“Tô đạo hữu!” Thu Hoành Không không rảnh nghĩ cái khác, ngay lập tức tiến lên chào, vui vẻ nói: “Ngươi sao lại ở chỗ này?” Tô Dịch cười cười, nói: “Ta cũng rất bất ngờ, lại ở chỗ này đụng tới ngươi.” Hắn cũng chú ý tới đám người Khương Ly. Chẳng qua, trên đầu đối phương chỉ thiếu viết xuống bốn chữ “người lạ chớ gần”, hắn lại có thể nào có tâm tư để ý tới, trực tiếp không nhìn. Nói xong, hắn lật tay lấy ra ghế mây, lười biếng nằm ở nơi đó, lấy ra...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.