lên một tia bất ngờ, trả lời đám người đẹp: "Chỉ là trùng hợp, Đường thiếu vừa lúc thiếu một bạn gái."
Đương nhiên không ai tin lời này.
Cảm thấy Hứa Du Nhiên đu bám Đường Tử Hiên, còn tới trước mặt các cô khoe khoang.
Hứa Du Nhiên cùng đám mỹ nhân chào hỏi giả tạo nói lời ẩn ý, đến chiêu nào phá chiêu đó rất náo nhiệt.
Hứa Du Nhiên đột nhiên nhìn về phía Minh Thù: "Tô Mãn tiểu thư đẹp như trong ảnh, không biết Tô Mãn tiểu thư dùng đồ trang điểm gì?"
Cô ta vừa mở miệng mọi người đột nhiên nhớ tới, lúc trước trên weibo hình như Minh Thù điểm danh bảo Hứa Du Nhiên tự trọng.
"Tự nhiên mà lớn lên, tất nhiên sẽ đẹp mắt được như vậy."
Minh Thù cúi đầu gạt gạt bánh gấu của mình sắp ăn hết.
"Tô Mãn, cô nói chuyện quá đáng lắm."
Đường Tử Hiên bất mãn nhìn Minh Thù.
Nha, đúng là đã quên nói, Đường Tử Hiên quen biết Tô Mãn.
"Tôi nói lời thật."
Lớn lên xinh đẹp như thế đều là lỗi Tô Mãn, không liên quan đến trẫm.
"Tô Mãn, sao giờ cô nói lời nào cũng khó nghe như vậy?"
Đường Tử Hiên có ý bảo vệ Hứa Du Nhiên.
Nhưng lời này vừa ra, mọi người không khỏi thắc mắc, giữa hai người này có gì sao?
"Nói như chúng ta rất thân thiết lắm. Đường thiếu gia, chúng ta cũng chỉ gặp qua vài lần, tôi nói thế nào đến phiên anh phê bình?"
Đường Tử Hiên hạ giọng: "Cô nói như vậy với Du Nhiên làm sao ta không thể nói? Lễ phép cùng sự có giáo dục của cô đâu?"
Minh Thù nhướng mày: "Cho chó ăn! Anh muốn ăn sao? Miễn phí nha không thu tiền."
Đường Tử Hiên đại khái là đầu óc không nhanh nhạy, nhất thời không nghe ra Minh Thù đang mắng hắn.
"Tử Hiên, Tô Mãn tiểu thư là trách em tự ý chia sẻ weibo của cô ấy."
Hứa Du Nhiên mặt ấm ức: "Tô Mãn tiểu thư, em không biết weibo kia không thể chia sẻ. Em cũng không đắc tội gì chị, nếu như chị không vui em xin lỗi."
Nghe lời này có thể hiểu ta ấm ức nhưng ta không nói, nhưng các ngươi phải biết không thể tùy tiện chia sẻ weibo của cô ấy, bằng không chính là kết cục như ta.
Minh Thù cười cười, chỉ ra suy nghĩ trong lòng: "Hứa Du Nhiên, bớt thanh minh giải thích đi, tôi chỉ đơn thuần là ức hiếp cô mà thôi."
Hứa Du Nhiên: "..."
Mọi người: "..."
Có khí phách!
Lời như vậy mà cô cũng dám nói ra.
Chỉ cần mọi người không xé rách mặt, nhìn thấy người mình ghét không muốn cũng phải tỏ ra tươi cười giả dối sao?
"Tô Mãn, cô..."
"Tử Hiên, đến đây."
Hứa Du Nhiên hạ giọng, lần thứ hai kéo Đường Tử Hiên thể hiện mình rộng lượng.
Ở trường hợp như vậy, cãi nhau với Tô Mãn người khác sẽ chê cười. Bây giờ mình không chấp nhặt với chị ta, một ngày nào đó...
Đường Tử Hiên rất nghe lời Hứa Du Nhiên nói, trừng mắt với Minh Thù cùng Hứa Du Nhiên quay lại xe.
"Tô tiểu thư."
Đường Tử Hiên chân trước vừa đi, một người phụ nữ tinh anh liền đứng trước mặt Minh Thù:
"Có thể nói chuyện chút không?"
Trong đầu Minh Thù lập tức đối chiếu tên với người trước mặt, cô nhìn quanh bốn phía, chuẩn bị chạy.
Người phụ nữ sớm có chuẩn bị trước, kéo Minh Thù: "Tô tiểu thư, đừng gây khó dễ cho tôi."
Minh Thù: "..."