Khuôn mặt xinh đẹp của Cầm Thiến lúc sáng lúc tối một phen, cái gì gọi là nàng xem mà làm? Nàng chính là muốn giữ rịt lấy, nhưng mấu chốt là lão thái quân không đáp ứng! “Côi bảo bực này, lại bị ngươi tên ăn bám này đạt được, quả thực phí phạm của trời!” Cầm Thiến nghiến răng nghiến lợi, cầm lấy chiếc nhẫn rồng kia, hung tợn đưa qua, “Mau! Cầm lấy! Đừng đánh mất!” “Vậy ta nhận lấy đây.” Tô Dịch cười cầm lấy. Hắn biết rõ, Cầm Thiến dù cay độc khôn khéo nữa,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.