Mục lục
Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ninh Khả Thanh phát hiện từ sau hôm đó, Lệ Thiếu Nam có điểm gì đó không đúng lắm, tuy rằng hắn vẫn đối xử tốt với cô nhưng cô nhận thấy rõ, hắn có chút lo lắng không yên.

Ninh Khả Thanh nỗ lực tìm hiểu nguyên nhân nhưng quan sát mấy ngày cũng không phát hiện ra điểm khác thường nào.

Buổi tối, sau khi Ninh Khả Thanh và Lệ Thiếu Nam chiến đấu kịch liệt, Lệ Thiếu Nam đi tắm, còn cô nằm trên giường. Cô quay đầu thấy Lệ Thiếu Nam vứt điện thoại trên đầu giường, ma xui quỷ khiến, cô cầm di động lên.

Di động bị khóa, là điện thoại công việc của Lệ Thiếu Nam.

Cô nhớ rõ điện thoại cá nhân của hắn không có khóa.

Ninh Khả Thanh đặt điện thoại xuống nhưng khi đặt xuống lại thấy có gì đó không đúng, điện thoại di động này là điện thoại cá nhân của hắn.

Khi hắn về nhà, điện thoại công việc đều giao cho trợ lý, mang về chắc chắn là điện thoại cá nhân.

Lần thứ hai, Ninh Khả Thanh cầm điện thoại lên thử mở khóa nhưng mà yêu cầu dấu vân tay hoặc là mật mã.

Thử một vài mật mã mà Lệ Thiếu Nam thường dùng đều bị báo sai, Ninh Khả Thanh không dám thử lại, trả di động về chỗ cũ.

Nội tâm của Ninh Khả Thanh cực kỳ lo lắng, nằm ở trên giường trong đầu suy nghĩ miên man, có phải là Lệ Thiếu Nam ở bên ngoài có người khác?

Hắn ưu tú như vậy, cho dù có người khác cũng không có gì lạ.

Tới bây giờ, cô cũng không biết tại sao mình lại lọt vào mắt Lệ Thiếu Nam.

Cô có phải là không muốn mất đi hắn?

Tuy rằng ngay từ đầu cô chỉ coi Lệ Thiếu Nam là kim chủ để bảo vệ mình nhưng Lệ Thiếu Nam đối xử với cô rất tốt, để cho cô dần dần mê mẩn, tận đáy lòng đã sớm thích Lệ Thiếu Nam.

Cho nên khi Lệ Thiếu Nam đi ra, Ninh Khả Thanh cũng không rụt rè, chủ động dán tới. Lệ Thiếu Nam hơi mệt, không có đáp lại cô, ôm cô vào lòng:

"Đừng quậy phá, mau ngủ đi, ngày mai dẫn em đi thử vai."

Ninh Khả Thanh nghe được thử vai, suy nghĩ một chút rồi nghe lời, không tiếp tục bám lấy Lệ Thiếu Nam.

...

Ninh Khả Thanh thử vai không phải bộ phim nào xa lạ, chính là lúc Minh Thù mới đến, Điền Viên đã đề cập qua. Thử vai vốn đã kết thúc, cũng đã chọn xong nữ chính, nhưng vì một chút rắc rối cho nên phải chọn lại nữ chính.

Phim điện ảnh này, đạo diễn có không ít giải thưởng, bộ phim này rồi cũng sẽ đạt giải thưởng cho nên vai chính này rất được chào đón.

Mà Ninh Khả Thanh nhớ rõ, kiếp trước vai chính bộ phim này do Khương Niệm thể hiện, cũng chính nhờ vai này mà Khương Niệm nâng cao địa vị.

Ban đầu, Ninh Khả Thanh vốn có dự định đi thử vai nhưng sau này xảy ra nhiều chuyện nên đành bỏ thử vai trong phim Miểu Sơn Trang, ít nhiều vẫn còn chút tiếc nuối. Ai ngờ hiện tại lại có một cơ hội nữa để chọn nữ chính.

Lệ Thiếu Nam tự mình đưa cô đi, đoàn phim nể mặt Lệ Thiếu Nam nên để Ninh Khả Thanh thử vai trước.

Dường như đạo diễn rất hài lòng với diễn xuất và hình tượng của cô nhưng không có tỏ thái độ ngay lập tức. Nữ chính rất quan trọng, đương nhiên muốn chọn một người phù hợp nhất.

"Ninh tiểu thư, mời cô quay về chờ thông báo." Nhân viên công tác tiễn cô ra ngoài cửa.

"Cám ơn."

Ninh Khả Thanh cảm giác vai diễn chín phần mười sẽ về tay mình, trong lòng có chút vui vẻ.

Nhưng mà cô ta vừa ra khỏi cửa, nụ cười trên mặt còn chưa hết liền thấy Minh Thù cùng với Ái Lâm và Điền Viên đi về bên này.

Minh Thù ôm trong tay một túi su kem vừa đi vừa ăn, Điền Viên và Ái Lâm đều không đành lòng nhìn thẳng, tỏ vẻ không quen biết Minh Thù.

Kẻ thù gặp nhau đỏ mắt, tế bào chiến đấu của Ninh Khả Thanh kêu gào, cảnh giác nhìn Minh Thù.

Kiếp trước chính là Khương Niệm thủ vai, dù cho xảy ra sự cố, hiện tại vẫn muốn phát triển theo quỹ đạo ban đầu sao?

Không...

Mình tuyệt đối không thể để cho Khương Niệm nhận bộ phim này.

"Chị Khương Niệm, không phải chị đã giải nghệ rồi sao?"

Ninh Khả Thanh đến gần Minh Thù: "Lẽ nào giờ lại muốn quay lại?"

Minh Thù bỏ một cái bánh su kem vào miệng, hơi kinh ngạc:

"Ninh tiểu thư quan tâm tôi? Thích tôi à?"

Khóe miệng Ninh Khả Thanh giật giật, có biết xấu hổ hay không, ai mà thích cô:

"Chị đừng có tự mình đa tình."

"Nếu Ninh tiểu thư không thích tôi, sao lại quan tâm tôi như vậy? Có thời gian quan tâm tôi, chi bằng Ninh tiểu thư quan tâm người đàn ông của mình một chút đi, cẩn thận nội bộ lục đục."

Ninh Khả Thanh căng thẳng trong lòng: "Có ý gì?"

Minh Thù mỉm cười, lưu manh phun ra hai chữ: "Đoán xem."

"Có phải là chị nói cái gì với Lệ Thiếu Nam?"

Ninh Khả Thanh đưa tay ngăn cản Minh Thù rời đi. Gần đây, Lệ Thiếu Nam không được bình thường, bây giờ Minh Thù còn nói một câu như vậy, không phải là để cho mình hiểu lầm gì sao?

"Làm sao có thể chứ." Minh Thù cười nhạt:

"Kim chủ nhà cô đứng trên đỉnh kim tự tháp, tôi đây còn chưa lên đến đỉnh, làm sao có thể nói gì với hắn."

"Vậy câu kia của chị là có ý gì?"

"Hù dọa cô."

"Chị..."

Ninh Khả Thanh đưa tay đánh vào túi su kem trên tay Minh Thù, ngón tay móc vào miệng túi làm túi su kem trong tay Minh Thù toàn bộ rớt xuống đất.

Điền Viên và Ái Lâm run rẩy.

Đều lui về phía sau vài bước.

Nụ cười trên mặt Minh Thù gần như không thay đổi nhưng không khí xung quanh dường như lạnh xuống giá buốt, làm cho lòng người run rẩy.

Ninh Khả Thanh cũng sợ hãi, phía sau lưng toát mồ hôi, làm sao Khương Niệm có thể cười đến đáng sợ như vậy.

Minh Thù thật nhanh nắm lấy tay chưa kịp thu lại của Ninh Khả Thanh, nắm lấy vai của Ninh Khả Thanh quăng ngã một cái thật đẹp làm cô ta ngã lăn trên mặt đất.

"A!"

Ninh Khả Thanh kêu đau thành tiếng, lục phủ ngũ tạng dường như muốn rớt ra, tay bị Minh Thù nắm, cô ta tức giận hét to:

"Khương Niệm, chị làm gì vậy!"

Ninh Khả Thanh muốn giết người phụ nữ này!

"Lãng phí thức ăn chính là đang lãng phí sinh mệnh, biết không?"

Giọng Minh Thù vẫn mềm nhẹ như cũ, nếu như không phải cô đang đè lên người cô ta, Ninh Khả Thanh còn tưởng là bản thân cùng cô đang nói chuyện phiếm.

"Tính mạng của tôi là thứ mà cô có thể lãng phí sao?"

Mồ hôi Ninh Khả Thanh túa ra, cắn răng nói:

"Vậy chị muốn thế nào?"

Minh Thù mỉm cười, đôi mắt nhìn cô ta chằm chằm.

Lông tơ cả người Ninh Khả Thanh dựng đứng, loại cảm giác rợn tóc gáy này lại đến nữa rồi.

...

Mười phút sau.

Mặt Ninh Khả Thanh tái nhợt, đỡ thắt lưng đứng ở trước cửa hàng nhìn Minh Thù ôm bánh su kem rời đi, cả người đều thấy không khỏe.

Khương Niệm bị thần kinh sao?

Đánh mình xong, sau đó để mình mua su kem bồi thường?

Đau nhức trên người Ninh Khả Thanh truyền đến, trong nháy mắt ý nghĩ kỳ quái này bị xua tan, thù hận lại xông tới.

Coi như là Ninh Khả Thanh bị đánh nhưng kết quả thử vai càng ngoài dự tính của cô ta. Cuối cùng người được chọn không phải cô ta, đương nhiên cũng không phải Minh Thù, mà là một người mới được Minh Thù mang tới.

Người đạo diễn này không thể so sánh với những người khác, dù Lệ Thiếu Nam có quyền có thế cũng không thể thay đổi quyết định của ông ta, ông ta muốn một nữ chính phù hợp với bộ phim.

Ninh Khả Thanh bị rớt, hơn nữa người trúng tuyển lại thuộc công ty của Minh Thù, chuyện này không hề nghi ngờ gì mà đổ lên đầu của Minh Thù. Ninh Khả Thanh chỉ còn kém tiểu nhân đi nguyền rủa Minh Thù nữa thôi.

Huống chi gần đây Lệ Thiếu Nam là lạ, mỗi lần tìm anh ta không phải nói bận, cũng là để trợ lý làm việc cho mình, hiện tại một tuần cũng không thấy anh ta được một lần.

***

[Hài Hòa Hiệu]

Minh Thù: Ai động vào đồ ăn vặt của ta cũng giết hết.

Tiểu thiên sứ: Dùng lượt vote để đổi đồ ăn vặt cho cô được không?

Minh Thù: Không đổi.

Tiểu tiên nữ: Đổi đi đổi đi, con gái đổi đi, ta sẽ mua nhiều đồ ăn vặt cho con.

Minh Thù: Thật không?

Tiểu tiên nữ: Thật, thật, thật! Ta là mẹ ruột của con mà.

Minh Thù: Vậy được.

Tiểu tiên nữ: Quả nhiên vẫn là con gái khi còn nhỏ sẽ đáng yêu.

Tiểu thiên sứ: Giống như nhìn thấy hiện trường vụ án cô gái nhỏ bị lừa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK