Minh Thù an toàn lộ mặt ở phía nam căn cứ, thuận tiện đổ vỏ.
Tên của cô truyền khắp nơi có người sống sót.
Trở thành đối tượng người người căm hận.
Minh Thù rất hài lòng với kết quả này.
-
An Thành.
Trước mạt thế có quân đóng đô ở An Thành, phòng ngự quân sự của An thành tốt hơn những thành phố bình thường.
Sau mạt thế, nơi đây đã bị người khác chiếm cứ.
Mà người chiếm giữ An Thành không ai khác, chính là đám người Nhện Độc.
Nghe nói trước mạt thế Nhện Độc là một tổ chức dưới đất, buôn bán trái phép.
Sau mạt thế, Nhện Độc chiếm giữ An Thành, lập thành hang ổ ở nơi đây xưng bá một vùng.
Trước căn cứ phía nam và An Thành nước sông không phạm nước giếng, bây giờ căn cứ phía nam không còn, những cấp cao của căn cứ phía nam đã đạt được An Thành.
Cũng không biết cấp cao và người của Nhện Độc làm giao dịch gì, nói chung An Thành đã bắt đầu tiếp nhận người sống sót.
Minh Thù chỉ nghe nói về tình trạng của An Thành, giờ này cô còn ở một nơi cách An Thành rất xa thu thập trang bị cho zombie.
[Thời hạn nhiệm vụ: Trong ba ngày phá hủy thành phố này.] Hài Hòa Hiệu đột ngột tuyên bố một nhiệm vụ.
"Vì sao?" Lại giật dây trẫm làm sự việc điên khùng này sao.
[Không thường đâu.] Hài Hòa Hiệu rất có tinh thần học tập. [Vì giá trị thù hận, vì đồ ăn vặt, ký chủ, cố gắng lên.]
“...”
"Hạ Vị, cô có phát hiện zombie trong thành phố này rất ít không?" Giọng Hoàng Chinh đột nhiên vang lên.
"Ừm." Minh Thù đưa trang bị cho một con zombie.
Từ lúc bọn họ đến đến bây giờ, chỉ gặp phải mấy con zombie đi lang thang.
"Có phải đã chạy hết hay không?" Hao Tử lại nói: "Căn cứ phía nam có zombie tấn công thành, nhất định là gần đây trong thành thị có triệu tập."
Hoàng Chinh: "Cũng có thể, nhưng vẫn cảm thấy kỳ quái."
Hao Tử hỏi: "Kỳ quái chỗ nào?"
Hoàng Chinh rất nghiêm túc trả lời: "Trực giác."
Hao Tử: “Sao cậu không nói giác quan thứ sáu luôn đi.”
"Hạ tiểu thư, cô... có thể tới đây một chút không?" Diệp Tương Tư e thẹn ló cái đầu ra, vẫy tay với cô.
Minh Thù kêu bọn họ giải quyết tiểu zombie, nhấc chân đi ra ngoài.
Tô Đài đứng ở bên ngoài, dựa vào tường cũng không biết đang suy nghĩ gì.
Mấy đứa trẻ bị giữ ở trên xe, từ chỗ bọn họ có thể thấy tụi nó nằm úp sấp trên cửa sổ xe, đang nỗ lực nhìn xung quanh.
Ánh nắng như nướng khét cả đất, trong không khí phảng phất có thể thấy bức xạ nhiệt.
“Tôi cảm thấy bên kia có gì đó.” Giọng Diệp Tương Tư giống như như phá tan bức xạ nhiệt, giống như có một sự tươi mát.
Cô ta chỉ vào một hướng khác.
Minh Thù nhìn về phương xa: “Cái gì vậy?”
"Không... Không biết, nhưng... giống cái kia." Diệp Tương Tư cảm thấy Minh Thù có thể hiểu cô đang nói cái gì.
Thực ra cô không biết hình dung năng lượng của cái đó như thế nào.
Cô chỉ có thể cảm nhận được.
Minh Thù quyết định đi xem, dù sao cô cũng muốn phá bỏ và dời đội đi nơi khác.
Minh Thù không dẫn theo mấy người Tô Đài, nhưng Diệp Tương Tư chủ động yêu cầu đi chung với Minh Thù.
Một người một zombie tìm một chiếc xe còn có thể sử dụng.
"Cô không sợ sao?"
Diệp Tương Tư lái xe, Minh Thù gác chéo chân ngồi ở vị trí kế bên cạnh tài xế gặm thịt khô.
"Cái gì?" Ban đầu Diệp Tương Tư không phản ứng kịp.
Minh Thù chỉ chỉ vào mình.
Diệp Tương Tư phản ứng kịp.
Cô là vua zombie, còn mang theo nhiều zombie như vậy.
Nói không sợ là không thể.
Thế nhưng cô cũng không có làm tổn thương mình, cũng không có tổn hại mấy đứa trẻ.
"Cũng sợ chứ!" Diệp Tương Tư chần chừ trả lời: "Zombie không có tư duy, bọn họ chỉ dựa vào bản năng để làm việc, thật sự khiến người khác rất sợ và căm phẫn. Thế nhưng cô không giống nó, tôi cảm thấy cô không phải là zombie xấu."
Nói đến phần sau, Diệp Tương Tư cười một cái.
Minh Thù lại được phát một tấm thẻ tốt: "..."
Xe cách một công ty y dược không xa.
"Hạ tiểu thư, có lẽ là trong đây." Diệp Tương Tư chỉ vào công ty y dược.
Trước mạt thế công ty y dược này rất nổi tiếng.
Nhưng có liên quan đến y dược, lại là zombie và nữ chính, phó bản không chạy.
Xung quanh công ty y dược rất yên tĩnh, không nhìn thấy zombie, cũng không có dấu hiệu hoạt động.
Phó bản đánh như thế nào mới có thể nhanh qua ải nhất đây?
-
Nơi cách công ty y dược một đoạn, có đậu mấy chiếc xe.
Bên cạnh xe nữ có nam có, đang vây chung một chỗ nghiên cứu bản đồ.
"Thành thị này vắng vẻ quá, đáng sợ thật." Một người trong nhóm nói.
"Tôi thấy cô lạ thật đó." Nữ sinh tóc hồng gợn sóng bên cạnh cười mắng: "Không có zombie không tốt sao? Cô muốn qua một đêm vui vẻ với zombie sao?"
"Có chút kỳ lạ, chúng ta vào đây lâu như vậy, chỉ gặp phải một con zombie, còn không thể nhúc nhích."
"Thấy zombie quen rồi, đột nhiên phát hiện không có zombie, quả thật có chút không quen."
Cô gái tóc hồng nghẹn lại: "Mọi người thật là..."
Cô gái tóc hồng còn chưa nói hết, dừng lại, cô quay đầu nhìn một hướng khác.
Một chiếc xe chậm rãi chạy tới.
Lương Tuyền từ trên xe bước xuống: "Chúng ta phải tìm công ty y dược ở phía trước, không biết bên trong có tình huống gì, mọi người hãy chuẩn bị sẵn sàng."
Dường như cô gái tóc hồng không thích Lương Tuyền, hừ một tiếng: "Chúng tôi đến lâu như vậy còn không thấy zombie, ở trong đó có lẽ cũng không có."
Lương Tuyền không để ý cô gái tóc hồng: "Chuẩn bị lên đường đi."
"Giả vờ." Cô gái tóc hồng mắt trợn trắng.
"Cô bớt cãi đi!"
"Sao, tôi không thể nói sao? Con vua zombie kia là do cô ta dẫn đến căn cứ, vua zombie mà cô ta cũng dám dẫn vào căn cứ, căn cứ gặp chuyện, cô ta phải gánh một nửa trách nhiệm." Cô gái tóc hồng tức giận.
"Việc này làm sao có thể trách Lương Tuyền, con vua zombie kia cô không thấy qua thôi, hoàn toàn là con người. Đổi thành tôi, tôi cũng không phát hiện được."
Có người giúp Lương Tuyền giải thích.
Cô gái tóc hồng tức giận nói: "Căn cứ bị công phá, là có người từ bên trong mở phòng ngự, không chừng chính là nội gián. Lúc đó cô ta đi đâu? Tất cả mọi người đều ở đó, cô ta là người cuối cùng rút đi, không nghi ngờ cô ta thì nghi ngờ ai."
Giọng nói hơi lớn, Lương Tuyền ở phía trước ngừng lại, cô quay đầu lại, giọng nói không mặn không nhạt: "Cô có tinh lực ở đây nghi ngờ tôi, chi bằng nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ trở về."
Thấy bầu không khí không ổn, người trong đội ngũ bắt đầu di chuyển.
Mặc dù cô gái tóc hồng không cam lòng, nhưng cũng biết hiện tại nhiệm vụ quan trọng hơn.
Cửa sau công ty y dược vào không được, bọn họ lại đi vòng qua cửa trước.
Cửa trước không thành vấn đề, đẩy một cái liền mở ra.
Toàn bộ mấy tầng của công ty đều trống rỗng, không thấy một con zombie nào cả.
Trên hành lang công ty có không ít vết máu, đã đọng lại một lớp bụi thật dày phủ xuống.
Càng đi lên cao, vết máu như vậy càng nhiều, đến cuối cùng hầu như trên mặt đất, trên tường, thậm chí trên trần nhà, khắp nơi đều là máu.
Trong không khí hỗn hợp mùi máu tươi cũng càng ngày càng nặng.
Lúc đến tầng mười lăm, không còn là vết máu nữa, mà là thi thể.
Vô số thi thể, tùy ý chất đống nằm dưới đất, có con người cũng có zombie.
Mùi vị thối rữa hầu như làm cho không người nào có thể hô hấp.
Bọn họ phảng phất tựa như đi vào lò sát sinh.
“Ở đây xảy ra chuyện gì?” Có người nhịn không được lên tiếng.
Bọn họ cũng trải qua sóng to gió lớn, nhưng cảnh tượng quái dị như vậy là lần đầu tiên thấy.