Mục lục
Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Phòng làm việc không đủ nhân viên nên gần đây Lương Triệt tự mình theo dõi một nghệ sĩ, vừa vặn nghệ sĩ này cùng Minh Thù chụp chung một công ty truyền hình điện ảnh.

Cho nên...

Hắn mỗi lần đều có thể cùng cô gặp nhau.

... Sau đó đưa cô về nhà.

Trời mới biết tại sao hắn lại xen vào việc của người khác.

"Cô ta có tin xấu gì?" Minh Thù cùng Lương Triệt núp trong bóng tối, cô hiếu kì tiến tới.

Hơi thở của nữ sinh trong nháy mắt xâm chiếm thế giới của hắn.

Ống kính của Lương Triệt xém chút không quay chuẩn người.

"Văn Địch tiểu thư."

Lương Triệt quay đầu, bình tĩnh nhìn cô.

Người phía sau nụ cười xán lạn: "Ở đây."

"Cô không cần quay phim sao?" Cả ngày đi theo hắn làm gì? Còn quấy rầy hắn làm việc!

"Quay xong rồi, tôi rất rảnh."

"..."

Lương Triệt nghĩ đến tình trạng hiện tại của cô, ngoại trừ bộ Phong Hoa này, không có họp báo, không có những bộ phim khác...

Đầu óc của cô có phải thiếu gân không?

Đã như vậy còn có tâm tình đi theo hắn.

Lương Triệt không yên lòng chụp hai phát, vừa quay đầu lại, phát hiện cô đã đi không biết từ lúc nào.

Đáy lòng của hắn lại dâng lên một chút mất mác.

Lương Triệt hơi nhíu mày.

Hắn đối với sự tồn tại của cô lại để ý như vậy sao?

Nói thật, mấy ngày nay cô luôn xuất hiện, Lương Triệt cũng không rõ tại sao mình lại cho phép cô ở bên cạnh mình.

Lương Triệt thở ra một hơi, giữ vững tinh thần, tiếp tục công việc.

Náu đến lúc hắn kết thúc công việc Minh Thù cũng không có xuất hiện.

-

Minh Thù nhận được điện thoại của đạo diễn Hạ, buổi sáng có một phân cảnh cần quay lại nên trở về đoàn làm phim.

Sau khi quay xong, đạo diễn Hạ lại gọi cô bảo ngày mai quay tiếp.

Chờ kết thúc thì sắc trời bên ngoài đã tối.

"Nhanh lên, đi xem một chút..."

"Thật hay giả a..."

Lần lượt từng người chạy qua trước mặt cô, Minh Thù không hiểu đám người này nhìn thấy cô tại sao lại không hành lễ rồi?

Có quỷ!

Đại đa số người đều chạy về một hướng, Minh Thù suy nghĩ một lát cũng đi về hướng bên kia.

Náo nhiệt cùng đồ ăn vặt càng thích hợp nha!

Bên cạnh đoàn làm phim có một chiếc xe Rolls-Royce đặc biệt bắt mắt dừng bên ngoài, nghe nói là số lượng có hạn, có tiền cũng không mua được loại đó.

Cái này cần đổi bao nhiêu đồ ăn vặt?

Lãng phí.

Minh Thù nghe trong chốc lát, tựa như là vị thổ hào này đang cầm hoa tươi vào trong.

"Cố Tích..."

Minh Thù từ trong cuộc đối thoại nghe được một cái tên.

Không phải là người không có chút quan hệ máu mủ nào nhận cô làm chị chứ?

Cái đồ ăn vặt này... Không phải, chủ nhân của Rolls-Royce kia hẳn là cái gì tổng tài tập đoàn Hằng Phong a?

Minh Thù phỏng đoán rất nhanh liền tìm được đáp án, nam nhân âu phục đen giày da đang ôm tiểu khả áo Cố Tích chen chúc từ trong bảo vệ đi ra.

Nhiều người vây xem như vậy Cố Tích không dám ngẩng đầu, đem đầu chôn trong ngự tổng tài đại nhân.

Minh Thù nhìn chằm chằm vị tổng giám đốc kia.

Hình như cô thấy được...

Viết kép ×.

Ngay trên mặt tổng giám đốc.

Minh Thù vội vàng nhìn người bên cạnh, xác định ngoại trừ vị tổng giám đốc này, những người còn lại đều không có vật như vậy.

Tháp Thiên Khải đặc biệt thích như vậy sao?

Vẻ trên mặt người ta cái thứ đồ chơi gì vậy?

Tháp Thiên Khải đã nói qua, những người này bởi vì là linh hồn thể xuyên qua, vì đã ở trong Tháp Thiên Khải nên đến những thế giới này cũng tương đương với nhân vật chính giả...

Nguyên thoại của Tháp Thiên Khải không phải như vậy, nhưng dù sao cũng là ý tứ này.

Minh Thù nhìn Cố Tích bị ôm lên xe, tổng tài đại nhân cũng lên xe theo.

Minh Thù ném thú nhỏ ra: "Đi đâm bánh xe hắn."

Thú nhỏ: "..."

Con sen, ngươi mẹ nó coi ta là cái gì!!

Thú nhỏ tức giận đến không chịu được nên đem toàn bộ mấy cái bánh xe đâm hết.

Ghét con sen nhất!

Ngược đãi động vật!

Biết ngay là tiểu yêu tinh!

Không có lông đều xấu xa!!

Mọi người thấy chiếc xe kia bỗng nhúc nhích, chợt dừng lại, bánh xe xẹp xuống với tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được.

Đám người: "..."

Tổng giám đốc giá trị liên thành mua bản limited, bánh xe lại xẹp.

Đây là xe giả a!?

Văn Địch V: Tình tứ cần thận trọng. [ ảnh ][ ảnh ][ ảnh ]

Phía trước hai tấm là tổng giám đốc ôm Cố Tích vô cùng tình cảm đi từ bên trong ra.

Bức ảnh tiếp theo là thảm trạng của bánh xe.

[ hàng phía trước ăn dưa. ]

[ tình huống này là thế nào? ]

[ tôi vừa thấy có người phát, là tổng giám đốc của Hằng Phong a! Người bị hắn ôm tựa như là người mới, a a, tôi cũng muốn được tổng giám đốc ôm kiểu công chúa. ]

[ ha ha ha ha, Địch Tử đang ở hiện trường sao? Đây chính là hiện trường tai nạn xe cộ trong truyền thuyết sao. ]

[ đây có phải là @ Rolls-Royce ]

[ đây là xe giả a? Xe này thế nhưng là phòng chống bạo loạn, làm sao lại xuất hiện tình huống như vậy? Cái này hoàn toàn không khoa học!! ]

Không ít người vạch trần điểm này, khu bình luận trong lúc nhất thời trở thành khu giao lưu của các đại lão.

Đừng nói phòng ngừa bạo loạn, ngươi có là đặc ruột nhưng thú nhỏ muốn đâm xẹp cũng có thể.

Thú nhỏ xuất thủ, thiên hạ vô địch!

Quần chúng tại hiện trường không nhìn thấy tình huống trong xe như thế nào, nhưng một màn như thế, đoán chừng người trong xe cũng không tiện xuống tới.

Sau đó vệ sĩ tiến lên xua tan đám người, tổng giám đốc ôm Cố Tích đổi xe.

Nhưng mà đổi một cỗ liền xẹp một cỗ.

Thôi Cảnh Dương sắc mặt khó coi, ở trước mặt Cố Tích mất mặt như vậy, đem mặt mũi tổng giám đốc này của hắn vứt ở chỗ nào!

"Thôi tổng, có chút không đúng."

Thôi Cảnh Dương lặng lẽ nhìn qua, hắn có thể không biết?

Chiếc xe kia của xảy ra vấn đề đã rất quỷ dị, hiện ở đây lại nhiều chiếc xe đồng thời xảy ra vấn đề.

"Thôi tiên sinh, tôi không có việc gì, cũng không cần đi bệnh viện." Cố Tích tri kỷ nói: "Tôi hơi đói, vừa rồi tôi để trợ lý mua một chút cháo ngay tại nhà xe bên kia, Thôi tiên sinh không chê có thể cùng tôi ăn chung được chứ?

Cố Tích cho Thôi Cảnh Dương một bậc thang tốt.

Thôi Cảnh Dương gật đầu.

Hắn ôm Cố Tích ra đi về phía nhà xe bên kia.

Đám người bị vệ sĩ xua tan một ít nhưng cũng còn không ít người vây xem.

Minh Thù rất dễ thấy, Cố Tích liếc mắt liền thấy được.

Có lẽ là thần sắc Cố Tích không đúng, Thôi Cảnh Dương cũng nhìn theo.

Minh Thù cười tủm tỉm phất tay chào hỏi.

Cố Tích nhíu mày, tầm mắt quét về phía Thôi Cảnh Dương.

Thôi Cảnh Dương nhìn chằm chằm bên kia, tựa hồ nhìn đến trợn tròn mắt.

"Thôi tiên sinh?"

Cố Tích liền gọi hai tiếng, Thôi Cảnh Dương mới hoàn hồn, Cố Tích nhìn về phía Minh Thù bên kia, trong con mắt xinh đẹp xẹt qua một tia chán ghét.

-

# tổng giám đốc tập đoàn Hằng Phong thăm đoàn làm phim của người mới, hiện trường xe sang trọng nổ bánh #

Miếng dưa này quần chúng bát quái ăn đến rất vui vẻ.

Mà thân phận của Cố Tích cũng bị lột ra.

Lúc đầu còn tưởng rằng là người mới dùng quy tắc ngầm với tổng giám đốc, kết quả người ta là thiên kim tiểu thư Cố Thị.

Bất quá Cố thị cùng tập đoàn Hằng Phong chênh lệch rất xa nên vẫn có người cảm thấy Cố Tích đang trèo cao.

Trong lúc nhất thời tin tức liên quan tới Cố Tích cũng không được khá lắm.

Bất quá có Cố gia cùng Thôi Cảnh Dương cản trở cho cô ta nên cũng không nhấc lên được đợt sóng gì.

Không thể nói Cố Tích, vậy liền nói tổng giám đốc Hằng Phong, hiện trường thăm đoàn làm phim, sự việc nổ bánh xe thần bí.

Đường đường là tổng giám đốc tới đón nữ hài tử, kết quả lại bị nổ bánh xe.

Đây chính là tình tứ thất bại trong sách giáo khoa.

Đương nhiên càng nhiều người hiếu kì đến cùng là làm sao làm được.

Người trên internet tự động mở đại não, từ xe giả đến các loại chuyện lạ kì quái.

*

Thôi Cảnh Dương: Cho nên bánh xe của ta đến cùng là làm sao lại nổ? Mẹ! Đây chính là Rolls-Royce!! Làm sao lại nổ bánh xe!!

Thú nhỏ: Hết thảy đều có khả năng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK